Chương 11: Gây sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì bị kéo ra bất ngờ nên Nhiễm Thất Thất lùi lại vài bước, giẫm phải vào váy ngã bịch xuống đất. Cô ta kêu lên: “ Này cô kia, cô làm cái gì vậy hả?”

“ Dành lại người đàn ông của tôi” Hạ Tinh Vu trả lời

Câu trả lời của Hạ Tinh Vu khiến Hoắc Vân Hàn ngạc nhiên, hắn mỉm cười nhìn cô.

“ Tiểu Hàn, chưa có bạn gái. Cô đừng có nhận vơ” Nhiễm Thất Thất nói lớn

Hạ Tinh Vu mỉm cười, cô xoay người lại, vòng tay qua cổ của Hoắc Vân Hàn khẽ nhấc chân lên rồi trao cho hắn một nụ hôn. Hoắc Vân Hàn ngẩn người, mặc cô hôn lên môi mình. Nhiễm Thất Thất tức giận, đứng dậy đẩy Hạ Tinh Vu ra. Hạ Tinh Vu đeo giày cao gót suýt nữa ngã, may thay có Mộ Thần Vũ đứng đằng sau đỡ.

“ Cảm ơn” Cô lạnh nhạt nói với Mộ Thần Vũ

Mộ Thần Vũ khẽ nhếch miệng định nói nhưng lại thôi, tiếp tục xem kịch. Hạ Tinh Vu ôm lấy cánh tay của Hoắc Vân Hàn, nhìn chằm chằm vào Nhiễm Thất Thất: “ Cô thấy chưa? Anh ấy không phản kháng lại. Cũng không đẩy tôi ra như cô, chứng tỏ anh ấy là người của tôi rồi chứ”

“ Tôi không phục” Nhiễm Thất Thất lớn tiếng

“ Vậy cô còn muốn như nào nữa?” Hạ Tinh Vu hỏi

Nhiễm Thất Thất cười: “ Cô chưa được gả vào Hoắc gia, đương nhiên tôi chưa phục. Vị trí bà Hoắc tôi không có, cô cũng đừng hòng có được.”

“ Cô suy nghĩ nhiều rồi Thất Thất ạ. Giành đồ một lần còn chưa chán, lại còn muốn giành đồ người khác lần thứ hai sao. Đúng là bản tính khó rời mà” Vạn Từ Viên bỗng lên tiếng

Dũng khí này bỗng nhiên có được cũng là từ Hạ Tinh Vu cho cô, Vạn Từ Viên đã nhịn Nhiễm Thất Thất này từ lâu lắm rồi, nay được cơ hội mượn đũa nên trả thù luôn. Nhiễm Thất Thất sững người, Vạn Từ Viên đến gần cô ta dơ tay lên định đánh thì lại bị cản lại

“ Viên nhi, đừng gây sự. Cô ta không đáng để em ra tay đánh” Vạn Thập lên tiếng

Vạn Thập chính là anh trai của Vạn Từ Viên, hắn rất yêu em gái, rất có giáo dục, những chỗ đông người như này không nên làm mất mặt Vạn gia.

“ Anh... Anh vẫn còn thích cô ta đúng không? Anh đang bao che cho cô ta đúng chứ?” Vạn Từ Viên hỏi

Vạn Thập tối sầm mặt lại, đánh trống lảng: “ Ở đây nhiều người, em giữ giá một tí đi”

Thấy Vạn Thập vẫn còn có ý với mình Nhiễm Thất Thất liền giả bộ khóc lóc: “Đáng nhẽ ra người ở bên cạnh Tiểu Hàn là tôi mới đúng chứ? Cô ta mới là tiểu tam”

Nhiễm Thất Thất chỉ tay về phía của Hạ Tinh Vu.

“ Nhiễm tiểu thư à? Tôi chơi thân với Hoắc Vân Hàn từ trước đến bây giờ chưa từng thấy cậu ta rung động với cô. Nhiễm tiểu thư đừng tự mình đa tình mà làm mình đau khổ. Nếu cậu ấy có làm gì cô hiểu lầm thì tôi thay mặt cậu ấy xin lỗi” Lúc này Mộ Thần Vũ lên tiếng

“ Cô ta chỉ là một con chó bám đuôi” Nhiễm Thất Thất quát

Hạ Tinh Vu nghe vậy liền sa sầm mặt, cô tức giận buông Hoắc Vân Hàn ra, đi thẳng đến chỗ Nhiễm Thất Thất, cầm cổ áo của cô ta lên:  “ Nhiễm tiểu thư, cô có thấy là cô đang tự vả mặt mình không? Cô tự vả mà không tỉnh vậy để tôi vả cho cô đến khi nào cô tỉnh”

Nói rồi Hạ Tinh Vu tát cho Nhiễm Thất Thất liên tục vài cái, khiến mặt cô ta đỏ ửng lên. Một cảnh tượng hoành tráng xảy ra trước tất cả mọi người, đúng lúc đó Hạ Lăng Tước cùng Hoắc Vân Nghị đi vào. Hạ Lăng Tước đi thẳng đến chỗ em gái.

“ Em nghịch đủ chưa?” Hạ Lăng Tước hỏi

Cô lắc đầu: “ Chưa đủ”

“ Được. Vậy chúng ta chơi tiếp. Mỗi một người ở đây, tát một phát thật mạnh vào Nhiễm Thất Thất.” Hạ Lăng Tước cười lạnh

Hắn vỗ vai Nhiễm Thất Thất nói tiếp: “ Đây là cái giá phải trả, dám gọi em gái tôi như vậy?”

Nhiễm Thất Thất mặt trắng bệch như cạn máu, cô ta nước mắt mắt giàn giụa: “ Hạ thiếu, là em gái anh giành Tiểu Hàn của tôi mà. Tôi với cô ta đâu có thù oán gì? Tại sao lại cướp đi của tôi, tại sao lại muốn đánh tôi?”

Tất cả mọi người đều im lặng, Hạ
Lăng Tước thở dài: “ Cô gái à…bất kì thứ gì mà em gái tôi muốn. Tôi cũng sẽ giành lại cho bằng được mang về đưa con bé. Đó là quy tắc sống của tôi”

Nhiễm Thất Thất ngồi thụp xuống, thấy vậy Hạ Tinh Vu liền đến bên cạnh Hạ Lăng Tước: “ Anh, tha cho cô ta đi. Dù gì cô ta cũng chưa làm gì em, người động tay chân trước mới là em”

Hạ Lăng Tước quay ngoắt sang nhìn cô: “ Cái gì? Em động tay chân trước?”

Hạ Tinh Vu gật đầu, bỗng Hoắc Vân Hàn lên tiếng: “ Mọi chuyện kết thúc ở đây là được rồi. Là tôi làm mọi người mất vui rồi. Xin lỗi”

Vạn Thập đỡ Nhiễm Thất Thất đứng dậy, Vạn Từ Viên thấy vậy giận lắm, cô đi qua người Nhiễm Thất Thất đụng mạnh vào vai của cô ta.

“ Hừ” Vạn Từ Viên quay đi không thèm nhìn mặt anh trai của mình.

Hoắc Vân Hàn lúc này mỉm cười lấy khủy tay đẩy đẩy vào người Hạ Tinh Vu: “ Lúc nãy nhiệt tình lắm mà. Hôn cái nữa đi”

“ Đi mà hôn Vũ kìa. Anh ta đang nhìn anh đấy” Hạ Tinh Vu trả lời

Mộ Thần Vũ đang nhìn hai người cười nghe vậy liền lên tiếng: “ Hạ tiểu thư nói vậy là không được rồi. Tôi là trai thẳng một trăm phần trăm nhé! Còn Hàn thì…”

Mộ Thần Vũ chưa kịp nói hết câu đã bị ánh mắt của Hoắc Vân Hàn chặn lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hắcbang