CHẾT SẼ ĐI VỀ ĐÂU ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con người cuối cùng cần tìm cho mình 2 câu hỏi: Mình từ đâu đến và Khi chết sẽ đi về đâu?

Có người già 70; 80 tuổi rồi nhưng rồi vẫn còn ôm chấp cái thân xác, cái địa vị, cái gia trưởng cho nên tự làm khổ mình, làm khổ con cái, nhắm mắt mang theo cái tham sân si thì chỉ có đọa vào cõi thấp mà đi thôi.

Chúng ta đã tìm hiểu câu hỏi: Con người từ đâu đến để biết có thân xác mục đích là tu nhưng lại không tu mà tham đắm với hồng trần. Con người không phải sinh ra ở mặt đất hành tinh này mà là do sự sắp đặt của một sự chu trình tiến hóa tâm linh trong vũ trụ.

Vậy sau khi chết sẽ thế nào?

Nếu ở thế gian mình là người tu thì khi chết có người rước đi đến cõi thanh nhẹ được đi tu tiếp. Người tu Vô Vi có khối Vô Vi lo giúp, được xin cho giảm tội. Chúng ta tu xuất hồn nghĩa phần hồn đã được học cách tự đi trước khi chết rồi, việc chết không còn xa lạ với chúng ta mà ta đã "học chết trước khi chết" hàng đêm xuất hồn đi đảnh lễ Phật là đường lối đi đến cõi thanh nhẹ thì đâu còn bị đọa địa ngục nữa!

Người không tu thì tùy vào tội trạng do mình tạo nghiệp ở trần thế mà khi chết bị dẫn đi đâu để lãnh nghiệp. Ví dụ khi chết sờ cái đỉnh đầu thấy ấm là người đó đi vào cõi thanh nhẹ hoặc không bị thọ tội, đó là người sống đạo đức và không ôm chấp, biết buông bỏ sám hối lúc còn sống. Còn nếu khi chết sờ bàn chân thấy ấm là quỷ đến rước đi, chết làm ma rồi phạm thêm tội, đọa địa ngục bao nhiêu năm chưa được trở lại luân hồi.

Người tu Vô Vi khi chết đã biết trước mình chết, vẫn chịu quy luật nhân quả và đi đến trình diện các nơi cần đến, nhưng quãng thời gian có khác. Với người không tu thì chết trong 49 ngày còn luẩn quẩn ở nhà mình để học làm quen với cái điều rằng mình đã chết, mình đã thành ma rồi, nhưng người Vô Vi chỉ còn ở lại 20 ngày liên hệ với người còn sống thông qua thờ cúng hoặc nhìn người nhà này kia, báo mộng khuyên người nhà lo tu, tuy nhiên đó chỉ là cái vía ở lại cho nên với người thường ta thấy còn nguyên cái tánh như khi còn sống, vẫn tham hận sân si, ăn nói hàm hồ quát mắng làm người nhà sợ hãi. Sau 49 ngày hoặc 20 ngày đó thì người nào cũng phải được sắp xếp đến nơi cần đến tùy nghiệp quả, lúc đó có thể đầu thai kiếp khác hoặc bị nhốt địa ngục hoặc đi tu, không còn liên hệ gì với gia trang nữa thì tại sao con người ta còn đi cúng bái làm chi cho vô ích, đốt vàng mã, giết thịt tạo thêm nghiệp cho chính mình chỉ bởi không biết điều này. Sau này thờ cúng, làm giỗ gọi về ăn cỗ nhưng họ đâu có về được, trừ khi người đó vẫn luẩn quẩn chưa siêu thoát do chết oan hoặc theo ma đạo, nhưng thời gian luẩn quẩn dương gian cũng chỉ có giới hạn rồi cũng bị thổ thần thổ địa đến đưa đi lãnh nghiệp mà thôi.

Những tội nặng nhất là tội giết người và tội dâm dục, giết mạng người khác tội đã nặng 1 thì kẻ giết chính mình còn nặng tội hơn 10 nữa (tự sát), vì rằng cơ thể này là cơ cấu huyền vi của càn khôn vũ trụ phải hội tụ linh khí bao lâu mới có được cái thân xác vậy mà dám phá luật trời hủy hoại cơ cấu đó thì tội quá nặng không biết bao giờ mới tiến hóa được nữa.

Những người bị giết đột ngột không do vi phạm luật trời gọi là chết oan thì cũng khổ không kém, có thể vẫn lẩn khuất dương gian loanh quanh nơi mình sống, chết trong cơn giận dữ oan trái nên cứ đi tìm lẽ phải, đôi khi hiện ra làm người thế gian sợ hãi, có người đi theo ma quỷ làm chuyện xấu, theo thầy cúng để phục vụ mê tín, cho nên chúng ta chớ nên tham gia các trò cúng bái, gọi hồn, lên đồng nhập xác vì đó đều là trò ma quỷ âm binh mà thôi! Người chết oan sao ko bị đi trình diện âm phủ ngay? Vì họ chưa đến ngày thọ nghiệp mới cho nên phải chờ cho đến lúc có danh sách, họ cần được tu sớm để giải nghiệp thì mới mong thoát để đầu thai.

Hiện nay ở các nước phát triển tâm linh lâu đời như Châu Á đang rất thịnh hành nhưng đây đa phần là Tâm Linh cõi âm. Rất ít người tu đắc đạo, hay còn gọi là Tâm Linh cõi dương. Đây là thời Âm thịnh dương suy, cho nên đa phần ham thích tâm linh cõi âm, vì họ thích cúng bái mê tín, cầu xin tài lộc, hoặc ngay cả cúng bái ông bà tổ tiên cũng là 1 dạng tâm linh cõi âm, nếu tâm trong sáng tưởng nhớ ông bà thì sẽ không sao, chỉ cần có tâm cầu vọng tham lam mê tín kêu hồn nhập xác là đã sai đường, bị cõi âm lợi dụng gây nguy hiểm rồi. Chỉ có con đường tu chân chính theo Chánh pháp mới cứu được cửu huyền thất tổ, cụ thể là tu Thiền như đức Phật đã tu đạt, chứ không phải gõ mõ tụng kinh.

Tóm lại khi chết chúng ta muốn đi về đâu là hoàn toàn do mình lựa chọn, biết được nhiệm vụ của mình là khi có thân xác này là để học hỏi tiến hóa, phần hồn là bất diệt thì ta càng sớm tu ngày nào tốt này đó chứ không phải đến già mới chịu tu thì lúc đó Tinh- Khí- Thần của cơ tạng đã kiệt quệ rồi thì tu lâu có kết quả hơn khi còn trẻ.

- Xem video:

* Xem thêm:
- TU ĐỂ ĐỘ CỬU HUYỀN THẤT TỔ -> 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net