6. Nếu em có 10, em sẽ cho anh 10 (H++)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu có muốn không?" Như không chờ đợi câu trả lời của Thiệu Quần, người nắm tay hắn lại tiếp tục di chuyển đầu ngón tay đến vạt áo có vết rượu vang đỏ của hắn.

Thiệu Quần mở miệng, có lẽ muốn nói gì đó, có lẽ muốn đợi một lát, nhưng hơi thở nặng nề của hắn đã bộc lộ ra nhiệt huyết dâng trào, không cần phải nói thêm nữa, Giản Tùy Anh đã nói xong rồi. Ánh mắt anh lướt qua khóe môi Thiệu Quần với vẻ trêu chọc, nhưng Giản Tùy Anh đã đánh giá thấp quyết tâm của Thiệu Quần. Anh còn chưa kịp nói thêm lời nào, giây tiếp theo, Thiệu Quần đã đè Giản Tùy Anh xuống bàn ăn.

Hắn bóp mạnh eo Giản Tùy Anh. Cơ bắp trên cánh tay có thể nhìn thấy rõ ràng qua lớp áo sơ mi của hắn ta, khuôn mặt có vẻ hung dữ hoàn toàn khác với sự choáng váng trước đó.

"Thiệu Quần!" Giản Tùy Anh lúc này cảm thấy có gì đó vượt quá dự đoán của mình, hơi ngả người ra sau, cố gắng tránh khỏi đầu của Thiệu Quần vùi vào cổ mình. Anh đúng là có kỳ vọng khi ngủ với Thiệu Quần, nhưng điều kiện tiên quyết là anh phải chủ động, Thiệu Quần không thể để lại bất kỳ dấu vết nào trên cơ thể anh. Nhưng Thiệu Quần hiển nhiên sẽ không làm theo yêu cầu của anh. Tín hiệu nguy hiểm lúc này bộc phát khiến anh cảm thấy mình quả thực đã khiêu khích một người khó nghe lời, "Đừng có lộn xộn!"

"Đó không phải là điều mẹ muốn sao? Mẹ." trước thái độ hoảng sợ của Giản Tùy Anh, Thiệu Quần hài lòng rút lại răng, rồi liếm làn da hắn vừa chuẩn bị cắn một cách thỏa mãn, "Cái này không thể coi là lăng nhăng đúng không? Nếu tôi thật sự lăng nhăng, tôi đã ngủ với anh trước mặt cha tôi. Dù sao anh cũng không quan tâm ông ấy?"

Giản Tùy Anh nắm tóc hắn kéo ra, chừa cho mình một khoảng trống để thở trong không gian bị giam giữ bởi Thiệu Quần.

"Đừng nói với tôi rằng mối quan hệ của anh với bố tôi bền như vàng. Anh cưới ông già đó vì anh thực sự yêu ông ta?" Thiệu Quần kẹp chặt cánh tay của Giản Tùy Anh và đẩy hông thật mạnh qua lớp vải mỏng phía dưới, "Ông ta có thể thỏa mãn anh sao? Nói cách khác, nếu ông ta có thể thỏa mãn anh, tại sao anh lại đưa tôi tới đây? Hay là, anh muốn danh lợi của cha tôi, lại muốn thân thể của tôi. Mẹ, như vậy là không tốt. Thật tham lam."

"Làm sao bây giờ?" Giản Tùy Anh tiếc nuối thở dài, chậm rãi chạm vào mặt Thiệu Quần rồi mỉm cười, "Tôi chỉ muốn tất cả. Nếu cậu không thể đồng ý, tất cả những gì tôi có thể làm là nói xin lỗi."

"Không thể nào." Thiệu Quần không cho Giản Tùy Anh cơ hội nói nữa mà chỉ véo cằm Giản Tùy Anh để chặn lại tất cả những lời tàn nhẫn mà anh muốn nói bằng môi hắn, sức mạnh đe dọa gần như khiến Giản Tùy Anh không thở được. Đây là cách duy nhất Thiệu Quần có thể nghĩ ra để khiến Giản Tùy Anh im lặng. Hắn thực sự không muốn nghe thêm bất cứ lời nào từ đôi môi mềm mại của Giản Tùy Anh, tất nhiên ngoại trừ tiếng rên rỉ.

Thiệu Quần không biết Giản Tùy Anh có tàn nhẫn với mọi người như vậy không, hèn hạ như vậy và bộc lộ ham muốn một cách trần trụi như vậy, nhưng hắn chỉ không muốn nghe một lời nào nên chỉ có thể ép anh phải nhận nụ hôn của hắn.

Cảm giác bị cưỡng ép xâm chiếm không thể ngậm miệng thật khó chịu, Giản Tùy Anh vô thức muốn cắn, nhưng Thiệu Quần dường như luôn chú ý tới động tác của anh trước khi kịp cắn, ngón cái và ngón trỏ của Thiệu Quần chặn ở giữa hai hàm răng buộc anh phải mở miệng và để Thiệu Quần quét lưỡi vào mọi ngóc ngách trong miệng anh, chất lỏng cũng từ từ chảy xuống khóe miệng vì miệng anh không thể khép lại được.

Một lúc lâu sau, Thiệu Quần kết thúc nụ hôn cực kỳ hung hãn này, chậm rãi rút ngón tay ra, nhấc Giản Tùy Anh vác lên vai, đồng thời tùy tiện vỗ nhẹ vào đôi má tròn trịa của Giản Tùy Anh, thì thầm. "Mẹ, từ ngày mẹ khiêu khích con, con không còn cách nào khác ngoài việc đưa ra quyết định này. Dù ở nơi khác mẹ có trêu chọc con như thế nào, con cũng chịu đựng. Mẹ là loại người như vậy, nhưng không phải như vậy."

"Nếu không có tác dụng thì quên đi." Chuyện đàm phán đã hoàn toàn tan vỡ, Thiệu Quần cũng đã nói rõ ràng sẽ không để anh khống chế vấn đề tình dục, thậm chí còn không nguyện ý hợp tác cùng anh che giấu cha hắn. Giản Tùy Anh rất ngưỡng mộ cơ thể của Thiệu Quần, thỉnh thoảng muốn cùng hắn say mê, nhưng điều đó hơi tuyệt vọng, vì cha của Thiệu Quần...và anh vẫn còn nhiều mục tiêu chưa đạt được. Một khoảnh khắc của ham muốn thể xác, sẵn sàng từ bỏ kế hoạch của mình. Nhưng tình huống hiện tại tựa hồ không phụ thuộc vào anh. Giản Tùy Anh cắn môi, giơ chân lên, vô thức đá vào người Thiệu Quần.

Đáng tiếc, giây tiếp theo, anh bị Thiệu Quần nặng nề ném xuống giường, tựa hồ còn chưa đủ, Thiệu Quần tóm lấy cổ chân anh, gập lên trên, cúi người về phía trước, tạo thành tư thế áp bức, nhìn chằm chằm vào Giản Tùy Anh, vẻ mặt căng thẳng vì không hài lòng, "Con chẳng phải đã nói với mẹ rồi sao mẹ nhỏ, dù mẹ có làm gì đi nữa, những chuyện khác con cũng có thể chịu đựng được. Nếu mẹ thích dùng thủ đoạn nào đó để đạt được điều mẹ muốn từ con thì không sao. Sau này con cũng có thể giở trò đồi bại với mẹ."

"Mẹ" Thiệu Quần cố tình hạ giọng và thì thầm vào tai Giản Tùy Anh, "Những người khác có thể làm được những gì như con làm không? Không, kể cả cha con. Mẹ có thể bày tỏ mọi mong muốn của mình với ông ấy một cách trần trụi như mẹ đã làm với con không? Nếu mẹ bỏ rơi ông ấy và đi theo con, mẹ sẽ không cần phải sử dụng bất kì thủ đoạn nào. Mẹ có thể nhận được mọi thứ mẹ muốn, miễn là mẹ yêu cầu..."

"Tôi..."

Thiệu Quần nói xong, hơi thở của Giản Tùy Anh ngưng trệ trong giây lát, cuối cùng anh cũng nhận ra tại sao mình lại quan tâm đến Thiệu Quần và thậm chí còn đưa hắn đến một nơi mà trước đây chưa từng có ai đặt chân đến, nơi chỉ có một người sống.

Bởi vì trước mặt Thiệu Quần, anh thật sự không cần che giấu cảm xúc của mình, dù cố ý hay vô ý, đều đã bộc lộ trước mặt Thiệu Quần. Ngay cả việc trêu chọc hắn cũng được thực hiện một cách công khai. Với Thiệu Quần, anh không cần phải giả vờ ân cần hay giả vờ không quan tâm sau khi nhận được kết quả không như ý. Anh thậm chí còn có thể nói rõ ràng với hắn rằng anh muốn quyền lực của cha hắn và cơ thể của hắn. Tất nhiên, yêu cầu này không được đồng ý, nhưng ít nhất anh cũng dám mạnh dạn đưa ra yêu cầu mà không lo lắng về cái gọi là phép tắc lễ phép cũng như ý kiến ​​của người khác.

"Chính là vậy, mẹ" Thiệu Quần tiếp tục bối rối vì hắn như thể nhìn thấy sự dao động trong mắt Giản Tùy Anh, "Con có thể chiều theo mọi suy nghĩ của mẹ, và con có thể coi đó là điều hiển nhiên. Bởi vì con hiểu mẹ, tất cả những tham vọng cùng mong muốn của mẹ, con sẽ giúp mẹ đạt được bằng bất cứ giá nào. Hãy nghĩ về con, chỉ mình con thôi, mẹ yêu. Mẹ, đừng bỏ rơi con, có được không...Con có cùng địa vị với bố, con trẻ hơn và hiểu biết hơn. Ngoại trừ tính cách có phần cố chấp và hống hách, khó kiểm soát, con vẫn là một lựa chọn tốt hơn."

Thế nhưng, Giản Tùy Anh không dễ bị cám dỗ bởi những lời nói ngọt ngào này. Anh vẫn cần cân nhắc lợi và hại khi chuyển mục tiêu sang Thiệu Quần.

Thiệu Quần tự nhiên hiểu rằng Giản Tùy Anh vẫn đang cân nhắc, nhưng lời hứa đã được đưa ra, hắn tin tưởng rằng sau khi cân nhắc kỹ càng thì anh sẽ đưa ra quyết định đúng đắn nhất, nên hắn chỉ đơn giản thôi thúc giục Giản Tùy Anh mà tập trung theo dõi đôi môi của anh. Hắn hôn dọc từ cằm, cổ, ngực đến bụng dưới của anh, sau đó từ từ cởi cúc quần áo của Giản Tùy Anh. Khi đầu lưỡi chạm vào làn da của người dưới thân, hắn nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của đối phương.

Được rồi, cuối cùng anh đã ngừng nghĩ đến việc chống cự. Thiệu Quần liếm vào phần cương cứng của Giản Tùy Anh, nhấc mông anh lên và đâm một ngón tay vào lỗ sau chật hẹp của anh, "Mẹ, mẹ không thường xuyên quan hệ với bố sao? Tại sao chỗ này vẫn chặt chẽ như vậy? Ông ấy thực sự không thể thỏa mãn được mẹ. Chẳng trách mẹ muốn ngoại tình với con riêng của ông."

Bị Giản Tùy Anh trêu chọc mấy ngày nay, cuối cùng sự nhục nhã đã được bù đắp, Thiệu Quần tặc lưỡi, cười khúc khích, lại đưa một ngón tay vào, nhanh chóng đâm rút, mài vào cái động ẩm ướt.

"Dừng lại, đừng nói nhảm nữa, cứ thế cho vào đi." Giản Tùy Anh thở hổn hển ngẩng đầu lên, giọng nói hơi run lên.

"Anh phải nói rõ ràng." Thiệu Quần tiếp tục chậm rãi chậm rãi mài giũa, đầu ngón trỏ thỉnh thoảng khám phá thành ruột, không hề báo trước, hắn nhắm vào chỗ phình ra nhỏ vừa rồi, tìm thấy điểm G và nhấn vào đó khiến Giản Tùy Anh lập tức run lên như bị điện giật, giọng điệu vừa lạnh lùng vừa cứng rắn của anh đột nhiên thay đổi, chỉ để lại những tiếng rên rỉ bất lực, sự tỉnh táo cuối cùng cũng không còn.

Thiệu Quần rút tay ra mà không chút báo trước, lỗ nhỏ ầm ướt còn chưa kịp khép lại đã bị một vật to lớn cứng rắn chèn vào.

Mặc dù Giản Tùy Anh đã quan sát trước đó, kích thước của Thiệu Quần quả thực rất tốt, nhưng khi được thực sự nếm thử, Giản Tùy Anh mới nhận ra nó tuyệt vời đến mức nào. Anh theo bản năng so sánh kích thước cái lỗ đang co lại của mình với kích thước bộ phận sinh dục sắp luận động ở lối vào, và lần đầu tiên anh có cảm giác muốn bỏ chạy.

Thiệu Quần nhạy bén nhận ra vẻ hoảng sợ trên mặt Giản Tùy Anh, khiến hắn phấn khích đến mức mất kiểm soát.

Muốn nữa

Muốn nhiều hơn nữa

Dục vọng lên đến đỉnh điểm làm mặt Thiệu Quần đỏ gay. Hắn kéo hai chân Giản Tùy Anh đặt lên vai mình, dập mạnh đến mức gần như muốn nhét cả hai chiếc túi trứng vào cơ thể anh.

Lỗ sau nhất thời bị kéo căng đến cực hạn, đây là trải nghiệm mà anh chưa từng trải nghiệm qua. Giản Tùy Anh không khỏi rên rỉ, cơ thể run rẩy kịch liệt, sau đó anh kiệt sức, không thể phát ra âm thanh nào nữa.

"Mẹ, nói cho con biết đi." Khác với giọng điệu thường ngày của Thiệu Quần là hắn đang điên cuồng thúc vào phần thân dưới của anh, dường như hắn sắp phát điên rồi, liên tục đánh vào chỗ nhạy cảm của Giản Tùy Anh, khiến cho hơi thở của anh bị gián đoạn. Nhưng Thiệu Quần tựa hồ vẫn có chút bất mãn, không ngừng đặt câu hỏi, tựa như muốn nghe được điều mình muốn nghe từ miệng Giản Tùy Anh, "Mẹ nhỏ, nói cho con biết, mẹ có thấy thoải mái khi làm việc này không với con không, mẹ nhỏ?"

"Ư...ưm, chậm lại đi, không, đừng tiếp tục nữa, cảm giác lạ quá..." Điểm nhạy cảm bị tấn công liên tiếp khiến giọng nói của Giản Tùy Anh run lên vì dục vọng, khoái cảm lần lượt đánh vào đại não anh. Một số từ không nên nói vào lúc này lại buột miệng nói ra, "Tốt hơn, tốt hơn nhiều so với bố của cậu."

"Ừm." Cuối cùng cũng nhận được câu trả lời thỏa đáng, Thiệu Quần hài lòng gật đầu, nhưng động tác của hắn không hề thay đổi vì lời nói của Giản Tùy Anh. Thay vì nhẹ nhàng, hắn lại nhéo eo Giản Tùy Anh và đưa đẩy mạnh mẽ hơn.

Vòng eo của anh dường như bị nghiền nát, toàn bộ cơ thể như bị xé làm hai mảnh, tiếng rên rỉ ngày càng dữ dội hơn, cuối cùng, anh thậm chí còn nhấc chân lên để kẹp lấy eo Thiệu Quần. Anh bất lực bám lấy cánh tay của Thiệu Quần, khóc lóc gọi tên hắn một cách lộn xộn, "Thiệu Quần...Thiệu Quần à...hmmm aaa"

"Không đúng." Thiệu Quần bối rối nhìn khuôn mặt dâm đãng của Giản Tùy Anh, trầm giọng phủ nhận. "Mẹ không gọi con là Quần Quần sao? Mẹ, gọi con là Quần Quần."

Thiệu Quần không biết tại sao, nhưng lúc này hắn nhất quyết muốn anh gọi như vậy. Danh hiệu này giống như một lời nhắc nhở thường xuyên về mối quan hệ giữa hắn và Giản Tùy Anh, mẹ kế và con riêng. Nhưng hiện tại, hắn đã có được Giản Tùy Anh, danh hiệu này không thể ngăn cản bất kỳ liên hệ nào giữa bọn họ. Ở Thiệu gia, chỉ duy nhất Thiệu Quần có biệt danh như thế, và Thiệu Quần hy vọng Giản Tùy Anh sẽ tiếp tục gọi hắn như vậy. Không quan trọng mẹ con, chỉ cần gia đình thôi.

"Quần, Quần Quần..." Những âm thanh ngắt quãng cuối cùng cũng truyền đến tai Thiệu Quần, cổ họng Thiệu Quần bất giác cuộn lên vài lần, hắn đẩy mạnh anh một cái, khiến bụng dưới của anh phồng lên thành hình dạng riêng của hắn.

Lúc này, Giản Tùy Anh đã bị hoàn toàn bị chịch đến mức không thể phát ra âm thanh nào, cảm xúc lâng lâng, linh hồn như muốn thoát khỏi cơ thể chủ nhân, chỉ có thân thể là vẫn đang lên xuống theo cường độ của Thiệu Quần. Anh thậm chí còn không nhớ mình đã đạt đến cao trào khi nào và ngủ thiếp đi khi nào, anh chỉ mơ hồ nhớ rằng sau lần đâm rút cuối cùng, Thiệu Quần dường như đã nhẹ nhàng thơm lên má anh và ngọt ngào hôn anh rồi đổ toàn bộ tinh dịch vào cơ thể anh.

Chết tiệt, tôi thực sự không nên dây dưa với tên điên này. Tôi thậm chí còn không mang theo bao cao su.

________

Đếm ngược ngày anh Giản lụy anh Thiệu còn: XX ngày


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net