Chương 3: Vị hôn thê của Hàn Thất Lục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Vị hôn thê của Hàn Thất Lục

Sáng đầu tuần, An Sơ Hạ vẻ mặt bình tĩnh ngồi vào bàn cơm, thoải mái nhàn nhã thưởng thức bữa sáng.

"Sơ Hạ, đêm qua con ngủ có ngon không?" Hàn lão gia Hàn Lục Hải ngẩng đầu hỏi Sơ Hạ. Cửa phòng ở đây cách âm rất tốt, vì vậy chuyện đêm qua phát sinh, bọn họ hoàn toàn không hay biết.

Cô khẽ gật đầu, đáy mắt thoáng một tia mất tự nhiên. Trong tâm đang đau đớn vì bị mất nụ hôn đầu mình đã gìn giữ suốt 17 năm qua, thì thấy Hàn Thất Lục mặc bộ đồng phục màu trắng của Học Viện hoàng gia Tư Đế Lan xuất hiện.

Không thể không nói, những lúc anh yên tĩnh như vậy, có nét giống một vị hoàng tử.

Cô cúi đầu không nhìn anh, tiếp tục nốt bữa sáng của mình. Cô cũng mặc đồng phục của Tư Đế Lan, phần trên thiết kế khá hoàn hảo, cô có thế tiếp nhận được. Nhưng phía dưới thì... mẹ kiếp, váy quá ngắn, tưởng chừng chỉ cần khẽ cúi người thôi là "mọi thứ liền sáng tỏ". Cho nên lúc cô nhìn thấy bóng người mặc bộ quần áo kia, choáng váng lúc lâu mới làm quen được.

Dù sao thì giáo viên đại học Tư Đế Lan đều là giáo sư cao cấp cả. Đối với cô mà nói, có thể vào được trường như vậy, coi như là nhờ tổ tiên tích đức.

"Mẹ, sao cô ta cũng mặc đồng phục trường ta?" Hàn Thất Lục nét mặt không vui, vốn nghĩ đến thứ hai sẽ không phải gặp mặt cô gái chết tiệt này,hiện tại lại có vẻ như... vận khí không tốt mấy.

An Sơ Hạ bên cạnh Khương Viên Viên lên tiếng trước:" Anh trai, sau này tôi cũng sẽ học ở đó. Mong anh chỉ giáo nhiều hơn."

Nói xong, cô liền tỏ ra vô cùng thân mật, mỉm cười thật tươi. Giả bộ ngoan ngoãn, điều này cô rất giỏi nha.

"Việc này... Tiêu Sơ Hạ, dì với chú Hàn của con đêm qua đã quyết định rồi." Khương Viên Viên dò xét nói:"Thất Lục, con cũng nên ngồi xuống lắng nghe!"

Hàn Thất Lục không còn cách nào khác ngồi xuống bàn, không nói câu gì. Bởi vì Hàn Lục Hải đang ở đây, cả thế giới này người anh sợ nhất chính là cha mình.

"Là thế này, Sơ Hạ." Hàn Lục Hải nhận lấy khăn tay từ người hầu, thong thả nhưng vẫn có phần uy nghiêm trịnh trọng mở miệng:" Chú và dì con đã quyết định cho con nhập học ở Tư Đế Lan vơi thân phận là vị hôn thê của Thất Lục."

"Cái gì?"

"Cái gì?" Hai âm thanh khác biệt từ An Sơ Hạ và Hàn Thất Lục đồng thời vang lên. Cả hai đều vô cùng sửng sốt, nhưng âm thanh của Hàn Thất Lục còn mang theo vẻ tức giận.

Anh biết ngay mà, cô gái này lòng dạ vô cùng thâm sâu!

" Tiểu Sơ Hạ, con không nên quá lo lắng. Dì và chú cũng chỉ muốn tốt cho con thôi. Con nghĩ xem, nếu như Thất Lục đột nhiên có thêm một cô em gái, chẳng phải mọi người sẽ đánh giá con hay sao? Vậy cho nên, chúng ta liền đổi thân phận của con thành con nuôi của chúng ta An Dịch Sơn, trở thành vị hôn thê của Thất Lục để đến trường." Khương Viên Viên vừa nói vừa bày ra bộ dạng vô cùng ủy khuất, làm cho An Sơ Hạ không đành lòng cự tuyệt.

Trò giả bộ đáng thương là cô học được từ khi mẹ mất. Lúc đó cô không muốn tới nhà họ Hàn sống nhờ, nhưng người phụ nữ trước mặt lại khóc lớn:" Tiểu Sơ Hạ, con nhất định là đang chê nhà dì rách nát."

Một cái bồn hoa của Hàn gia đại khái có thể so ngang với một căn phòng lớn, cô làm sao nghĩ đây là nơi rách nát được cơ chứ? Cô chỉ là không thích cảm giác phải ăn nhờ ở đậu nhà người khác. Có điều cuối cùng vẫn phải nghe lời mà chuyển đến đây...

"Dì, chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?" Cô để đũa xuống, vô cùng nghiêm túc hỏi Khương Viên Viên. Trong lòng tự hỏi, nếu thực sự không có biện pháp khác thì làm sao đây.

Nhưng cô thực sự không muốn mất đi cơ hội được học ở Tư Đế Lan.

"Không cần giả bộ, An Sơ Hạ, đừng nghĩ tôi không biết trong lòng cô đang suy tính điều gì!" Không chịu được bộ dạng ngờ nghệch của An Sơ Hạ, Hàn Thất Lục đập bàn đứng lên:" Tôi tuyệt đối không làm vị hôn phu của cô."

com/login?nextUrl=/user_profile

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net