1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con đường đó, ngập nắng và gió, đôi khi người ta còn nếm thấy vị mặn chát trên đầu lưỡi. 

Chiếc xế hộp băng băng trên đường, cửa kính phía sau xe từ từ hạ xuống. Đầu tiên là cái ống kính máy ảnh, rồi đến mái tóc xoăn xoăn bay bay, rồi một lúc sau là khuôn mặt chữ điền bị làm thon gọn bớt bởi cái cặp kính mát phi công. Người đàn ông chĩa ống kính về phía bãi biển bên đường mà chụp liên tục. 

Xe dừng lại trước một ngã tư, nhưng máy ảnh và ngón tay cái trỏ của anh ta chưa dừng lại. 

- Này, có vẻ cậu là một nhiếp ảnh gia nhỉ? - người tài xế hơi ngoái về phía sau, cố gắng bắt chuyện với anh ta.

- Ồ không thưa chú, con chỉ là một kẻ ngồi lì trong văn phòng làm việc nhưng lại thích lưu giữ lại những kỉ niệm th... 

Lời nói bị đứt quãng, người đàn ông trong một giây vô thức rời khỏi khoản không gian của chiếc máy ảnh, đôi mắt như dính chặt vào khung cảnh trước mặt. Chiếc xe đạp,  giỏ hoa, gió đang luồn lách qua từng khe hở của những sợi tóc dài ngang thắt eo và đen óng, và nó cũng chẳng tha cho tà váy, sóng biển cuộn trào trắng xóa hòa cùng với màu trời và màu nắng. Trong phút chốc, người đàn ông mặc kệ cho những lọn tóc xoăn đang chắn mất tầm nhìn, đang vô tình chui vào cái miệng đang há hốc khi chứng kiến khung cảnh tuyệt ảo và cũng quên bẵng đi cái sở thích lưu giữ cảnh đẹp của mình.

- Thế cậu đang trong kì nghỉ sao? 

Cái giọng địa phương có đôi chút ngòng ngọng của ông chú tài xế kéo anh trở về thực tại.

- Dạ? - người đàn ông vén những lọn tóc xoăn của mình qua mang tai, hơi nhướn người về phía tài xế, tỏ vẻ như không nghe rõ những gì tài xế vừa nói.

- Nhìn cậu không giống người ở đây.

- Dạ, con làm việc ở thành phố. Sau cảm thấy làm những công việc văn phòng không hợp với mình nên quyết định xin nghỉ một thời gian để đi đây đó thư giãn chút. À, chú có biết quán cà phê nào có bán đồ ăn sáng không, đi từ sáng tới giờ chưa có gì vào bụng hết.

Tài xế có vẻ cau mày suy nghĩ

- Có một tiệm mới mở gần đây, cũng vừa là nhà nghỉ. Chú có đi ngang và ghé hỏi thăm vài lần lúc nó đang xây, đó là một cửa hàng của một cô chủ trẻ tuổi nhưng về cách bày trí thì khá hoài cổ. Chú nghĩ chỗ đó khá hợp với con. - nói rồi ông chỉ tay lên ngôi nhà phía xa xa trên sườn núi.

Qua tấm kính mờ mờ và đầy lớp bụi, người đàn ông hơi hạ cái kính râm trên mắt xuống nheo mắt nhìn, nhưng với khoảng cách này vẫn còn khá xa, chỉ thấy mập mờ đủ để nhận biết được ngôi nhà được làm bằng gỗ.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net