thon phe tinh khong q12 c31-63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31: Lựa chọn

Ti Ung, đó chính là một thành chủ của thế giới thành, dựa theo sự phân cấp trong vũ trị, hắn chính là Giới Chủ !

Kim Giác Cự Thú, phân thân Ma Sát tộc chỉ mới là cấp Vực Chủ bậc sáu, hơn nữa Giới Chủ cùng Vực Chủ có sự khác biệt lớn nhất chính là Thế Giới Lực. Có thể thao tác Thế Giới Lực, cho thấy thực lực của bọn họ đã đạt tới một cấp độ kinh người. Điều này cho thấy sự chênh lệch giữa Vực Chủ bậc chín cùng Giới Chủ bậc một thực sự rất là lớn.

"Hiện mà gặp phải Ti Ung, thật đúng là đi chịu chết mà thôi." La Phong hiểu ra, liền dùng ý niệm hỏi Ba Ba Tháp "Ba Ba Tháp, Ti Ung chính là Giới Chủ của một phương thế giới, ngươi nói coi, bây giờ ta phải là như thế nào?"

Tuy nhiên trong lòng cũng có ý tưởng, nhưng hỏi ý kiến của Ba Ba Tháp một chút vẫn hơn.

Dù sao Ba Ba Tháp cũng đã từng trải qua rất nhiều chuyện, cho nên kinh nghiệm rất phong phú!

"Trốn ngay, nhanh chóng trốn đi, trốn đi thật xa." Ba Ba Tháp liền kêu lên "Hắn nếu thực sự là Giới Chủ của một phương thế giới, như vậy Yến Cương Thành cách thế giới thành của hắn, khoảng chừng vài ức km. Lấy vận tốc ánh sáng, một giây 30 vạn km, tín hiệu thông tin truyền đi mất khoảng nửa giờ, là hắn có thể nhận được. Rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới!"

"Tốc độ nhanh nhất là bao nhiêu?" La Phong nhíu mày.

Vài ức km, Giới Chủ cũng phải đi rất lâu mới tới được.

"Hai tên Vực Chủ đều có phi thuyền, vậy thì Giới Chủ 80-90% cũng có. Phi thuyền ở trên thượng tầng khí quyển của Huyết Lạc đại lục, bay với vận tốc nửa vận tốc ánh sáng, chỉ mất hơn ba tiếng là tới rồi!" Ba Ba Tháp liền nói.

"Nhưng mà khi giết đặc sứ thần điện ta đều mang mặt nạ bao hộ rồi mà." La Phong lại nói.

"Đừng bao giờ mang tâm lý cầu may, dù sao thì Yến Cương Thành cũng lớn như vậy, ngươi có dám đảm bảo trong khoảng thời gian này, ngươi không có rơi vào sự chú ý của người nào không? Nhớ cho kỹ, cho dù chỉ có một tia nguy hiểm nhỏ xíu đi chăng nữa cũng không thể mạo hiểm, hơn nữa đừng coi thường bất kỳ một vị Giới Chủ nào cả." Ba Ba Tháp liền nói tiếp"Ngươi tự quyết định đi."

"Theo như ngươi nói, ta có thể bị bại lộ?” La Phong nhíu mày.

“Chạy ?”

Biết việc Mạc đặc sứ, dùng công cụ thông tin quay lại cảnh mình giết người, rồi gửi cho Ti Ung. Trong nháy mắt La Phong liền quyết định. “Phải chạy thôi! Mình chỉ cần chạy vào tầng mây thứ 18, rồi dùng phi thuyền tộc co giới bay đi, ai có thể tìm được mình?

Nhưng…

Mình thì không sao rồi, chỉ là cha con Nạp Bố, Nạp Khả thì sao đây? Một khi mình thật sự bị bại lộ, như vậy chỉ sợ cha con bọn họ sẽ phải chịu cảnh giận chó đánh mèo. Một cái Nạp Gia nho nhỏ trước mặt một vị Giới Chủ đang nổi giận, chỉ sợ sẽ bị san thành bình địa trong nháy mắt mà thôi.”

"Còn Nạp Gia thì sao?" La Phong hỏi.

"Nạp Gia nào?" Ba Ba Tháp nghi hoặc.

La Phong nhanh chóng giải thích sơ cho Ba Ba Tháp hiểu.

"Ân, chuyện này phiền đây, Nạp Gia quan hệ với ngươi, tuy rất ít người biết, mà cũng không thấy bao giờ. Nhưng dựa vào năng lực của Giới Chủ, hơn nữa đây lại là địa bàn của hắn, muốn điều tra ra cũng không khó”

“Như vậy đi, La Phong, bây giờ ngươi lập tức đến Yến Cương Thành, gặp Nạp Gia phụ tử! Ngươi để cho chính bọn họ quyết định, đi theo ngươi, hay là ở lại Yến Cương Thành. Nếu đi theo ngươi, ngươi dẫn cha con bọn họ đi, đến thế giới khác trên Huyết Lạc đại lục!”

“ Mỗi thế giới trên Huyết Lạc đại lục, cũng giống như những quốc gia mà thôi, luôn đấu tranh với nhau, cha con Nạp Gia chạy tới thế giới khác trốn, cho dù là Ti Ung, cũng chưa chắc có khả năng tìm được cha con họ trong một biển người đâu."

"Ừ." La Phong gật đầu, "Chỉ có thể làm như vậy thôi.

Cũng không cần đi dung hợp Huyết Lạc tinh vội. Lo xong việc này rồi dung hợp cũng không muộn.”

Vù!

La Phong trực tiếp phá không mà đi, ở trong mây mù, lấy tốc độ kinh người hướng về Yến Cương Thành bay tới.

Trong Yến Cương Thành, tối nay vô cùng náo nhiệt.

Ở Nạp phủ.

"Mấy ngày nay không biết có chuyện gì xảy ra, mà tộc trưởng gia tộc Thuần Vũ thì bị chết, còn bây giờ thì phủ thành chủ cũng biến thành một bãi chiến trường luôn." Nạp Bố đứng ở lan can, tay bám vào thành lan can nhìn về phía phủ thành chủ.

"Nạp Bố, vào nhà đi." Một âm thanh cao ngất vang lên.

"Hả?" Nạp Bố ngẩn ra, lập tức kinh ngạc, liền chạy vào trong phòng, chỉ thấy trong phòng có một thanh niên tóc đen mặc một bộ chiến giáp màu đen đang ngồi ở đó, khiến Nạp Bố nghi hoặc: "Đang đêm khuy, vị cao thủ thần bí này chạy tới Nạp Gia làm gì nhỉ"

"Phong đại nhân." Nạp Bố hành lễ.

"Chờ chút." La Phong yên lặng ngồi ở đó.

Chi nha!

Cánh của dưới lầu được đẩy ra, lập tức tiếng bước chân lên cầu thang vang lên, tiếng bước chân rất nhanh, Nạp Khả xuất hiện, chạy vào phòng, nhìn thấy La Phong liền kích động nói: "Phong đại ca, người đến rồi à. Người truyền âm cho ta đến đây, rốt cục là có chuyện gì vậy?"

"Hả ?" Nạp Bố càng thêm nghi hoặc, vị cao thủ thần bí này triệu tập cha con bọn họ tới đây là có chuyện gì đây.

"Bây giờ rất gấp, ta cũng không khách sáo với các người nữa, ta sẽ miêu tả tình huống sơ qua cho các người biết một chút.” La Phong trịnh trọng nói.

Nạp Bố cả kinh, liền nói: "Phong đại nhân, ngài cứ nói đi."

La Phong nhanh chóng đem sự tình gần đây miêu tả sơ qua, Nạp Bố nghe mà sắc mặt càng ngày càng trắng, hắn hoàn toàn bị dọa khiếp rồi. Trời ạ, gia chủ gia tộc Thuần Vũ, lão tổ, Thạch Phong tướng quân, thành chủ, thậm chí hai vị đặc sứ thần điện, đều bị vị cao thủ thần bí trước mặt này giết chết hết rồi.

“Này, này, này. . .

Đặc sứ của thần điện đó nha!

Vị cao thủ thần bí này cũng thật là đáng sợ quá đi!

Sắc mặt Nạp Bố trở nên trắng bệch, mà Nạp Khả hoàn toàn ngây ngốc luôn. Những chuyện này chỉ có nhân vật trong truyền thuyết mới có thể làm đó nha.

"Mọi việc chính là như vậy đó, Nạp Khả, Nạp Bố các ngươi lựa chọn đi." La Phong trịnh trọng nói "Ở lại Yến Cương Thành, hay là để ta mang theo các ngươi trốn đi! Nếu ở lại đây, chắc chắn sẽ bị lộ thôi."

Nạp Bố nhăn mày lại, trong lòng đang đấu tranh kịch liệt. Trong lòng Nạp Khả cũng rất loạn.

La Phong yên lặng ngồi trên ghế, nhìn hai cha con bọn họ, trong lòng cảm thấy có một số uất ức. Nếu không phải do mình liên lụy, chắc chắn cha con bọn họ có thể sống một cuộc sống bình thường. Nhưng bởi vì mình đến đây, lại khiến cho Nạp Gia bị liên luỵ, lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm.

"Uhm." Nạp Bố cắn răng một cái.

"Quyết định được chưa ?" La Phong nhìn Nạp Bố.

"Vâng." Nạp Bố gật đầu, "Ta tiếp tục ở lại Yến Cương Thành, sống một cuộc sống bình thường. Nhưng, ta mong Phong đại nhân có thể đem con ta rời khỏi Yến Cương Thành!"

"Cha!" Hai mắt Nạp Khả đỏ lên, liền hô "Ta không muốn rời khỏi cha!"

"Đừng làm rộn!" Nạp Bố trầm giọng quát.

"Cha!" Nạp Khả đã sắp khóc .

La Phong yên lặng nhìn cảnh này, hắn cũng chỉ có thể trầm mặc.

"Phong đại nhân, cứ như vậy đi. Bởi vì người biết ta quen với Phong đại nhân cũng rất ít. Với lại, có thể biết thì thế nào, cùng lắm thì mới gặp mặt một hai lần. Coi như cũng không có thân quen lắm. Hơn nữa vị chủ thế giới kia cũng chưa chắc có thể tra ai là hung thủ." Nạp Bố cười nói tiếp "Nhưng bởi vì… Ta luyến tiếc. . ."

Trong đôi mắt Nạp Bố có một tia cảm khái "Ta luyến tiếc, tài sản hiện tại!"

"Ừm." La Phong khẽ gật đầu "Nạp Bố, vì đảm bảo an toàn cho ngươi, trước khi ta đi, ta sẽ dùng bí pháp linh hồn, xóa đoạn trí nhớ của ngươi trong đêm nay đi! Như vậy, cho dù có người dùng bí pháp linh hồn để điều tra ngươi, cũng không tra ra được cái gì."

"Như vậy là tốt nhất, cứ như vậy đi." Nạp Bố gãi gãi đầu , trên mặt lộ ra vẻ chờ đợi "Phong đại nhân, có thể cho ta nói chuyện riêng với Khả Khả một chút được không?"

"Được." La Phong đi ra khỏi phòng, qua phòng bên cạnh yên lặng chờ đợi.

La Phong bất giác thở dài cảm thán.

Mà trong phòng, hai cha con Nạp Bố, Nạp Khả đang nói chuyện lần cuối với nhau.

"Đừng khóc." Nạp Bố cười nhìn đứa con.

"Cha ơi, cha."Nạp Khả khóc hi lý hoa lạp, từ nhỏ đến giờ hắn đều sống trong sự thương yêu của cha, nhưng khi thực sự chia tay cha hắn, hắn mới có thể cảm thấy được sự thương yêu này.

"Nhìn mọi việc đều phải nhìn vào hai mặt của nó." Nạp Bố nhìn đứa con của mình "Khả Khả, bất luận việc gì đều có một mặt tốt, một mặt xấu. Lần này chúng ta có thể gặp được Phong đại nhân. Thoạt nhìn thì có vẻ rất xấu, cha con mình phải chia tay. Nhưng con phải biết là, Phong đại nhân hoàn toàn có thể tự mình bỏ đi, nhưng hắn lại tìm tới chúng ta, điều này nói lên cái gì? Điều này cho thấy, hắn rất coi trọng chúng ta, hơn nữa trong lòng cũng có chút áy này với chúng ta."

"Họa phúc luôn đi chung với nhau."

"Đây là tai họa của Nạp Gia. Nhưng cũng là kỳ ngộ để cho Nạp Gia vùng lên!"

Hai tròng mắt Nạp Bố tỏa sáng "Huyết Lạc đại lục, ngày đó không phải vô số người đã chết đi, chỉ vì để bái một vị cường giả làm sư phụ thôi, họ không thèm để ý tới sinh mạng! Phong đại nhân, chính là một vị siêu cấp cao thủ, ngươi không nghe thấy sao, ngay cả lão tổ của gia tộc Thần Vũ, thành chủ, thậm chí đặc sứ thần điện, toàn bộ bị giết. Đây là thực lực đáng sợ như thế nào?"

"Ở trên đại lục này, tiền tài đều là giả, lực lượng mới là thật!" Nạp Bố nhìn Nạp Khả "Khả Khả, ngươi hiện tại có hi vọng trở thành siêu cấp cường giả trên đại lục này! Tương lai, ngươi thậm chí còn mới có thể trở thành Lĩnh Chủ của một lĩnh địa, nắm giữ sinh tử của hàng tỉ con người."

Nạp Khả ngây ngẩn cả người.

"Nhớ kỹ!"

"Đây là một cơ hội quý báu, phải biết nắm bắt lấy nó!" Nạp Bố nhìn chằm chằm con mình "Ta chết rồi, cũng có mặt mũi gặp lại tiền bối Nạp Gia! Hiểu được không?"

"Vâng." Nạp Khả chảy nước mắt, nhưng vẫn hung hăng gật đầu.

"Tốt lắm.”

Nạp Bố tươi cười, sờ sờ đầu con mình, nhẹ nhàng đem đứa con ôm vào trong lòng, thở dài nói "Cả đời này của cha lo lắng nhất là con, Nạp Gia cũng không có đủ vũ lực. Cũng giống như Bách Gia, chỉ vì không đủ vũ lực nên bị tiêu diệt trong một đêm. Ta lo lắng cho con lắm, tính cách của con không giống cha, ta có thể chống đỡ được cái gia sản này, nhưng với tính cách của con. . . Bây giờ thì tốt rồi, cha cũng có thể yên tâm."

Nạp Khả ở trong lòng phụ thân, chỉ biết khóc.

Một lát sau.

Trong phòng, La Phong đứng trước mặt Nạp Bố, trịnh trọng nói: "Ta sẽ gạt bỏ đoạn trí nhớ này của ngươi, ngươi cũng sẽ không biết, con của ngươi đã đi đâu ."

"Xin ngài cứ làm đi, chỉ khi ta không biết , thì người khác mới không thể biết được." Nạp Bố mỉm cười gật đầu.

"Ừ." La Phong khẽ gật đầu.

Nhất thời một đạo niệm lực vô hình xâm nhập vào linh hồn hắn. Muốn phân tích thu lấy trí nhớ của người khác rất khó, dùng bí pháp Sưu Hồn bình thường rất là phiền toái. Nhưng nếu hủy diệt trí nhớ thì rất đơn giản, bỏ đi một đoạn trí nhớ ngắn lại càng dễ, thậm chí chỉ cần thôi miên thôi cũng được nữa, chỉ cần thôi miên đối phương, làm cho đối phương tự phong bế đoạn trí nhớ đó là xong.

Làm đệ tử của Hô Duyên Bác, đại sư trong lĩnh vực linh hồn, thủ đoạn này, cũng chẳng có gì khó khăn đối với La Phong.

Một lát sau.

"Ư, sao lại thế này?" Đầu óc Nạp Bố choáng váng, nhìn chung quanh, trong phòng trống rỗng, mà hắn thì đang ngồi ngủ gật trên bàn đọc sách "Chẳng lẽ mệt quá nên ngủ gật?"

Nạp Bố hoàn toàn quên những chuyện phát sinh trước đây.

Lại càng không thể biết, con hắn đã cùng La Phong rời khỏi Yến Cương Thành.

Chương 32: Rời đi

Đêm, La Phong mang theo tiểu Nạp Khả trực tiếp phóng lên cao. Tiểu Nạp Khả không khỏi nhìn về phía phía dưới thành Yến Cương , nhịn không được chảy nước mắt.

"Nạp Khả, ngủ đi, ngủ đi, tỉnh dậy thì tốt rồi" La Phong nhẹ nhàng nói, âm thanh xen ma lực khó có thể tin nổi, Nạp Khả chỉ cảm thấy cả người buồn ngủ bèn nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

"Cứ ngủ đi, phiền toái sẽ qua" La Phong phi thẳng lên không, không ngừng phá tan các tầng mây.

Lao một mạch vọt tới tầng mây thứ 18 rồi bay xa Huyết Lạc Thế Giới .

La Phong tâm ý vừa động, lập tức bên cạnh xuất hiện một chiếc phi thuyền màu bạc Kim Tự Tháp , La Phong ôm tiểu Nạp Khả trực tiếp bay vào phi thuyền Vũ trụ.

Bên trong phòng điều khiển.

Đem tiểu Nạp Khả bỏ vào bên trong khoang thuyền nghỉ ngơi cho hắn ngủ, rồi sau đó La Phong đi tới phòng điều khiển.

"Đây là bản đồ Huyết Lạc đại lục . Ba Ba Tháp, ngươi thử tìm " cổ thần phế tích" nằm ở tọa độ Vũ trụ nào" Ý thức của La Phong nối thông với Ba Ba Tháp, Ba Ba Tháp xuất hiện cực nhanh, rồi rất nhanh liền cho La Phong một tọa độ Vũ trụ, cả phạm vi đó đều thuộc về khu vực của cổ thần phế tích.

Cho dù có khác biệt, cũng sẽ lệch không nhiều.

"Xuất phát! Nhằm hướng cổ thần phế tích đi tới, sau khi đi được 160 ức km thì dừng lại" . La Phong hạ lệnh với trí năng phi thuyền tộc Cơ Giới. Kỳ thật trí năng thao tác phi thuyền tộc Cơ Giới . . . Cũng là Trí Năng Sinh Mệnh. Ba Ba Tháp đã chế tạo một phụ trợ trí năng, dưới tình huống bình thường thì Phụ trợ trí năng có thể thao tác ngon lành.

Mà vào lúc chân chính khẩn cấp thì Ba Ba Tháp có thể tiếp nhận quyền quản lý, chân chính phát huy khả năng thao tác cực mạnh của chiếc phi thuyền tộc Cơ Giới.

"Vâng, chủ nhân" trí năng phi thuyền đáp.

Vèo!

Phi thuyền tộc Cơ Giới phá vỡ tầng mây, ở trên không gian bên ngoài nhanh chóng phi hành.

"Ngoại cảnh giả định 100%” La Phong hạ lệnh.

Trước mắt lập tức xuất hiện cảnh tượng không gian đầy mơ mộng. Một bên là khoảng không Vũ trụ, một bên chính là tầng khí mây ngoài cùng của Huyết Lạc Thế Giới.

"Huyết Lạc đại lục mênh mông" La Phong từ trong vùng chân không nhìn về phía Huyết Lạc đại lục "Lại thật sự không dám vượt qua tầng mây, sự uy hiếp của công ti Vũ trụ Giả Định thực sự mạnh mẽ!"

"Ba Ba Tháp, giúp ta chuẩn bị một phương án bồi dưỡng Nạp Khả, ta không có khả năng ở lại cùng hắn. Chỉ có thể tận lực giúp hắn làm chút chuyện" . La Phong kêu lên.

Bên trong phòng điều khiển vang lên âm thanh của Ba Ba Tháp "Đây là việc nhỏ, chỉ riêng báu vật của một mình ngươi đã có không ít thứ tốt, lại còn thêm mấy vị Vực Chủ đã chết kia cũng cống hiến không ít báu vật. Bồi dưỡng một tiểu tử kia thực nhẹ nhàng" .

Một lát sau.

La Phong đã có được phương thức cặn kẽ bồi dưỡng Nạp Khả.

Trong khi La Phong cưỡi phi thuyền tộc Cơ Giới phi hành trong chân không ở ngoài Huyết Lạc Thế Giới.

Một chiếc phi thuyền Vũ trụ hình đĩa bay lẫn lộn màu bạc, màu đen , đường kính 40 thước xuất hiện ở giữa tầng mây thứ 10 trên không trung thành Yến Cương.

Người cầm đầu mặc chiến y màu đen, cả mái tóc dài màu xanh phất phơ, trong hai tròng mắt mơ hồ có vô hạn thiên địa.

Mà ở phía sau hắn có bốn người nam nữ mặc đồng phục màu tím , khí tức của mọi người đều được che giấu. Họ đều có thực lực cấp Vực Chủ.

"Ta rất muốn biết, rốt cuộc là ai mà có gan như vậy! Dám ở trong địa bàn của ta mà giết đồ đệ của ta!"

Người mặc đồ đen tóc dài màu xanh hai tròng mắt như sấm chớp bắn thẳng xuống phía dưới. Ngay cả những tầng mây dưới ánh mắt của hắn đã thực chất hóa đều rách toạc ra để hắn liếc mắt liền thấy phía dưới là thành Yến Cương rất nhỏ bé .

"Đi, xuống thôi!" Người áo đen tóc dài màu xanh lạnh lùng nói.

"Vâng" Bốn vị Vực Chủ áo tím cung kính đi theo ở phía sau, năm người này liền từ trên cao như tia chớp phóng xuống. Còn chiếc phi thuyền Vũ trụ lơ lửng kia liền biến mất không thấy.

Một lát sau.

Bên trong phủ Thành Chủ, mặc dù phủ Thành Chủ có những khu vực bị phá hủy, nhưng vì nó chiếm đất so với Thuần Vũ gia tộc còn lớn hơn nhiều nên phủ Thành Chủ vẫn còn có rất nhiều chỗ hoàn hảo không tổn hao gì.

Bên trong đại điện một tòa cung điện, tất cả thủ lĩnh ở Thành Yến Cương cho dù là gia tộc, môn phái, quân đội, hệ thống tình báo đều đến đây.

Yên tĩnh!

Trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh, ấp lực vô hình làm cho đám đại nhân vật thành Yến Cương trán chảy ra mồ hôi hột. Họ quỳ rạp trên đất vô cùng cung kính bởi vì bọn họ biết người trước mắt là ai. . .

Thế Giới Chủ!

Đó là chủ nhân của một Thế giới!

" Thành Chủ Thạch Phong Hùng của các ngươi đã chết!" Người áo đen tóc dài màu xanh ngồi trên ghế cao lạnh lùng nới. Ở phía dưới đám người kia thân thể chấn động.

"Hai vị đặc sứ Bất Hủ Thần Điện đi ngang qua thành Yến Cương cũng đã chết!"

Phía dưới một đám người càng là kinh ngạc.

Bọn họ thật sự không biết nói gì nữa!

"Hung thủ, là hắn" Người áo đen tóc dài màu xanh vung tay lên. Lập tức một cuộn giấy nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, trên mỗi một trang giấy đều có hình một người mặc giáp đen, đội chiến khôi, đi giày chiến, sử dụng lá chắn lục lăng và Huyết ảnh chiến đao. Kỳ thật tranh vẽ này căn bản là dựa vào đoạn video kia mà họa ra in lại.

"Hung thủ?" Mọi người liền nhìn xem trang giấy.

"Mặt đeo mặt nạ? Mặc chiến giáp màu đen. Người có chiến giáp màu đen đi đầy đường, làm sao tìm được?" Trong lòng mọi người đều nghi hoặc bất đắc dĩ, hung thủ sau khi giết người sẽ thay hình đổi dạng, bọn họ làm sao tìm được?

"Có thể xác nhận, hắn là cao thủ cấp Lĩnh Vực bậc cao" Người áo đen tóc dài màu xanh lạnh lùng nói "Phát động mọi năng lực hiện có của các ngươi đi thăm dò cho ta. Tra xem trong khoảng thời gian này ở thành Yến Cương liệu có hay không có cao thủ nghi là cấp Lĩnh Vực xuất hiện"

"Vâng!"

Một đám người quỳ mọp xuống.

"Ta muốn vào rạng sáng ngày mai có phản hồi của các ngươi"

"Vâng"

Lập tức mọi người đều rời đi. Nam nhân áo đen tóc dài màu xanh đứng ở trong cung điện, hắn nhìn qua cửa sổ ra bên ngoài, phảng phất nhìn thấu không gian .

"Dám giết đồ đệ của Ti Ung ta, đoạt Huyết Lạc Tinh của ta. Hừ!" Tiếng hừ lạnh lẽo vang lên trong cung điện yên tĩnh.

Phi thuyền tộc Cơ Giới bay đi trong không gian bên ngoài Huyết Lạc Thế Giới . Ước chừng sau 20 giờ thì chậm lại rồi dừng.

"Chủ nhân, đã đến 160 ức km" Âm thanh trong phòng điều khiển vang lên.

"Ừ" La Phong gật đầu.

Hắn vào khoang thuyền nghỉ ngơi ôm tiểu Nạp Khả vẫn luôn ở trong trạng thái ngủ mê mệt nhanh chóng đi theo cửa phi thuyền tộc Cơ Giới bay ra. Sau đó thu hồi phi thuyền tộc Cơ Giới rồi xuyên qua các tầng mây bay thẳng đến Huyết Lạc Thế giới.

Ầm!

Lọt vào tầng mây 18, tầng 17, tầng 16 . . .

"Nạp Khả" La Phong gọi.

"Dạ" Nạp Khả lúc này mới tỉnh lại, hắn nhìn chính mình đang trôi nổi giữa không trung mà lại bị lực lượng vô hình làm cho ngươi nâng lên dừng trước mắt La Phong.

"Phong đại ca" . Nạp Khả này mới tỉnh táo lại.

"Cùng ta đi xuống" . La Phong mang theo Nạp Khả nhanh chóng phá tan một tầng mây cuối cùng làm cho Nạp Khả kinh ngạc nhìn phía dưới.

Bởi vì vẫn là đêm tối, đêm ở Huyết Lạc đại lục so sánh đêm Địa Cầu thì dài gấp sáu bảy lần. Mà khoảng cách mới chỉ gần 160 ức km làm cho thành Yến Cương cùng khu vực trước mắt này coi như trong cùng múi giờ.

La Phong mang theo Nạp Khả tiến vào tòa thành gần nhất, chỗ này tên là Mạnh Na Thành. Khu vực mấy ngàn vạn km là Mạnh Na Lĩnh. Mạnh Na Lĩnh thuộc về thế giới" có tên gọi "Dục Dung Thế Giới" .

"Mạnh Na Thành này là "Dục Dung Thế Giới", cùng Thế Giới Ti Ung của chúng ta nghe nói cách xa nhau hơn mười Thế giới" Nạp Khả rất kinh ngạc "Phong đại ca, giác ngủ của ta kéo dài bao lâu?"

"Yên tâm, không được 30 ngày" La Phong nói.

30 ngày ở Huyết Lạc Thế Giới tương đương với hơn nửa năm trên Địa Cầu.

Trên thực tế Nạp Khả chỉ là ngủ hơn 20 giờ. Bất quá Nạp Khả chỉ sợ là phát hiện không được các Thế giới trên Huyết Lạc đại lục khắp công phạt lẫn nhau, hơn nữa chúng thật sự quá mức to lớn. Căn bản không cách nào thống nhất lịch biểu thời gian.

"Không đến 30 ngày? Hoàn hảo" Nạp Khả liên tiếp gật đầu "Nghe nói rất nhiều Võ Giả muốn qua lại hơn mười Thế giới thì cần tốn hao rất nhiều năm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#anh #dep