Chương 11: Chủng Hồn Ấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Vệ nhấn vào, bên trong treo bán những vật phẩm quen mắt, có Hắc Lôi giá 10000 điểm tu vi hoặc 10000 điểm thế lực, có Sinh Mệnh Đan Tiểu giá 100 điểm tu vi hoặc 100 điểm thế lực, có Nguyên Lực Đan Tiểu giá 100 điểm tu vi hoặc 100 điểm thế lực, loại Đại giá bán gấp 10 lần.

Lý Vệ há hốc mồm, cười khổ:

"Ta vất vả lắm mới kiếm được vài ngàn điểm tu vi, đến cái mạng nhỏ này cũng khó giữ. Mà Hắc Lôi treo bán tới tận 10000 điểm tu vi. Đây là hắc thương hay sao!"

Nhắc mới nhớ, Lý Vệ nói tiếp:

"Hệ thống! Điểm thế lực kiếm thế nào?"

Âm thanh hệ thống:

"Điểm thế lực có được bằng cách xây dựng thế lực riêng cho bản thân ký chủ. Thế lực càng lớn, điểm thế lực sẽ càng cao."

Lý Vệ trầm ngâm:

"Giá trị thế lực này coi bộ dễ hơn kiếm tu vi à! Bằng mưu lược và năng lực hiện tại há không phải là chuyện dễ dàng như ăn kẹo. Ít nhất cũng chẳng phải lao đầu đi tìm chết như vừa rồi."

Như biết được tâm tư của Lý Vệ, hệ thống nhắc nhở:

"Mặc dù điểm thế lực có thể giúp ký chủ đổi được vật phẩm từ cửa hàng. Nhưng để xuất hiện vật phẩm treo bán, yêu cầu ký chủ phải diệt sát kẻ địch, tỉ lệ vật phẩm hiếm của địch nhân mới được hệ thống thu hồi treo bán. Đồng thời, hệ thống cũng cần tu vi mà ký chủ thôn phệ để làm năng lượng duy trì hoạt động. Ký chủ cũng chỉ có thôn phệ tu vi mới nâng cao được cảnh giới!"

Lý Vệ như được rõ ràng việc Hắc Lôi có trong cửa hàng hệ thống, hắn thật sự bội phục cùng khiếp sợ, Hắc Lôi uy lực cỡ nào kia chứ, cuối cùng cũng bị hệ thống thu hồi vô thanh vô tức.

Đồng thời tâm trạng khá hụt hẫng, quanh đi quẩn lại vẫn phải liều mạng đi tìm điểm thôn phệ, tránh sao trời khỏi nắng chứ.

Nghĩ tới giá bán trong cửa hàng, hắn không khỏi khó chịu, hừ lạnh nói:

"Con hàng hệ thống ngươi là một cái hắc thương! Có thể thu hồi dễ như vậy còn đặt giá trên trời! Sao không cấp cho ta miễn phí thì ta sẽ càng mạnh hơn! Nếu ta chết rồi thì ngươi sẽ thế nào đây?"

Âm thanh hệ thống:

"Nếu ký chủ vô năng không bảo trụ được tính mạng, hệ thống sẽ tìm một ký chủ mới thay thế!"

Lý Vệ trợn tròn mắt thầm chưởi hệ thống trong lòng, bất quá vẫn nói:

"Được rồi! Lão tử chịu thua! Hệ thống nhà ngươi thông thiên đại lão! Ngươi nói gì thì là thế đó!"

Không thèm so đo với hệ thống, hắn nhìn thêm vào danh mục vật phẩm trong cửa hàng, điểm tu vi giờ đã nhẵn nhụi, không mua được thứ gì khác.

Dù vậy vẫn còn ba món được tặng miễn phí một lần, một bộ y phục màu trắng, một bình Sinh Mệnh Tiểu, và một bình Nguyên Lực Tiểu.

Lý Vệ thoáng tâm tình dễ chịu, xem như hệ thống này còn có chút lương tâm.

Từ trong cửa hàng, hắn lấy ra bộ y phục mặc lên người.

Đúng là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân, trước đó còn đậm chất dân dã, cốt cách hiện đại, ấy vậy giờ đã thanh tao nhã nhặn, thoát tục phi phàm, ra dáng một vị tiên nhân tự tại.

Tuy y phục dài khá lườm thườm có phần chưa quen, nhưng vẫn thấy rất thoải mái, hoạt động cũng không đến nỗi bất tiện.

Lý Vệ vào không gian túi hệ thống, nhìn đến công pháp Luyện Thần Thuật, đây là công pháp hắn vừa nhận được lúc nãy.

Tay nhấn vào chữ "Học", chốc lát cảm ngộ, Lý Vệ đã hoàn toàn thông suốt.

Thần hồn hắn bây giờ cường đại gấp nhiều lần, thậm chí có thể điều động thần hồn hoá vật.

Lý Vệ tập trung ý thức, thần hồn nhanh chóng theo suy nghĩ hắn hoá thành một mũi tên hư hư thực thực, xuất hiện trước trán.

Mũi tên thần hồn duy trì tầm 5 tức hơi thở thì tiêu tán đi, sắc mặt Lý Vệ hơi tái nhợt.

Lý Vệ thở dài, ngẫm nghĩ:

"Sử dụng thần hồn hoá hình còn quá miễn cưỡng. Phải nâng cấp thêm mới có thể trụ được thời gian dài hơn. Trước mắt duy trì được 5 tức, cũng đủ đánh lén bất ngờ khi địch không phòng bị."

Âm thanh hệ thống:

"Nhắc nhở ký chủ còn hai lần quay may mắn!"

Lý Vệ vỗ nhẹ tay lên đầu, thốt ra:

"Ngươi không nhắc, ta đúng là quên bén mất!"

Nhìn bàn quay trên giao diện hệ thống, Lý Vệ không do dự mà nhấn vào nút "Quay".

Bàn quay xoay tròn.

Rất nhanh sau đó dừng lại ở một ô ngẫu nhiên.

Âm thanh hệ thống:

"Chúc mừng ký chủ nhận được bí thuật Chủng Hồn Ấn!"

Xem qua phần thông tin giới thiệu:

"Chủng Hồn Ấn - Tạo ấn ký, nô dịch linh hồn."

Lý Vệ vui mừng, cười khẽ:

"Rất tốt nha! Đến thật đúng lúc! Lòng người như mò kim đáy biển, chỉ có nô dịch linh hồn mới có thủ hạ trung thành! Nếu không chết thảm lúc nào cũng không biết!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net