Chương một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong Song Tử một tay che miệng vết thương, một tay cầm kiếm đỡ đòn hiểm của một đám người mặc đồ đen. Nàng nhăn mày, âm thầm đánh giá địa hình xung quanh, không phải nhằm thoát thân, mà là muốn vây công "con mồi", khiến chúng không thể thoát ra.

Sau một vài giây, Song Tử nhếch môi, vừa đỡ đòn đánh của hai hắc y nhân vừa đánh đến, vừa dụ chúng đi đến nơi mà nàng hài lòng.

- Hộ pháp của Vô Gian cũng chỉ có vậy!

Một trong những tên hắc y chế nhạo nói. Song Tử ánh mắt cợt nhả nhìn hắn ta, môi đỏ cong lên điểm tô nhan sắc yêu mị của nàng:

- Nào được như Khang Hòa Điện, phái một đám cao thủ đến đối phó với một Hộ pháp nhỏ nhoi như ta?

Hắc y nhân nghe vậy, chút tức giận cũng không có. Hắn ta giơ tay lên, tất cả các hắc y còn lại đều nhất quán ngừng động tác.

- Hộ pháp nhỏ nhoi? Huyền Vũ của Vô Gian, ngươi nghĩ mình đang ở mức độ nào?

Song Tử cười, phất tay áo lên không trung:

- À... Ta không biết. Nhưng trong Tứ Đại Hộ pháp, ta là yếu nhất rồi...

Hắc y nhân nghe vậy, ha hả hai tiếng:

- Không thể n... Ngươi...

Hắn ta trợn mắt, chưa kịp nói xong lời chế nhạo đã ngã gục xuống. Các hắc y nhân còn lại thấy tên cầm đầu gục xuống, liền không sợ chết mà tiến lên. Nhưng chưa kịp vung kiếm, bọn họ đã chết... Cái chết đến rất nhanh, làm bọn họ không biết vì sao mình chết...

- Ha... _ Giẫm lên đầu của tên lải nhải dài dòng lúc nãy, Song Tử cười yêu mị_ Phế vật!

Nói rồi, nàng dùng khinh công nhanh chóng ra khỏi phạm vi khu rừng, bóng dáng quỷ dị đỏ rực lướt nhanh, gần như hòa vào bóng tối...

___ Vô Gian Điện ___

Song Tử nhẹ nhàng dừng lại trước cổng Vô Gian Điện. Cánh cửa làm bằng hắc thiết to lớn chắn trước mặt nàng.

- Huyền Vũ, Phi Mạn cung.

Nàng vừa dứt lời, cánh cửa to lớn liền nặng nề mở ra. Vài tên canh cổng cúi đầu xuống, không nói một lời. Có một vài tên còn lùi ra phía sau. Dù sao, cái danh "nữ ma đầu giết người không ghê tay" không phải vô duyên vô cớ xuất hiện trên giang hồ.

- Song Tử, muội về rồi!

Huân Ma Kết- tự Bạch Hổ- đi đến cạnh nàng. Hắn mang thần sắc nghiêm nghị, nói nhỏ:

- Đến chính điện, Cung chủ đang đợi muội.

Song Tử nghe vậy liền trút bỏ bộ dạng hung thần ác sát vừa nãy, thay vào đó là nụ cười tươi.

- Huynh nói... Cung chủ chờ ta? Người muốn nói chuyện riêng sao?

Vẻ mặt Ma Kết rất chi là ba chấm. Hắn ta gõ nhẹ vào trán Song Tử, giọng nói có vài phần bất lực:

- Ngài là cho gọi Tứ đại Hộ pháp! Muội bị thương ở tay, chứ đâu phải ở đầu?

Song Tử nghe vậy thu lại nét cười, nét mặt nghiêm túc:

- Vậy huynh nhanh lên! Mấy tên Khang Hòa điện ban nãy cũng chết vì nói nhiều đấy!

Bạch Hổ Nhị Hộ pháp liếc nhìn muội muội thấp hơn mình nửa cái đầu, gạt bỏ những ý nghĩ vẩn vơ trong đầu rồi như bay về phía Chính điện. Song Tử cũng theo sau Ma Kết, còn vì sao thì.... nàng bị mù đường... dù đã ở Vô Gian điện từ nhỏ....

_________ Chính điện ____________

Minh Thiên Yết ngồi trên chủ vị, trên tay cầm một chiếc ly tinh xảo màu bạc, ánh mắt thờ ơ ngắm nhìn nó, trên môi nở nụ cười nhạt. Người ngoài không biết nụ cười đó có ý nghĩa gì nhưng Song Ngư- tự Thanh Long- Đại Hộ pháp cùng Xà Phu- tự Chu Tước- Tam Hộ pháp vừa nhìn là biết, người ngồi trên kia đang dần mất kiên nhẫn.

- Cung chủ!

Ma Kết cùng Song Tử bước vào, nhìn nhìn Thiên Yết rồi cúi người, quỳ một gối xuống:

- Thuộc hạ đến trễ, xin Cung chủ trách phạt!

Vị Cung chủ trên kia ngồi thẳng dậy, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hai người.

- Ma Kết không sao, nhưng Song Tử... Cấm túc một tháng ở Phi Mạn cung.

Song Tử đang cúi đầu liền bĩu môi, xong miệng vẫn nói:

- Thuộc hạ minh bạch.

Thiên Yết nhìn thấy, nhưng cũng lười nói nàng, phất tay. Hai người hiểu ý đứng sang một bên.

- Dương Quang điện bên kia vừa lấy của ta một thứ...Sáng mai Tứ đại Hộ pháp lấy lại cho ta, thuận tiện cho bọn chúng chút cảnh cáo.

Hắn nói xong, chiếc ly tinh xảo trong tay liền hóa bột mịn.

"Cung chủ đúng là người phá của! "

Song Tử nhìn đống bột mịn tiếc nuối. Nhìn đẹp vậy mà...

Nàng nhìn lên trên, vô tình bắt gặp ánh mắt của vị Cung chủ nào đó.

Hắn cứ vậy nhìn nàng, trên gương mặt không để lộ chút biểu cảm.

- Chu Tước, đến Hoàng Kinh điện bắt một người tên Viên Huyên Ngọc về đây cho ta.

- Là... nữ nhân sao, Cung chủ?_ Chu Tước- Xà Phu nhìn người trên chủ vị, ánh mắt thắc mắc. Cung chủ trước giờ chưa từng tiếp xúc với nữ nhân, trừ Song Tử.

Thiên Yết gật đầu. Xà Phu nhìn Song Tử đang cúi xuống một cái rồi đi ra ngoài.

" A... Bắt đầu rồi. "

" Cung chủ hôm nay có gì đó... Hơi khác? "

" Vô Gian sắp trở nên náo nhiệt hơn? "

" Viên Huyên Ngọc... "

Mỗi người một suy nghĩ khác nhau.

Thiên Yết đứng dậy, rời đi. Ba người bên dưới cũng đi về nơi ở của mình, kết thúc một ngày dài trong nhàm chán.

________________________________

Nhân vật phụ chương này

Vương Song Ngư

❛ Tự Thanh Long, Đại Hộ pháp Vô Gian điện❜

❛ Trước mặt người khác luôn bình tĩnh thong dong, dịu dàng tựa nước. Nhưng đừng tin. Hắn ta có thể giết ngươi một giây sau đó, không một tiếng động. ❜

❛ Ngoại trừ Cung chủ, không ai biết hắn xuất thân từ đâu. Nhưng hầu hết người ở Vô Gian điện đều khá thích hắn.❜

Ngươi có thể nói, nhưng hãy nghĩ kĩ một chút... Con mồi của ta.


____________________________________

Huân Ma Kết

❛ Tự Bạch Hổ, Nhị Hộ pháp Vô Gian điện. ❜

❛ Người này luôn làm cho người khác có một chút cảm giác gọi là nghiêm túc. Hắn không thích nói nhiều, giết người phải giết tận mặt, nội trong một chiêu giết đối phương. ❜

❛ Được người trong giang hồ gọi là "một người có nhân tính trong đám ác nhân", nhưng có thật như các ngươi thấy? ❜

Ngươi không có tội? Ta cần biết sao?


____________________________________

Chu Xà Phu

❛ Tự Chu Tước, Tam Hộ pháp của Vô Gian Điện. ❜

❛ Giang hồ nói hắn ác độc nhất trong Tứ Hộ pháp Vô Gian Điện, nhưng thực chất bốn người bọn họ ác gần như nhau. Hắn giết người không một tiếng động, nhưng tứ chi người đó liệu còn vẹn nguyên hay không?❜

❛ Người ta đồn rằng, Tam Hộ pháp Chu Tước, hắn... không thích nữ nhân. ❜

Rất tiếc... Ta không như Song Tử đâu. Ngươi còn vẹn nguyên sao?


___________________________________

Đôi lời tác giả: Hết chương một. Nhìn lại cái ảnh nhân vật, tui cảm thấy nhất Song Tử rồi.
Đi một ngày đàng, gặp toàn hàng ngon thế này thì... *xỉu ngang*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net