Chap 2: Duyên phận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐÔKI: Xin chào mọi người! Chúc mọi người có 1 buổi tối vui vẻ. :) Mình xin lỗi vì tuần vừa rồi bận thi nên ko up truyện cho mọi người đc :'( vì thế nên tuần này mình sẽ đền bù cho mọi người up liền 2 chap luôn ạ
Chúc mọi người có những phút giây đọc truyện vui vẻ và những bạn nào chưa thi thì sẽ có 1 kỳ thi tốt ạ ^.^
____________________________________
Part1:
Cô gái lạ mặt
Cuộc giải vây nguy hiểm

Năm 1520, tại 1 hòn đảo mùa hè trên Đại Hải Trình. Bên trong căn nhà hoang ở ngoài thị trấn.
-Ưm! Ưm! Ưm! _rên rỉ_
Có 1 cô gái bị trói chặt tay và chân bởi sợi dây thừng, miệng thì bị bịt kín bằng 1 mảnh vải trắng. Trong tay cô cầm 1 mảnh thủy tinh vỡ của chai rượu đang nằm lăn lóc trên sàn, cô gái ấy cố gắng dùng mảnh thủy tinh để cứa đứt dây trói, điều này đã làm cho tay của cô bị chảy rất nhiều máu. Bên ngoài ngôi nhà là 3 tên sơn tặc tay cầm vũ khí với vẻ mặt hung tợn đang đứng gác cửa.
Cùng lúc đó, ở 1 quán bar trong thị trấn, cách ngôi nhà đó không xa.
· Sơn tặc: -Dạo này chúng ta kiếm được nhiều tiền quá aniki! _Vẻ mặt gian xảo_
· Thủ lĩnh sơn tặc: -Hư! Tất nhiên rồi. _Vênh mặt lên tự đắc_ Kiếm tiền bằng công việc này dễ như trở bàn tay. Chỉ cần hoạt động vài tháng là ko cần lo cơm bữa rồi. Tao cũng có thể có địa bàn mới. Shi! Shi! Shi! Shi!
· Sơn tặc: -Nhưng... aniki ơi! _Ghé vào tai thì thầm_ Làm mấy việc này ko sợ bọn chính quyền điều tra ra chúng ta sao?

Tên thủ lĩnh tức giận đập mạnh vào đầu tên sơn tặc làm hắn đập mặt vào cái bàn rồi chừng mắt lên quát lớn.
· Thủ lĩnh sơn tặc: -Mày bị ngu sao!? Chỉ cần hàng tháng tao bán lũ hầu gái cho bọn qúy tộc thế giới thì có thằng nào dám động vào tao. _Vênh mặt_
· Sơn tặc: _Ấp úng và sợ sệt_ -Vâng... vâng, aniki nói đúng. Tại em ngu, ko suy nghĩ đã hỏi. Aniki tha cho em.
· Thủ lĩnh sơn tặc: -Cút ra ngoài ngay!
· Sơn tặc: -Vâng ạ. _khúm lúm đi ra_
· Tên sơn tặc khác: -Aniki bớt giận. Vậy mấy giờ thì ta chuyển nốt con nhỏ kia cho bọn qúy tộc thế giới hả aniki?
· Thủ lĩnh sơn tặc: -Hừ! Nếu ko có gì thay đổi thì theo kế hoạch, tầm 4h chiều sẽ giao dịch. Mà bọn mày chuẩn bị đến đâu rồi? Có trông trừng nó cẩn thận ko đấy?
· Sơn tặc: -Aniki yên tâm! Bọn em đã để lại 3 thằng để trông con nhỏ đó rồi. Sẽ ko có sai sót gì đâu ạ. Em mời aniki uống.
· Thủ lĩnh sơn tặc: -Shi! Shi! Shi! Shi! Có vậy chứ. _Cười đắc ý_
Ở quầy bar, sau khi ngồi nghe cuộc hội thoại của đám sơn tặc, 1 cậu thanh niên vô cùng tức tối đã đập mạnh cái cốc xuống bàn và gắt giọng.
· Cậu thanh niên: -Ông chủ! Tính tiền.
· Chủ quán: -Của cậu hết 400 Beli.
Anh ta để lại tiền trên bàn rồi rời khỏi quán rượu và đi đến tiệm bán vũ khí ở bên kia đường. Đúng lúc đó, có tiếng kêu cứu vang từ xa vọng lại, 1 cô gái yếu ớt với đôi tay chảy ròng ròng máu đang chạy về phía anh và hét.
· Cô gái: -Cứu tôi với! Có ai cứu tôi với! Bọn chúng muốn bắt tôi! Bọn chúng là những kẻ buôn người. Ai đó cứu tôi với!
Nhưng ko may là 1 trong 3 tên sơn tặc đó đã túm lấy tóc cô và giựt lại. Chúng đẩy mạnh cô xuống đất và đánh đập ko thương tiếc
· Cô gái: -Ah! Ah! _Vẻ mặt vô cùng đau đớn_
· Sơn tặc: -Mày còn chạy à con ranh hỗn xược này. Mau ngoan ngoãn nghe lời đi.
· Cô gái: -Hic! Hic! Xin các ông hãy tha cho tôi đi. Làm ơn. Hức! Hức! _Mếu máo_
Trong lúc đó, tại quán bar ban nãy, hình như bọn sơn tặc cũng đã nghe thấy tiếng hét ầm ỹ của cô gái.
· Sơn tặc: -Aniki! Hình như... hình như tiếng hét vừa rồi là của con nhỏ kia thì phải ạ.
· Thủ lĩnh sơn tặc: -Cái gì!? Còn ko mau ra ngoài.
· Sơn tặc: -Vâng ạ.
Còn cậu thanh niên sau khi nhìn cảnh tượng đó thì tức giận đến tím mặt, hai tay anh nắm chặt và định xông ra cứu lấy cô gái kia thì đột nhiên có 1 bóng người rất nhanh lao tới đá cho tên sơn tặc 1 nhát làm hắn bay lên rồi ngã lăn ra đất mà ôm bụng la lớn.
· Sơn tặc: -Ah! Ah! Con ranh kia sao mày dám. Tao sẽ giết mày
Nhưng người đó phớt lờ mọi lời nói của tên sơn tặc mà đỡ cô gái kia dậy và hỏi: -Cô ko sao chứ?
· Cô gái: -Tôi ko sao. Cảm ơn cô.
Thì ra người đó là 1 cô gái vô cùng xinh đẹp với mái tóc màu hồng óng ả, cô có 1 đôi mắt to tròn màu xanh của biển cả, nhìn cách ăn mặc thì đủ biết cô là tay kiếm đi ngang qua hòn đảo này, bên hông cô là thanh kiếm Kusanagi cực kỳ qúy giá.
Đột nhiên cô gái được cứu hét lên
· Cô gái được cứu: -Ahhhh...!!! Coi chừng sau lưng cô kìa.
_End part 1_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net