Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
tò mò nhìn tôi, rồi lại kéo tay Trương Tuấn, cậu ta quay lại, mỉm cười hôn lên trán rồi vòng tay ôm eo cô ấy, sau đó chỉ vào bàn bida giải thích gì đấy.

Nước mắt ngân ngấn, tôi muốn quay người bỏ chạy, nhưng lại tự hỏi tại sao mình phải trốn? Sao tôi phải để ý đến cậu ta? Tôi không thèm quan tâm nữa! Cậu ta có bạn gái hay không, có bao nhiêu bạn gái, thì liên quan gì đến tôi? Chẳng liên quan đến tôi một chút nào cả!

Tôi mỉm cười nuốt nước mắt vào trong, vừa cười vừa đi đến bên anh Lý: "Anh Lý!"

Anh Lý xoa xoa đầu tôi: "Lâu rồi không gặp, em lớn quá."

Tôi bĩu môi: "So với lần trước anh gặp em, chẳng cao thêm phân nào. Có bảng kiểm tra sức khỏe của trường làm chứng, vẫn một mét sáu mươi ba, sao Tiểu Ba đột nhiên lại cược với người ta thế ạ?"

Anh Lý thản nhiên nói: "Không có gì, anh và bạn có chút việc cần phải giải quyết, bàn bạc mãi không nghĩ ra cách nào hay, quyết định cược bóng phân định thắng thua."

Tiểu Lục đứng bên cười lạnh lùng, sau khi Tiểu Ba đánh xong một quả, đứng thẳng người, nhìn tôi cười. Tôi không dám lên tiếng làm phiền, đứng bên anh Lý, lặng lẽ xem họ chơi.

Nhìn cục diện trên bàn, Tiểu Ba đang chiếm ưu thế, nhưng số bóng còn lại nằm ở những vị trí không đẹp lắm, vị trí bóng của đối phương lại rất đẹp, dễ dàng đẩy vào lỗ hơn.

Tôi từ từ lên đến bên cạnh Ô Tặc, hỏi nhỏ: "Cược gì thế?"

Ô Tặc ghé sát tai tôi: "Tại Thủy Nhất Phương."

Tôi nghe không hiểu, nhìn anh ta nghi hoặc, anh ta giải thích, nói: "Người của họ "truy long" trong vũ trường, anh Lý và Tiểu Lục đàm phán mấy lần đều không thu được kết quả gì, vì vậy lấy Tại Thủy Nhất Phương ra để cược. Nếu chúng ta thắng, bọn họ không được chơi trò"truy long" trong vũ trường nữa, nếu chúng ta thua, anh Lý sẽ giao Tại Thủy Nhất Phương cho họ."

"Truy long" chính là hút heroin, thắng thua thế nào đã sớm nhìn ra rồi, nhưng Tiểu Ba nghĩa trọng tình thâm, anh ấy vì anh Lý, không thể không nhận lời đánh cược này, nhưng nếu thua, thì coi như một mình anh ấy gánh vác trách nhiệm.

Lòng bàn tay tôi rịn mồ hôi, không dám nhìn bàn bóng, nhắm chặt mắt, thầm cầu nguyện: "Cầu xin các vị thần linh cho Tiểu Ba thắng, năm nay, năm sau con sẽ không cầu nguyện bất kì điều gì nữa, chỉ cần Tiểu Ba thắng." Nhẩm đi nhẩm lại, Ô Tặc cũng rất căng thẳng, hơi thở mỗi lúc một nặng nề hơn.

Không biết bao lâu sau, nghe thấy tiếng mọi người vỗ tay, tôi mở bừng mắt, quay sang nhìn Ô Tặc đầu tiên, thấy anh ta đang hớn hở, tôi hiểu Tiểu Ba đã thắng rồi, lập tức lao tới, ôm chặt cánh tay của Tiểu Ba, vừa nhảy vừa hét: "Mời em ăn cơm, mời em ăn cơm, vừa rồi em còn cầu nguyện cho anh, bao nhiêu may mắn của em dồn hết cho anh."

Tiểu Ba cười đáp: "Được, xem có tổ yến không, có sẽ mời em ăn tổ yến." Anh ấy vẫn cười như thường ngày, dịu dàng và bình thản, nhưng giữa những ngày đại hàn này, bàn tay nắm chặt tay tôi lại nóng hổi. Đứng bên cạnh anh ấy, tôi có thể nhìn thấy những giọt mồ hôi rịn sau gáy.

Anh Lý vui mừng vô cùng, cười nói với Tiểu Lục: "Đã nhường rồi, nhường rồi! Buổi tối cùng ăn cơm, tôi mời!"

Tiểu Lục mặt lạnh tanh, không thèm để ý đến anh Lý, đưa người của mình về thẳng.

Tôi đứng cạnh Tiểu Ba, cười tươi như hoa, dương dương đắc ý nhìn theo Trương Tuấn, dường như muốn lấy lại phong độ mất mặt vừa rồi khi nhìn thấy cậu ấy có bạn gái, lại dường như đang cố gắng chứng minh với bản thân mình rằng, cậu ấy chẳng là gì cả, không thể ảnh hưởng tới tâm trạng của tôi.

Trương Tuấn cầm tay bạn gái, khi đi ngang qua tôi, không thèm nhìn tôi lấy một cái.

Cố gắng diễn kịch như thế, nhưng lại chẳng có ai xem, tôi như người lấy hết sức bình sinh để tung ra một chưởng, nhưng lại đấm vào không khí, chẳng khiến ai bị thương, ngược lại còn khiến hình ảnh của mình trông nhếch nhác thảm hại.

Anh Lý vui mừng sốt sắng sắp đặt bữa cơm tối nay, hỏi Tiểu Ba muốn ăn gì, Tiểu Ba cúi đầu hỏi tôi muốn ăn gì, anh Lý cười nói: "Quên không hỏi phúc tướng La Kỳ Kỳ của chúng ta trước là muốn ăn gì, Kỳ Kỳ muốn ăn gì nào?"

Tôi nhìn anh Lý nói: "Sao anh lại đồng ý một chuyện như thế? Anh biết Tiểu Ba... "

Anh Lý có chút ngại ngùng, Tiểu Ba tóm chặt gáy tôi, ép tôi phải cúi người xuống, tôi xoay người lại đánh vào tay anh ấy. Tiểu Ba vừa bắt nạt tôi vừa cười nói với anh Lý: "Hỏi xem có tổ yến không ạ."

Anh Lý lập tức nói: "Được" rồi cho người đến nhà hàng dặn dò.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net