Chương 1: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thượng Thanh, cậu đã đăng ký xin vào công ty nào chưa?" Trương Minh Thuận vừa đánh xong ván game, quay sang nhìn thấy Ôn Thượng Thanh đang xem xét tin tức tuyển dụng trên mạng, nhịn không được mà mở miệng dò hỏi.

"Còn chưa." Thật ra Ôn Thượng Thanh đã xem qua rất nhiều thông báo tuyển dụng, không phải cậu không tìm thấy công việc thích hợp mà là bạn trai của cậu - Mạnh Thời Trạch dự định sẽ tới nơi khác thực tập, cậu còn đang suy xét xem có nên đi cùng một nơi với bạn trai hay không.

"Thời Trạch chuẩn bị sang tỉnh khác thực tập, tớ xem qua mấy tin tuyển dụng gần đây, có vẻ ở đấy không có công việc thích hợp với tớ."

"Có ba tháng thực tập thôi mà, tôi thấy hai người các cậu yêu thì yêu chứ đừng dính nhau như vậy chứ!" Đến nay vẫn là cẩu độc thân - Trương Minh Thuận hoàn toàn không hiểu nổi băn khoăn của Ôn Thượng Thanh, "Hơn nữa cậu thực tập trong tỉnh có khi còn thuận tiện hơn, nếu muốn gặp nhau thì gặp nhau vào mấy ngày nghỉ."

"Cậu nói cũng đúng, để tớ bàn lại với Thời Trạch." Ôn Thượng Thanh nói xong, bèn gửi tin nhắn qua cho Mạnh Thời Trạch.

【 Thượng Thanh 】: "Thời Trạch, chỗ anh sắp thực tập có vẻ không có công việc thích hợp với em, em muốn chờ đến khi tốt nghiệp, bọn mình sẽ làm chung một chỗ sau."

【 Thượng Thanh 】: "Nếu anh muốn gặp em thì nhắn tin qua cho em, em sẽ qua chỗ anh, anh cảm thấy sao?"

Mạnh Thời Trạch nhìn hai tin nhắn liên tiếp gửi tới, dù anh là bạn trai của Ôn Thượng Thanh cũng không thể gò ép em ấy.

【 Thời Trạch 】: "Ngày mai anh phải lên xe qua tỉnh khác, nếu em thật sự không tìm được công việc thích hợp thì mai tới nhà ga tiễn anh cũng được, trước khi đi phải tặng anh một nụ hôn an ủi nhé."

【 Thời Trạch 】: "Dù gì thì anh là một người bạn trai thấu tình đạt lý, chứ hổng phải bảo thủ vấn đề này quá đâu."

Ôn Thượng Thanh bật cười, cậu nhắn tin trả lời Mạnh Thời Trạch:

【 Thượng Thanh 】: "Rồi rồi, anh nói gì cũng đúng, để mai em qua tiễn anh."

Cũng không biết là ai đó hai hôm trước còn muốn mình qua chỗ đó thực tập cùng ấy nhỉ, giờ lại tỏ vẻ bản thân rộng lượng lắm chứ.

【 Thời Trạch 】: "Gửi ngàn nụ hôn gió tới em."

【 Thời Trạch 】: Hôn nồng nhiệt.jpg

【 Thời Trạch 】: "Vậy em cứ nộp hồ sơ ở đây đi nhé, mai chúng ta gặp nhau sau."

Ôn Thượng Thanh cười cười trả lời một chữ "ok", rồi tiếp tục lượn lờ trên bảng tin tuyển dụng.

Trương Minh Thuận nhìn khóe miệng cong lên sung sướng của Ôn Thượng Thanh, yên lặng ăn một bữa cẩu lương.

Sáng hôm sau, Ôn Thượng Thanh và Mạnh Thời Trạch cùng tới ga tàu cao tốc, Mạnh Thời Trạch quyến luyến ôm Ôn Thượng Thanh thêm chốc lát, vẫn không nỡ rời đi.

"Thượng Thanh, anh gọi điện nhớ phải nghe máy." Giọng điệu Mạnh Thời Trạch nghiêm túc dặn dò cậu bạn trai: "Em hiền quá, rất dễ bị lừa, nhớ đừng để bị người ta lừa đi mất nhé."

"Còn có, nếu công ty em thực tập mà có tiệc tùng hay hoạt động giải trí, em nhất định phải tránh xa mấy thành phần nguy hiểm, đừng để bọn chúng giở trò xấu xa với em." Mạnh Thời Trạch vừa mở máy hát là dừng không nổi, nhưng anh biết thời gian không còn nhiều, dứt khoát nói ngắn gọn: "Tóm lại, nếu em có việc bận không nghe máy được thì phải nhắn tin lại cho anh."

"Rồi rồi." Trên mặt Ôn Thượng Thanh nở nụ cười, nhanh chóng hôn lên má gương mặt tuấn lãng của bạn trai một cái, "Em sẽ nghe máy, cũng sẽ trả lời tin nhắn mà."

"Anh cứ yên tâm đi thực tập đi, em sẽ không làm anh lo lắng đâu." Mạnh Thời Trạch coi cậu cứ như trẻ nhỏ vậy, Ôn Thượng Thanh hơi bất đắc dĩ.

"Phải luôn nhớ tới anh nhé." Mạnh Thời Trạch sờ sờ sợi tóc mềm của cậu bạn trai, xoay người đi tới cổng soát vé.

Ôn Thượng Thanh vẫn luôn nhìn bạn trai đi vào bên trong, rồi mới quay người trở về trường học.

Vài ngày sau...

Ôn Thượng Thanh cảm thấy tin tốt này nên chia sẻ cho bạn trai mình, cậu lập tức nhắn tin qua cho Mạnh Thời Trạch.

【 Thượng Thanh 】: "Thời Trạch à, em thông qua phỏng vấn của một công ty rồi nè, ngày mai em sẽ tới công ty thực tập đó."

【 Thượng Thanh 】: "Giờ bên anh thực tập thấy sao rồi?"

Mạnh Thời Trạch tranh thủ lúc rảnh rỗi đọc tin nhắn bạn trai gửi tới, nhân lúc tổ trưởng không chú ý bèn nhanh chóng trả lời lại:

【 Thời Trạch 】: "Giờ anh làm mấy phần việc này cũng không quá khó khăn, nhưng vẫn chưa quen lắm."

【 Thời Trạch 】: "Nhưng anh nghĩ qua mấy ngày là quen tay hay việc thôi."

Mạnh Thời Trạch suy nghĩ trong chốc lát, lại tiếp tục gửi tin nhắn cho Ôn Thượng Thanh:

【 Thời Trạch 】: "Em yêu à, ngày đầu tới công ty, em nhớ phải quan sát xem bầu không khí nơi đấy tốt hay không tốt nhé."

【 Thời Trạch 】: "Nếu cảm thấy bất ổn thì phải chạy ngay, nghe chưa!"

Ôn Thượng Thanh cảm thấy bản thân không xui tới mức này, hơn nữa bây giờ đã là xã hội pháp trị, chẳng lẽ sẽ có mấy công ty bất lương làm ra chuyện trái lương tâm hay sao?

Cố tự lắc lắc đầu, Ôn Thượng Thanh hiểu bạn trai là quan tâm mình nên mới nói vậy, cho nên cậu đành phải dịu ngoan đồng ý với anh.

【 Thượng Thanh 】: "Ok, e biết rồi mà, đến lúc đó e sẽ chú ý."

【 Thượng Thanh 】: "Nhưng mà... giờ này anh phải đang đi làm chứ? Thôi nhé, hôm khác tụi mình nói chuyện sau, để sếp anh tóm được lại mắng anh chết đó."

Mạnh Thời Trạch liếc nhanh về phía tổ trưởng đang chuẩn bị đứng dậy, vội vàng đánh chữ:

【 Thời Trạch 】: "Ok ok. Đến tối mình nhắn sau nha."

Mạnh Thời Trạch gửi xong tin nhắn, lập tức tắt màn hình, tập trung vào công việc.

Ôn Thượng Thanh ôm lấy mấy cuốn sách đặt trên bàn, chuẩn bị qua thư viện trường trải lại.

Tầm 8-9 giờ tối, Ôn Thượng Thanh và Mạnh Thời Trạch hàn huyên cùng nhau thêm một lúc rồi đi ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net