cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khi người lớn cô đơn
là giữa phố thân thuộc
khát cầu tình yêu thương
mà tìm hoài chẳng được.

là ấm áp trôi tuột
theo chút nắng sắp tàn
chiều, mặt trời bỏ cuộc
không một tiếng hỏi han.

là suy nghĩ miên man
đưa đôi chân đến quán
chẳng còn đông như xưa
ừ,
một năm thất bát.

là vòng lặp, không khác
của điếu thuốc đỏ đèn
của ly cà phê đen
nhuộm lòng người,

thật đắng.

là dòng người sốt sắng
mình mình vẫn loay hoay
trạm dừng xe hôm nay
vẫn không ai đưa đón

là khi bác tài chọn
băng nhạc Trịnh trên đài
gầy hao và da diết
mình chỉ biết thở dài.

là nỗi buồn trĩu vai
là niềm vui sắp chết
là tiếc nuối không phai
là thời gian sắp hết

là bao nỗi sợ sệt
“ngày mai chẳng tốt hơn...”
là muôn ngàn mỏi mệt
của hai tiếng:
...
“cô đơn”.

—-
pearlthesey.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net