Bỉ Ngạn Hoa Khai Diệp Lạc Xứ? Hoàng Tuyền Lộ Độc Bộ Dạ Hành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỉ Ngạn hoa khai diệp lạc xứ?

Hoàng tuyền lộ độc bộ dạ hành

 [Bỉ ngạn hoa nở lá rơi nơi chốn nào?

Chốn hoàng tuyền cô độc bước trong đêm]

==Lữ Nhan==


Khoảnh khắc hồng trần tan biến

Ngoảnh đầu nhìn lại...

Đã thấy chàng đứng bên kia cầu Nại Hà

Mạnh Bà canh ta nâng vội vã

 Hối hả xoay người...

Cười quên kiếp đau thương

==Lữ Nhan==


Tình Đế Vương

Nhân sinh một kiếp tựa mối tơ vò
Vò rượu ngon nâng ngàn bát không ngưng
Bưng bát Mạnh Bà quên một đời người hối hả
Cười trả cố nhân hồng tơ đã đoạn trường
Đường hoàng tuyền ai rảo bước cô độc
Độc mộc kiều người bước chẳng xoay lưng
Hưng thịnh suy tàn,nhân sinh thế thái
Trái duyên,lỡ phận người hận người oán than
Tang thương mái đầu,mi mắt rũ buông
Lời hứa suông lại tin cả một kiếp
Tiếp bước nhân duyên ai lại bước một mình
Ái tình như cỗ,hạ một lần vương ngàn thế
Bế tắc quay đầu,lệ sầu vương mắt ai

==Lữ Nhan==

  Bỉ ngạn hoa khai diệp vô kiến

Vô kiến,vô tương,vô kiến tương

Vô tình,vô ái,vô sinh ái

Vô thương,vô hận,vô vấn vương

==Lữ Nhan==


Mưa sương xoá tan bụi hồng trần
Phần duyên nợ người trả người vương
Thương yêu oán hận được được mất mất
Cất bước trên cầu tao ngộ cố nhân
Phân li,tan hợp trời trao duyên số
Cố cạn chén duyên quên yêu quên hận
Một trận hương đưa nồng say rơi lệ
Kệ mắt ta sầu,người bước chẳng xoay lưng
Bưng bát Mạnh Bà khoan thai dốc cạn
Cạn hết kiếp người,cười trả kiếp duyên
==Lữ Nhan==


  Hân hân ai oán một đời người trả đủ
Hối hả quay lưng chạnh lòng đôi lúc
Khúc sông khúc tình người ngại bước
Nước Mạnh Bà người uống vội để quên

==Lữ Nhan==

  Chàng đưa tay vuốt tóc nàng đen tuyền
Nguyền ước một kiếp ai quên bỏ lại
Nại Hà cầu nàng chậm rãi bước qua
Hoa nơi chốn cũ rủ khai bao mùa
Gió đùa khe cửa người ngửa mắt lệ rơi
Khơi xa mờ sương bóng người thương mờ ảo
Rảo bước nơi xưa hương đưa người say đắm
Đắm chìm dục vọng một đời truy đuổi
Rong ruổi độc hành người bỏ lại hồng nhan

==Lữ Nhan==

  Cố nhân cười giã lã xoay lưng
Ta bưng bát Vong tình quên ngàn năm đợi
Gợi đau thương phút chốc tương phùng
Ta cùng người chuyển kiếp lãng nhân duyên

==Lữ Nhan==

Trên cầu Nại Hà,người nghoảnh đầu vội vã
Từ giã đôi câu,chẳng hẹn lại kiếp sau
Ai lau dòng lệ thẫn thờ quay bước
Trước Mạnh Bà,cầu chén quên sầu
Bước qua cầu,chẳng còn nhớ chuyện cũ
Bỉ Ngạn rủ khai,chẳng vương sầu
Ngoảnh đầu nhìn lại,hận yêu tan biến
Tiến bể luân hồi.tiền kiếp tựa khói mây

==Lữ Nhan==


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC