chap 8:gọi là đại thiếu gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"gọi kiểu j mới đúng vậy cậu?"-

-"ừm...um..a biết rồi.."-

-"là j ạ"-

-"ngươi gọi đại thiếu gia đi"-

-"đại...th.. iếu...gia"-

-"uk !! Hay thế còn j??"-

-"dạ-"không hiểu j hết??

-"đại là j hả cậu tại sao lại gọi là đại thiếu gia??"-

-"đại là lớn thiếu gia là cậu chủ có nghĩ là ta là lớn nhất không ai dám cãi lại-"

-"woa"(mắt nó sáng trưng lên)

-"đưa ta xem bài làm của ngươi nào"-

-'dạ đây ạ"-

......1 phút sau......

-"này sora.."-

-"dạ..."-

-"ta hỏi ngươi 56+23=mấy??"-

-"dạ... là..33 ạ!!"-

-"con ngu ta kêu ngươi cộng chứ trừ ở đâu ra thế!!"-

-"cộng ạ--

-"mắt ngươi mù à dấu cộng to đùng thế này mà bảo trừ"-

-"ơ...em nhìn thấy là dấu trừ mà sao lại...."-

-"nè sora mắt ngươi có khi... bị cận rồi đấy đi cắt kính đi"-

-"em không thích đeo kính xấu lắm "-

-"tao thấy mày không đeo kính còn xấu hơn"-

-"thế ạ vậy em đeo .. em đeo"-

-"uk mai ta dẫn ngươi đi"-

-"dạ cảm ơn cậu"-

-"ôm cái đi"-

-"cậu là luôn giúp em rồi đòi mọi thứ nhá"-

-"....."-

-"ôm thì ôm"-

Mặt hai đứa xuất hiện vài nét đỏ đỏ nó buông cậu ra áp mũi mình vào mũi cậu cười...

Nó thật sự đang hạnh phúc trong vòng ôm của cậu có lẽ thế lên nó mới cảm thấy ghen tị với bao ai khác vì nó muốn cậu yêu nó thật lòng....

Sáng sớm cô giáo thông báo nó đi học trở lại các bạn trong lớp ai cũng vui trừ mirlo...

Cô còn cho nó điểm 10 vì hoàn thành bài tập về nhà và tất cả đều là nhờ có cậu giúp.

Ra chơi nó đem bento cho cậu cậu hỏi hộp nào của cậu nó đưa hộp nó cho cậu bảo hộp đó của cậu.

Cậu đưa tay ra lấy mở ra thì có cari cá ngừ của nó thích còn hộp nó cầm có cà chua món cậu thích cậu bắt đầu nghi ngờ hỏi nó vài cậu rồi hỏi có phải nó tráo hộp cơm của cậu và nó nó gật gật...

-"con này ngươi được lắm"-

-"a em nói nhầm không phải mà.."-

-"ngươi đã học tính nói dối đấy à"-

-"hơ..."-

-"em..xin lỗi "-

-"không sao ăn rồi thì thôi lần sau muốn ăn giống ta ngươi chỉ cần kêu mấy chị hầu làm như cơm của ta là được"-

-"dạ"-

Nhưng ý nó không như cậu nói vì nó muốn cậu và nó ăn hộp cơm của nhau giống như cặp đôi ấy ..

Lúc về cậu đưa nó đi cắt kính ông chủ cửa hàng đó bảo nó bị cận 1,5 độ cậu thấy hơi nghiêm trọng phải có lí do nào đó nó có thể cận như thế .....

Khi cắt xong cậu nói với nó từ nay không được chơi game xem ti vi nữa để làm giảm thị lực nó buồn bã đi trước cậu 1 bước cậu ngạc nhiên...

Về tới nhà cậu định hỏi nó có đi ăn kem không nó chạy nhanh lên phòng..

Cậu đuổi theo đứng ngoài cửa nghe ở trong nó nhảy lên giường khóc nó nói rất ghét bị cận vì nó không thể xem tivi không được chơi game và nếu không chơi game nó sẽ không thể nào cày padiz cho cậu để lên cấp.. vì nó đã chót hứa với cậu sẽ cày chăm chỉ rồi...

Cậu đứng ngoài cửa nghe thế đạp cửa bung ra nó giật mình ngồi dậy cậu lại gần ôm rồi đè nó xuống giường nói.....

-"từ nay khỏi cần cày game cho ta nữa lo mà bảo vệ mắt đi khi khỏi cày tiếp"-

-"nhưng... hức hức...em đã hứa rồi mà bà dạy em là 1 khi đã hứa thì không được nuốt lời mà..."-

-"ta cũng đã hứa sẽ dẫn ngươi đi chơi công viên nước nhưng ta quên mất và giờ ta không thực hiện nữa coi như ta thất hứa vậy ngươi cũng thất hứa đi coi như ta hòa"-

-"cậu à...em ..."-

-"nín đi nào khổ quá cơ nước mũi ngươi dính hết áo ta rồi"-

-"a.. em xin lỗi"-

-"hừ..."-

-"hihi ^^' ---

Cậu bỏ tay khỏi đầu nó không may vướng vào dây buộc tóc kéo làm tóc nó xoa ra nhìn thật đáng yêu làm sao.....

**HÌNH NÓ NHƯ THẾ**
cậu nhìn mà ngại muốn chết xinh quá không chịu được liên hôn vào trán nó 1 cái xong chạy đi nó đứng ôm cái trán mà mặt đỏ ửng..

Đến tối nó gọi cậu xuống ăn cơm rồi đi lễ hội trăng hoa...

-"cậu ơi xuống ăn đi cậu hay để em mang lên cho.."-

Cậu quát nó...

-"ta nói là ngươi phải gọi là đại thiếu gia mà"-

-"a... đại thiếu gia mời cậu xuống ăn cơm.."-

Vừa nói vừa sợ sệt vì cậu lườm nó , nó cố tránh ánh mắt của cậu cậu bước tới bàn ăn rồi ngồi xuống

Khi cả nhà ăn xong mọi người đều chuẩn bị đồ đi lễ hội tất nhiên là kimono cực kì đẹp rồi ông nhà ta thích mặc kiểu truyền thống samurai hơn cơ.

Còn mỗi cậu thì không biết là ăn mặc ra sao mà không thấy xuống ông đợi còn bà và nó thì đứng tung tăng múa máy.

Được một lúc thì thấy cậu xuống với bộ fusisode thật đẹp...

Ông nhìn cậu và tự hào về vẻ đẹp của cậu nhưng cậu có vẻ là không được vui ông mới hỏi cậu..

Cậu nói bài kiểm tra hôm nọ cậu được có 9,5 điểm cậu buồn không muốn đi bà và nó ngồi há hốc mồm

Ông cười khuẩy cậu giận rồi bỏ đi trước đến hội ai cũng khen cậu đẹp trai phong độ nè nhưng có vẻ cậu không thích

Cậu khoác vai nó kêu nó đi về nhà với cậu ở đây trả có cái j xem

Nó lắc đầu bảo lần đầu nó đi bỏ phí lắm cậu lườm nó nó đành nghe lời đi theo cậu về trên đường nó và cậu lặng im không gian trở nên vắng vẻ um ám cậu nhìn nó

Mặt nó đơ ra như người không hồn cậu lùi lại nó mấy bước rồi lẻn trốn vào gốc cây nào đó xong lấy que đập nhẹ vào bụi cậy kêu sột soạt nó tỉnh ngây quay ra không thấy cậu

Nó hoảng loạn gọi cậu trong sợ hãi cậu cứ ngồi trong gốc cây cười tủm tỉm nhưng cậu đâu có biết nó sợ ma đến mức nào

Nó gọi cậu vừa gọi vừa khóc nó gục xuống ở dìa đường cậu thấy trêu hơi quá nên đi ra khỏi bụi cây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sasusaku