Chương 48: Nhầm người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoắc Vân Hàn bị dập máy bất ngờ, hắn liền nhíu mày lại. Tại sao cô lại tắt máy nhanh như vậy? Liệu đang vội làm cái gì sao? Câu nói cuối cùng của của Hạ Tinh Vu 'em sẽ không đi xa, em trở về ngay thôi.' làm hắn nghĩ câu này không phải hôm trước hắn dặn cô sao?

Cảm thấy có chuyện không ổn, Hoắc Vân Hàn lập tức gọi lại nhưng máy lại thuê bao quý khách, hiện tạm thời không liên lạc được, xin quý khách để lại lời nhắn thoại.

"Chết tiệt."

Hoắc Vân Hàn vội mặc áo khoác vào rồi lập tức lên chiếc Aston Martin phóng đi. Vừa đi Hoắc Vân Hàn vừa nhờ Mộ Thần Vũ điều tra ra xem Hạ Tinh Vu đang ở đâu. Được biết, Hạ Tinh Vu đang ở gần nơi Hoắc Vân Nghị làm việc, Hoắc Vân Hàn liền gọi điện.

"Có chuyện gi sao?" Hoắc Vân Nghị hỏi.

Ngồi trong xe, Hoắc Vân Hàn đeo bluetooth vào, đáp lại: "Tinh Vu hình như bị bắt cóc rồi, cô ấy đang ở gần chỗ anh đấy."

"Được rồi. Anh lập tức lên xe đi ngay. Gửi luôn địa chỉ đi." Hoắc Vân Nghị nói

Đúng lúc đó Hạ Lăng Tước đứng bên cạnh, nghe nói Hạ Tinh Vu bị bắt cóc, hắn liền vội vàng túm cổ áo Hoắc Vân Nghị kéo đi. Cả hai lên xe, phóng đi.

Nhận được địa chỉ, nơi làm việc lại gần hơn cho nên Hoắc Vân Nghị và Hạ Lăng Tước đến sớm hơn. Căn nhà hoang nằm trơ trọi giữa rừng, Hoắc Vân Nghị cứ ngỡ rằng bọn họ phải bố trí thật nhiều người ai ngờ lại chỉ có duy nhất có một tên đứng ở ngoài chính là tên nhân viên quán cafe.

Hoắc Vân Nghị cong miệng: "Đây rốt cuộc có phải là vụ bắt cóc không vậy?"

Hạ Lăng Tước lập tức vừa định đi về phía căn nhà thì thấy Vạn Thập xuất hiện cùng với một người con gái, người đó không ai khác chính là Nhiễm Thất Thất. Không thể chờ đợi hơn, Hạ Lăng Tước muốn nhanh chóng cứu em gái, liền đi tới đấm một phát thật mạnh vào mặt tên nhân viên quán cafe rồi quay sang đấm vào Vạn Thập, làm hắn không kịp phản ứng ngã xuống dưới đất.

"Mày....dám bắt cóc em gái tao hả? Mày động vào nhầm người rồi đấy. Nhóc ạ" Hạ Lăng Tước nghiến răng.

Hoắc Vân Nghị lúc này dùng chân đạp cánh cửa nhà hoang ra. Cánh cửa mở ra, Hoắc Vân Nghị thấy Hạ Tinh Vu đang ngồi ở trên ghế bị trói. Vạn Thập định đứng dậy thì lại bị Hạ Lăng Tước giẫm chân lên ngực, khá mạnh nên Vạn Thập không thể đứng dậy được.

"Bỏ cái chân của mày ra khỏi người tao." Vạn Thập trừng mắt.

Hạ Lăng Tước cúi xuống, túm lấy cổ áo hắn, đấm thêm vài phát nữa. Vạn Thập rơi vào cảnh hoàn toàn bị động. Nhiễm Thất Thất sợ hãi định chạy đi thì lại bị Hoắc Vân Hàn đến sau tóm được.

Lúc này bên trong căn nhà hoang, Hoắc Vân Nghị chạy đến nhẹ nhàng cởi trói cho Hạ Tinh Vu. Cô cứ ngỡ đó là Hoắc Vân Hàn cho nên rất vui mừng, hắn vừa cởi trói xong cô liền vòng tay lên cổ hắn, ôm chặt lấy. Hoắc Vân Nghị bị ôm bất ngờ, hắn liền đứng hình.

"Em chờ anh lâu lắm rồi đó. Anh có biết không hả?" Hạ Tinh Vu cười.

Đúng lúc đó, Hoắc Vân Hàn cùng Hạ Lăng Tước lôi cổ hai người kia vào nhà kho thì thấy Hạ Tinh Vu đang ôm cổ Hoắc Vân Nghị.

"Vu, em đang làm gì vậy?" Hoắc Vân Hàn hỏi.

Nghe có tiếng hỏi, Hạ Tinh Vu liền buông Hoắc Vân Nghị ra. Cô lúc này nhìn thẳng vào người đang túm tóc Nhiễm Thất Thất.

"A....đâ....đây...đâu là Hàn?" Hạ Tinh Vu loáy hoáy.

"Tôi là Hoắc Vân Nghị." Người đang đứng cạnh cô trả lời.

Hạ Tinh Vu cắn môi, xong cô rồi, cô ôm nhầm người rồi, làm sao đây? Ai bảo hai người quá giống nhau chứ? Bình thường còn phân biệt được, chứ những lúc như này, cô làm sao xác định được đâu là Hoắc Vân Hàn, đâu là Hoắc Vân Nghị.

Hạ Tinh Vu đứng dậy, hơi cúi người xuống: "Ưm....tôi xin lỗi."

Hoắc Vân Hàn thấy bộ dạng của cô áy náy làm hắn không thể nào nhịn cười. Hắn đẩy Nhiễm Thất Thất ngã nhào xuống đất, đi đến bên cạnh Hạ Tinh Vu.

Hoắc Vân Hàn xoa đầu cô: "Lần sau không được nhầm lẫn nữa nhé."

"Á à...thì ra hai đứa này đang yêu nhau hả? Giờ anh mới biết nhá. Yêu gì mà giấu kĩ thế, không định ra mắt bố mẹ à?" Hạ Lăng Tước cười.

Hạ Tinh Vu đỏ mặt. Hoắc Vân Hàn ôm lấy vai của Hạ Tinh Vu: "Vợ em, không cần ra mắt, ai cũng biết."

"Cái thằng nhóc này, tự tin đến vậy hả?" Hoắc Vân Nghị cười.

Hoắc Vân Hàn cũng cười, ngay sau đó hắn bị ăn cốc một cái từ anh trai. Hoắc Vân Hàn xoa xoa đầu mình. Hạ Tinh Vu cười thành tiếng.

"Mấy người này, xử lí sao đây anh." Hoắc Vân Hàn hỏi.

"Trói chúng lại, gọi cảnh sát đến." Hạ Lăng Tước đáp.

Thế là cả ba người Vạn Thập, Nhiễm Thất Thất và cả tên nhân viên quán cafe bị trói lại vào một góc. Hoắc Vân Nghị lấy điện thoại ra gọi cho cảnh sát.

"Alo, chúng tôi bắt được đội bắt cóc người. Mời các anh đến đây nhanh giải quyết bọn chúng giùm chúng tôi."

Hạ Tinh Vu cùng Hoắc Vân Hàn lên xe rời đi. Hoắc Vân Nghị và Hạ Lăng Tước ở lại xử lí ba tên bắt cóc người. Khi cảnh sât đến thì thì chỉ thấy ba người đang bị trói lại ngồi gần với nhau, trên mặt đầy vết son của Nhiễm Thất Thất. Đây là trò tinh nghịch của Hoắc Vân Nghị nghĩ ra để trừng phạt cho ba người bọn họ, còn lại thì phải để cảnh sát giải quyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hắcbang