Chương4: gặp mặt lão ngoan đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau khi rời khỏi phủ của tên kia , cô quay lại nói với ám :

   " ngươi quay về đi ! Ta còn có việc chưa muốn trở về . "

Cừa dứt lời ám hơi do dự . Sau đó cũng cung kính

" được vậy cô nương chú ý an toàn ! Ta xin cáo từ "

" được "

Cô liền quay người đi phi thân trên mái nhà . Mái tóc cô bay bay trong màn đêm tĩnh lặng . Sau khi cô đáp xuống một khu rừng , liền hạ xuống một khoảng trống gần con suối . Cô vận dụng linh lực vào linh giới . Thì hoả hoả chạy ra nhìn cô cười thật đáng yêu !

" chủ nhân ! Chủ nhân ! Có nhớ hoả nhi không a "

Cô nhìn khuôn mặt bầu bính của hoả nhi mà thấy thật đáng yêu chết đi được á .

" hoả nhi thật đáng yêu ! "

" à ta muốn vào trong vòng tay để lấy một ít bí tịch luyện công . Muội ở đây ngoan nhé !

   Hoả nhi ngước đôi mắt tròn xoe nhìn cô

  " được ! Hoả nhi sẽ ngoan "

Cô vận dụng linh lực vào bên trong vòng hoả phượng . Cô thật ngạc nhiên ! Bên trong không gian thậy rộng rãi , từng hàng sách tạo thành từng dãy riên biệt dài như không có điểm dừng . Cô lại gần , bỗng có một ánh sáng vàng nhè nhẹ lan toả , cô tò mò lại gần . Đó là một cuốn sách khá cũ

  " liên hoa bảo giám ! Tên cuốn sách thật quen "

( tg: vâng chả quen . Đây là e bí quá e trộm tên của sách khác mà o nhớ tên ý .
    Ngọc mm: tiện nhể
  Tg :😏😎😎  )

Cô lật trang đầu tiên . Lại một lần nữa cô ngạc nhiên bởi , nó được viết bằng chữ hiện đại . Sao lạ vậy . Cô nghĩ ngợi một lúc , rồi ra khỏi hoả phượng . Khẽ nói với hoả hoả đang chơi đùa ngoài kia .

"  hoả nhi ta phải tu luyện muội yên lặng , ngoan nhé "

" vâng "

  Sau đó cô ra khỏi linh giới . Ngồi xếp bằng trên đất cô lập tưc luyện theo bí tịch . Trong quá trình cô thấy cả người nóng lên . Nóng qua từng lỗ chân lông một , cô lập tức vận khí thì một dòng lực mát lan trong đan điền , cô cảm thấy xung quanh như có giừ đó bao trùm lên cô . Cô mở mắt , bây giờ không biết tai sao cô đang ngồi trong một bông hoa vàng khổng lồ rất đẹp . Sau đó cô lại bị bầu trời thu hút , mây đen nghịt nhưng lại chỉ tập trung trên ddinhr đầu của cô , từng tia chớp đang tích tụ , chả lẽ .... Cô nói khẽ

" thiên kiếp "

Cô sợ hãi lập tức vận dụng mọi lunh lực trong cơ thể , lúc này thì một tia sét cũng hạ xuống , cô vữn trọng tâm .

"  ầm ầm .....mmm "

Cô nhạc nhiên bởi bông sen bỗng bao trùm lấy cô tia sét đánh xuống vào thân sen như chẳng hề hấn gì , chỉ còn lại mùi khét để tỏ vẻ nó đã tồn tại . Từng cánh sen từ từ toả ra . Cô thử vận dụng liên hoa trên tay cô là ngọn lửa màu vàng thật rực rỡ , xinh đẹp .

"  thật đẹp "

Kì diệu thật đây chỉ mới là tầng đầu tiên mà đã kì diệu như vậy , cô thật hồi hộp chờ đợi lúc mình đột phá sẽ ra sao a . Bỗng trên trán cô cảm thấy thật nóng . Cô sờ lên trán , nhưng lại không có gì kì lạ cả ...
( tg : cái này đẹp á . Chap sau mọi người sẽ bit là j nga )

  Bỗng một tiếc sột soạt vang lên . Cô lập tức tập trung .
   Sau đó trong bụi cỏ một ông lão lao ra . Đầu tóc rối bù đang chạy hối hả . Mêngj la thất thanh

" ôi mẹ ơi ! Chuột ttt"

Vâng cmn chứ thật làm mình tưởng cao thủ . Cô muốn quay đi thì , ông lão kia chạy lại lao vào ôm lấy cô khư khư .

" cút "

" không buông ! Có chuột "
Bực mình

" ầm "
Cô dùng ngọn lửa vừa được sinh ra của liên hoa thì , mẹ ơi không phải con chuột mà là cả nửa khu rừng bị cô thiêu rồi . Không phải chứ . Nhìn nó nhỏ xinh vậy mà uy lực .

" xong rồi ! Buông "

" oa oa .. Tiểu oa nhi ngưoi khá lắm . Làm đồ đệ lão nhân gia ta đi được hông "
Vâng tôi ngẫng lên nhìn lão . Có điên mới nhận ông .

" không thích ! Không có ích lợi "

Lão nhân gia ngước lên khuôn mặt méo mó . Ôi bao nhiêu năm lão không chịu thu đồ đệ vậy mà bậy giờ lại bị từ chối không được . Đồ đệ này lão nhận định rồi ! Là nhân tài ngàn năm có một

" không không ! Có nhiều lợi ích lắm nga . Làm đồ đệ của ta có tiền tiêu không lo hết . Có đan dược dùng mỗi ngày quan trọng , ta có rất nhiều bảo bối ta cho ngưoi được không ! "

Lão nhìn cô với ánh mắt trông đợi
Cô trầm tư nghĩ nghĩ rồi cũng đồng ý

" được ! Bảo bối đâu "

" a ta đau lòng quá !!! Đồ đệ bảo bối chỉ quan tâm bảo bối , không quan tâm ta a !"

" đưa "

" được rồi ! Đây là nhẫn không gian ! Có thể đựng được cả một khu rừng đó nhé ! Đây là áo tàng hình , dùng trong nửa nén nhan  ( tg: 15 ' đó mọi người )

Lão vừa nói vừa lấy từ ngực ra mà cô thấy lão uất ức lắm ý . Cô nhận xong đeo chiếc nhẫn vào thì luồng sáng xanh bao phủ quanh tay cô . Nó đã nhận chủ .

Cô đang mải suy nghĩ sau này đỡ phải mang linh tinh thì . Lão cất tiếng nói

" ta là chủ của công hội đan dược ! Có gì đến đó tìm ta ng a  đồ đệ bảo bối ! Ta đi đây , ta sẽ nhớ ngưoi "

Cô đang cảm thấy hối hận . Rồi cô chớp mắt đã không thấy lão đâu . Cô ngạc nhiên . Thì ra cũng là cao thủ . Thề nào cô không thể nhìn ra cấp bậc của sư phụ cô .

Sau đó cô cũng quay lưng phi thân trở về thuỷ ra . Vừa mới phi thân tới trước cửa thì . Đập vào mắt là ca ca cô thuỷ thiên minh đang đứng đó nhìn cô đầy lo lắng . Sau đó lao ra ôm lấy cô

" ngọc nhi ! Muội đi đâu bây giờ mới trở về hả . Làm ca ca nó lắng a "

" minh ca không cần lo muội tự bảo vệ bản thân được . "

Rồi sau đó ca ca cô buông cô ra nhưng lại cứ nhìn chằm chằm vài mặt cô một cách kì quái . Cô liền nói

" sao vậy ca ca "

Cô nghi hoặc hỏi

" trên trán muội có đồ án hoa sen rất đẹp nga . "

" hả vậy sao ! "

Cô nghĩ chắc do cô luyện liên hoa bảo giám . Cô thấy ngừoi cũng mệt mỏi liền nói .

" ca ca muội mệt mỏi rồi ! Muội muốn nghỉ ngơi .

" được muội nghỉ đi . Lần sau đi đâu phải báo huynh . "

" được "

Cô liền đẩy của vào nằm xuốn giường sau đó bỗng gương mặt yêu nghiêthn của cái tên bắt cô lại hiện lên . Ầy sao vậy , không nghĩ nữa ngủ đã .

-------------góc tác giả
Oa oa không ai quan tâm tieis truyện của mình sao thất vọng quá đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC