Chương 1: Tuổi thơ bất hạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật không ngờ thế giới lại bất công như thế.
Tôi, Shanahita Youko. Vốn là cô bé rất hạnh phúc nhưng vào sinh nhật 2 tuổi của tôi, cha mẹ tôi đã qua đời bởi tai nạn giao thông khi đang trên đường mua quà cho tôi. Tôi chỉ nhận được sợi dây chuyền hình chiếc chìa khóa với đôi cánh của thiên thần do ông tôi để lại làm quà cho tôi. Năm trước tôi vừa mất ông thì năm nay tôi lại mất đi cha mẹ, quả nhiên tôi có cuộc sống rất đau khổ mà.
Sau sự việc đó, tôi được dì tôi đem vào cô nhi viện. Mọi người ở đó dường như đều bắt nạt tôi nhưng chỉ duy nhất Viện trưởng Từ là người luôn đối tốt với tôi. Còn khi ở trong lớp, tôi cố gắng học tập chăm chỉ, cứ nghĩ đến khi ở trong lớp sẽ được yên bình nhưng không hề, trong lớp ai cũng ghét tôi vì tôi có thành tích tốt. Hằng ngày, mỗi khi chúng bực bội đều đem tôi ra chỗ vắng vẻ để đánh đập tôi. Chỉ có một người duy nhất bảo vệ tôi là Moniquerita Seiko. Cậu ấy thuộc con nhà quý tộc đứng thứ ba nổi danh khắp thế giới, vừa xinh xắn lại vừa học giỏi nên cho dù tôi có cố gắng học giỏi thế nào thì cũng không thể sánh bằng cậu ấy. Tôi cứ những tưởng rằng cậu ấy sẽ không bao giờ xa tôi nhưng rồi một ngày cậu ấy nói với tôi vì công việc của ba cậu ấy nên phải chuyển qua London sống. Thế là khi cậu ấy đi, tôi lại tiếp tục bị bắt nạt.

Thật không thể nào ngờ đến rằng một người như cậu ta lại đi bảo vệ tôi. Cậu ta là Akahiroyo Shigure, thuộc con nhà quý tộc đứng thứ hai trên thế giới và lại là hotboy của trường nữa. Hằng ngày, cậu ta cứ bám theo tôi không dứt.
Lúc đầu, tôi cứ nghĩ rằng cậu ta rất phiền phức nhưng không lâu sau tôi và cậu ta trở thành bạn thân và...cũng không biết từ bao giờ...tôi...đã thích cậu ấy. Lại không ngờ, cậu ấy phải chuyển đi sang Đức để học tập.
Lại càng không ngờ khi về đến cô nhi viện, nghe được Viện trưởng Từ đang mệt mỏi vì không đủ kinh phí để cho tôi đi học. Thấy vậy, tôi chỉ còn một cách để giải quyết đó chính là rời khỏi cô nhi viện và để lại một bức thư để cảm ơn công nuôi dưỡng của Viện trưởng Từ. Kể từ đó tôi bắt đầu một cuộc sống độc lập mang theo một nỗi buồn man mác trong lòng cùng với những giọt nước mắt đau khổ...
*Lúc này Youko chỉ có 8 tuổi và có một mái tóc trắng*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net