Thong thien chi lo 182-217

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chớp từ không trung hạ xuống.

Tuy cách xa như vậy, nhưng tia chớp rất nhỏ nhưng vì trời trong nên có thể xác định là do tu sĩ thuật pháp hoặc kích phát pháp khí gì đó.

Ngụy Tác biến sắc, bạch ngọc hạc hạ thêm mấy phân, đáp xuống khu rừng cây bụi, lấy đại đồ ra xem mấy lần.

Gã không nhớ nhầm, nơi mấy tia chớp đáp xuống, nếu tính từ vị trí Thanh Phong lăng thì là vị trí lệch bắc bên ngoài Thiên khung, hoàn toàn không nằm trong phạm vi địa đồ của gã.

Thoáng sau, thinh không xuất hiện năm, sáu đạo độn quang, càng lúc càng rõ.

Xem ra tia chớp ban nãy là các tu sĩ này đi qua nơi đó, gặp phải yêu thú.

Một chốc sau, mấy đạo độn quang càng lúc càng gần chỗ bọn Ngụy Tác ẩn thân, thấp thoáng nhìn được bay đầu tiên là một phi độn pháp bảo màu gỗ đào có khoang như khoang thuyền màu đen, theo sau là bốn phi hành cự thú rực thanh quang, từ xa nhìn đến hình như giống chim ưng nhưng cụ thể thế nào thì không rõ, nhất thời không cách nào phán đoán là yêu thú chủng loại nào.

Không nhìn rõ có bao nhiêu tu sĩ trong phi độn pháp bảo màu gỗ đào có khoang như khoang thuyền, nhưng trên lưng bốn phi hành yêu thú còn lớn hơn bạch ngọc hạc của Ngụy Tác đều đứng chừng vài ba tu sĩ, tổng số phải từ mười người trở lên.

Toán tu sĩ này lướt đến cách chỗ Ngụy Tác ẩn thân chừng hơn hai trăm dặm thì đáp xuống một khu rừng ở mé bắc.

Đó là một chỗ trong địa đồ mà Ngụy Tác mua được.

"Liệt kim thứu! Họ là người Kim Thứu cung.”

Lúc toán tu sĩ đáp xuống, Hàn Vi Vi nhìn rõ trảo của mấy con phi hành cự thú, kêu lên kinh ngạc khe khẽ.

"Người Kim Thứu cung?" Ngụy Tác cũng ngẩn người.

"Chắc không sai. Liệt kim thứu bụng màu xanh, trảo màu vàng, thể hình bốn con Liệt kim thứu này to thế, khẳng định là cấp trưởng lão được Kim Thứu cung nuôi dưỡng, Kim Thứu cung có tám con Liệt kim thứu trưởng lão. Tông môn khác và các tán tu dù có Liệt kim thứu cũng không thể có số lượng ngần con ở cấp trưởng lão.” Hàn Vi Vi gật đầu khẳng định với Ngụy Tác.

"Chúng ta đến đó xem sao?" Ngụy Tác nhíu mày hạ giọng thương lượng với Hàn Vi Vi.

Vốn Ngụy Tác không muốn lắm chuyện, thấy toán tu sĩ đáp xuống thì định lén bỏ đi nhưng nghe Hàn Vi Vi bảo đó là người Kim Thứu cung thì gã cũng muốn xem họ định làm gì.

Lần trước tại Thất Tinh thành đã giết trưởng lão Kim Thứu cung đó, Ngụy Tác và Kim Thứu cung đương nhiên là tử địch, nếu có cơ hội giết bớt mấy hảo thủ của Kim Thứu cung thì gã rất sẵn lòng.

"Được!" Hàn Vi Vi gật ngay. Nàng ta cũng muốn đến xem, gã nói vậy thì nàng ta còn mong gì hơn.

...

"Chúng làm gì nhỉ?"

Ngụy Tác vốn còn cân nhắc xem lúc nào thì dùng cách nào tiếp cận toán tu sĩ Kim Thứu cung, nhưng lúc lén đến gần khu rừng thì động tĩnh họ tạo ra đã kinh thiên động địa. Nơi họ đứng địa thế rất thấp, nên bọn gã đứng trên đỉnh núi cách ít nhất cũng hơn hai mươi dặm mà nhìn thấy rất rõ ràng.

Trong núi lại có một mặt hồ nhỏ chừng mấy dặm, màu nước biếc xanh, từ đỉnh núi bọn Ngụy Tác đứng nhìn xuống, trông như một viên lục bảo thạch.

Các tu sĩ đáp xuống đây đều nhìn rõ.

Tổng cộng mười ba tu sĩ, toàn bộ tụ tập bên bờ hồ đầy cỏ xanh, đứng đầu là một hắc bào tu sĩ hòa cao gầy và một trung niên tu sĩ mặc kim sắc pháp y.

Trong mười một tu sĩ còn lại có chín người mặc pháp y vàng sậm, ba người kia mặc pháp y màu chàm, xanh và màu đất, tạo cho người khác cảm giác như lớn tuổi hơn chín tu sĩ kia. Còn diện mạo trang phục cụ thể thì bọn Ngụy Tác vì ở một bên sườn lại khá xa nên không nhìn rõ.

Chín tu sĩ mặc pháp y Kim Thứu cung đều thi triển lôi hệ pháp quyết, liên tục phát ra từng tia sét cỡ cánh tay sáng rực giáng xuống mặt hồ, tạo thành những cột nước, bạch khí lan tràn, tiếng động vang khắp nơi.

Tu sĩ mặc pháp y màu đất, đầu hơi hói, trông thấp lùn nhanh chóng lấy ra hơn mười lá lam sắc tiểu kỳ hình tam giác.

Mấy lá cờ được kích phát tức thì hóa thành lam quang, đáp xuống quanh chỗ toán tu sĩ, hơi sương dâng lên mờ mịt che kín tất cả. Hơi sương tiếp tục lan rộng, trong khu vực mấy trăm trượng quanh đó đều dày đặc bạch sắc mê vụ, từ đỉnh núi bọn Ngụy Tác đứng nhìn xuống không thể thấy rõ họ làm gì, chỉ thấy những tia sét như cánh tay lấp lánh giáng liên tục xuống hồ.

Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi nhìn nhau, ầm một tiếng vang vọng, trong hồ dấy lên cột nước khổng lồ.

Cột nước của tu sĩ Kim Thứu cung kích phát tia sét tạo thành không là gì so với cột nước này.

Trong cột nước đột nhiên hiện ra kim sắc thân ảnh khổng lồ.

"Đấy là... ?"

Kim sắc thân ảnh dài hơn mười trượng, toàn thân là vảy cá vàng chóe, thoạt nhìn không khác gì một con cá chép vàng khổng lồ, nhưng trên thân cá tròn ung ủng lại mọc ra một đôi cánh vàng còn dài hơn thân thể, bụng thò ra một đôi trảo như chân chim.

"Côn bằng kim lý!"

Sau thoáng hơi sững sờ, nhìn rõ đôi cánh đầy vảy sau lưng yêu thú như kim sắc lý ngư này, Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đều biến sắc.

Côn bằng kim lý!

Lục cấp trung giai! Cùng đẳng cấp với Hắc huyết giao, thực lực tương đương với tu sĩ Phân niệm kỳ tam trọng!

Chương 185: Thuần dưỡng đấu với hoang dã

Không ngờ ở đây lại gặp Côn bằng kim lý!

Cùng là lục cấp yêu thú, số lượng cũng khác nhau. Như lục cấp trung giai Hoàng kim viên, số lượng tại bên ngoài Thiên khung rất nhiều còn Côn bằng kim lý, mấy chục năm khó gặp.

Ví như Hoàng kim viên, tuy thực lực dã thị đạt đến lục cấp trung giai, nhưng giết xong thì chỉ có lớp da lực phòng ngự kinh nhân và một viên yêu đơn là hữu dụng, còn Côn bằng kim lý thì khác, yêu thú thủy sinh này là kim, thủy lưỡng hệ yêu thú hiếm có, không chỉ lớp vảy và xương trong thân thể có thể dùng để luyện chế pháp bảo, pháp khí, mà một đoạn xương sống có từ lực kỳ lạ, luyện chế thành pháp bảo có thể khiến pháp bảo kim loại của đối phương trở nên trầm trọng, hành động gặp trở ngại.

Pháp khí, pháp bảo của tu sĩ phần lớn đều luyện chế từ các loại tinh kim. Nếu có pháp bảo như thế, lúc đối địch mang ra biến phá khí của đối phương đang công kích thành chậm như rùa rồi lấy ra một nắm Âm lân sa thì khẳng định đối phương muốn khóc mà không có nước mắt.

Cao giai yêu thú trên mình toàn nguyên liệu tốt này, Ngụy Tác đương nhiên thèm muốn.

Nhưng có điều lục cấp trung giai yêu thú có dễ bị trêu vào?

Côn bằng kim lý có thể kích phát mấy loại thuật pháp công kích phạm vi rộng với uy lực kinh nhân. Ban nãy Ngụy Tác dùng Vọng khí thuật, chỉ có hắc bào tu sĩ và trung niên tu sĩ mặc kim sắc pháp y có tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng, còn lại tối đa là Chu thiên cảnh nhất lưỡng trọng, chín đệ tử Kim Thứu cung mới chỉ có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng.

Như thế mà dám đến vây giết lục cấp trung giai yêu thú, khẳng định có thủ đoạn gì đó.

Cùng lúc, trong hơi sương tràn ra một đạo bạch quang lấp lánh, càng lúc càng hiện rõ trên không, hóa thành một tòa bảo tháp chín tầng như được điêu khắc bằng băng, cao chừng một trượng.

Trong bảo tháp, hàn khí như sợi dây trắng ngần xuất hiện, càng lúc càng nhiều càng đậm, chỉ trong tích tắc, từng mũi băng dài chừng ba thước hình thành quanh tháp, ngay cả Ngụy Tác ở cách cả trăm dặm cũng thấy nhiệt độ đang xuống thấp.

"Linh giai pháp bảo!"

Uy năng này, dù là hai người đầu óc đơn giản như Chu Tiếu Xuân cùng Chân Sùng Minh ở sau lưng Ngụy Tác cũng nhận ra là linh giai pháp bảo.

Mọi mũi băng như mưa rào trút xuống Côn bằng kim lý ở giữa hồ.

Ngụy Tác nhíu mày, nhìn uy thế của mũi băng liên miên xuất hiện, dù ai đó bảo gã là không phải pháp bảo linh giai hạ phẩm trở lên thì gã tuyệt đối không tin.

Hai con mắt vốn vàng chóe trên đầu Côn bằng kim lý ở giữa hồ đột nhiên rực hồng quang.

Trước mắt nó xuất hiện ít nhất hơn hai trăm ngọn thủy tiễn, như dừng lại trên không trung rồi bắn ra, trông như vô số con cá trắng toán đang bay qua bay lại, cực kỳ đẹp mắt. Cơ hồ tuyệt đại đa số mũi băng bị đánh tan, một ít đánh trúng mình nó, nhưng nó tựa hồ không có cảm giác, dễ dàng chặn lại.

"Đi!"

Cùng với tiếng quát, trong màn sương dấy lên hơn trăm ngọn lửa đỏ. Cùng lúc, mặt đất được sương phủ đột nhiên có động tĩnh, ít nhất cũng hơn hai mươi xử chỗ cuồn cuộn bùn cát, phạm vi ngày càng rộng, hình thành một gò đất nhô lên, bốp một tiếng, như túi da căng hơi bị đâm thủng, hơn hai mươi cột nước mang theo cát bùn hung hãn nổ tung trong trận thế của Kim Thứu cung.

Chát! Hôi y tu sĩ xót ruột tột bậc kinh hô.

Lam sắc trận kỳ bị Côn bằng kim lý phá hủy, mọi lá cờ còn lại cũng mờ nhạt linh quang, lớp sương bao phủ mặt hồ tan dần.

"Trúng!"

Các loại quang hoa phòng ngự lóe lên, một tu sĩ mặc pháp y màu chàm quát to, một chiếc vòng vàng lao vút vào màn sương đang tan, lập tức biến thành chiếc vòng lớn cỡ gian phòng, ép xuống Côn bằng kim lý trong hồ.

Nhưng chiếc vòng chưa tới gần, Côn bằng kim lý há miệng phun ra cột nước, choang một tiếng, chiếc vòng rõ ràng là linh giai pháp bảo thuộc loại trọng lượng chao chát trên không nhưng không rơi xuống.

"Lợi hại quá!"

Côn bằng kim lý bá đạo đến độ Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đều sởn gai ốc.

Vài món linh giai pháp bảo căn bản không làm gì được lục cấp trung giai yêu thú như nó.

Thịch!

Cùng lúc đó, thân thể Côn bằng kim lý rung mạnh dưới nước, bờ hồ cách nó chừng một trăm, chúng nhân Kim Thứu cung đang đứng lại sôi trào sóng nước, bắn tung vô số thủy nhận.

"A!"

Nhất thời, tu sĩ Kim Thứu cung liêu xiêu, có tu sĩ xuất hiện cả vết máu trên mình như bôi màu.

Côn bằng kim lý phát ra mỗi một đạo thuật pháp, uy lực có phần cao hơn linh giai hạ phẩm pháp bảo, tốc độ thi pháp cũng cao hơn tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng.

Toán tu sĩ này không phải đối thủ của Côn bằng kim lý, thì trong màn sương trăng đang tan nhanh chợt vang lên tiếng gầm chói lói, uy thế cực kỳ kinh nhân, khiến tai bọn Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi ong ong mãi.

Tiếp đó cuồng phong nóng rực đột nhiên dấy lên, lớp sương mỏng sắp tan quanh hồ liên bị quét sạch.

Một con yêu thú như giao long, toàn thân vằn vện đỏ rực, hỏa diễm rừng rực xuất hiện trước mắt chúng nhân.

"Không phải chứ!"

Ngụy Tác thiếu chút nữa nghẹn chính nước miếng của mính!

Thể hình yêu thú này quá đáng sợ, so với nó thì đám tu sĩ Kim Thứu cung không khác nào trẻ nít.

Đầu giống kỳ lân nhưng trên mình có bốn ngọn trảo đỏ lòm, ngọn nào cũng lớn hơn thân thể Ngụy Tác.

Hỏa yêu long!

Rõ ràng là lục cấp trung giai yêu thú, Hỏa yêu long!

Ầm!

Tích tắc Hỏa yêu long hiển hiện, hai con mắt như hồng bảo thạch lóe hung quang, há miệng phun ra một cột lửa như thùng nước. Xoạt một tiếng, Côn bằng kim lý nhất thời không phòng bị, không ngờ đột nhiên xuất hiện hỏa hệ yêu thú như thế bị trúng đòn, thống khổ lăn lộn trong nước.

Đắc thế không buông, Hỏa yêu long lắc đầu, một viên hồng sắc yêu đơn lớn cỡ nắm tay bay ra, rai xuống một vạt đơn hỏa như thực chất trùm lên Côn bằng kim lý.

Đồng thời, hắc bào tu sĩ đứng đầu nhóm lao vút lên không, điều khiển băng tháp có uy năng gần đạt linh giai trung giai phun ra băng hàn chi khí, đông cứng mặt hồ quanh Côn bằng kim lý.

Mấy tu sĩ còn lại cũng cực kỳ ăn ý, mỗi người phát ra một tấm pháp phù, hồng quang sôi trào trên không trung tạo thành một dải mây lửa trên mặt hồ, hỏa cầu dày đặc, trong đó có cả hơn trăm quả nham tương cầu lớn cỡ bánh xe.

"Xoạt!"

Một viên bích lục sắc yêu đơn bằng nắm tay từ miệng Côn bằng kim lý phun ra, rải tung tóe vô số đơn dịch, va chạm với đơn hỏa trút xuống, phát ra tiếng xèo xèo kinh người. Cùng lúc đó, trên mình Côn bằng kim lý bị một vết thương cỡ thùng nước ở cổ chợt rực lên kim sắc quang hoa, hình thành kim sắc quang tráo rất dày.

Các loại hỏa vân, hỏa cầu và nham tương đánh trúng nó liền bị kim sắc quang tráo chặn lại, nổ tung tóe.

"Con bà nó chứ!"

Ngụy Tác chưa từng thấy cảnh cả toán tu sĩ nhất tề đối phó yêu thú lục cấp trở, hà huống một phe còn có yêu thú cùng cấp trợ trận, quả thật với gã đúng là kinh tâm động phách. Nhưng sau khi được đại khai nhãn giới thì gã lại bực bội thầm ré lên.

Ban nãy hôi y tu sĩ tế xuất lam sắc tiểu kỳ, rõ ràng cũng như Linh vụ trận kỳ có thể phòng ngự cho động phủ, cộng thêm cả Côn bằng kim lý đều khiến gã thèm muốn, có điều lam sắc tiểu kỳ đã bị tổn hại, Côn bằng kim lý xem ra không chống chọi được lâu, là vật trong túi toán người Kim Thứu cung này.

Côn bằng kim lý mà bị chúng lấy đi trước mắt thì thật không cam lòng.

Hỏa yêu long cũng là lục cấp, làm cách nào chạm vào được? Không tính Hỏa yêu long, chỉ với hai tu sĩ tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng, Ngụy Tác có đánh lén cũng không phải đối thủ.

Ai mà lại thuần hóa được Hỏa yêu long? Trước đây gã chưa từng nghe nói Kim Thứu cung thuần dưỡng được yêu thú cỡ đó!

Nhất thời, đầu óc Ngụy Tác liên tục lóe lên mọi ý nghĩ.

Đúng lúc đó, biến cố phát sinh!

Xoạt, toàn bộ kim quang trên mình Côn bằng kim lý tắt đi, yêu đơn xanh biếc rực quang hoa hình thành một trụ nước đánh vào cổ Hỏa yêu long!

Hỏa yêu long mắt vốn rực hung quang giờ tỏ ra kinh hãi tột bậc.

Hồng sắc yêu đơn được thôi động đến cực hạn, bạo phát đơn hỏa, nhưng không ngăn đươc trụ nước xanh biếc, chát một tiếng bị đánh văng đi, cổ thủng một lỗ to.

Cùng là lục cấp trung giai yêu thú, Hỏa yêu long hung diễm ngút trời lại không địch nổi Côn bằng kim lý!

Ngụy Tác ngẩn ra rồi phản ứng ngay, thể hình Hỏa yêu long tuy to nhưng chưa đủ tuổi còn Côn bằng kim lý sống lâu hơn nên đương nhiên lợi hại hơn.

Ầm!

Hỏa yêu long bị trọng thương, toàn bộ tu sĩ trên bờ hồ biến hẳn sắc mặt, mọi pháp bảo, thuật pháp, nhân cơ hội giáng vào Côn bằng kim lý.

Nhất thời, Côn bằng kim lý tóe máu, xuất hiện vô số vết thương, cũng bị trọng thương. Tiếng rít thê thảm vang lên, sóng nước ngút trời đánh tan mặt hồ đóng băng, thân ảnh khổng lồ của nó chìm xuống nước.

"Mau đuổi theo!"

Chỉ loáng thoáng nghe được kim sam tu sĩ gầm lên kinh nộ dị thường, nhanh chóng bôi thứ gì đó lên cổ Hỏa yêu long đang trào máu, rồi lấy ra pháp bảo, chúng tu sĩ nhao nhao bám theo, cùng lao xuống hồ.

Mặt hồ trừ sóng cuộn chưa lặng thì chỉ còn băng nổi va nhau tanh tách, không có bóng ai.

Bên hồ chỉ còn lại một đệ tử Thần hải cảnh ngũ trọng của Kim Thứu cung trông nom Hỏa yêu long.

Hỏa yêu long vừa hung diễm thao thiên, hiện tại máu trên cổ đã ngừng chảy nhưng nằm nềm nhũn như con rắn chết trên bãi cỏ, thân thể kinh rợn đang thoi thóp.

"Các ngươi đợi ta ở đây.” Ngụy Tác chợt sáng mắt, như thể đã quyết định, nói nhanh với Hàn Vi Vi.

"Ngươi định làm gì!" Hàn Vi Vi cả kinh.

"Ta phải xử lý Hỏa yêu long!" Ngụy Tác nuốt nước bọt, thần sắc như một kẻ tham tiền.

Chương 186: Lấy rồi chạy

"Cái gì!" Hàn Vi Vi trợn tròn mắt.

"Chu Tiếu Xuân, Chân Sùng Minh, đợi ở đây. Hàn Vi Vi, ngươi đi cùng ta.” Ngụy Tác liếc nàng ta, nói nhanh.

"Được!" Hàn Vi Vi nghiến răng, gật đầu.

Chu Tiếu Xuân cùng Chân Sùng Minh ngoan ngoãn nhảy khỏi lưng bạch ngọc hạc, chỉ loáng lên một cái, bạch ngọc hạc đã biến mất khỏi mắt họ.

"Ta đối phó Hỏa yêu long, ngươi phụ trách đối phó tu sĩ đó!"

Ngụy Tác vừa thôi động bạch ngọc hạc đến cực điểm, vừa lấy ra kim sắc tiểu chùy đưa cho Hàn Vi Vi.

Tiểu chùy này là lôi hệ pháp bảo của Kim bà bà, uy lực nằm giữa linh giai hạ phẩm và trung phẩm.

"Ân!"

Hàn Vi Vi không hỏi gì mà ngoan ngoãn gật đầu.

Dù gì lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, ai biết được lục cấp trung giai yêu thú sắp chết phản đòn sẽ lợi hại thế nào.

Quan trọng nhất là các tu sĩ Kim Thứu cung lúc nào cũng có thể xuất hiện.

"Lục cấp yêu thú đúng là lục cấp yêu thú!"

Vì chỉ chú trọng tốc độ, Ngụy Tác còn cách dốc hết tốc lực lướt đi phía dưới khu rừng, trừ cùng Hàn Vi Vi thi triển Tiềm Ẩn quyết thì không thể che giấu được hành tung. Lúc đến cách Hỏa yêu long và đệ tử Kim Thứu cung gần hai trăm trượng, tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng đó vẫn không hề nhận ra, nhưng Hỏa yêu long thì đã cảm giác đáo được khí tức của gã cùng Hàn Vi Vi, định cố ngẩng đầu lên.

"Đây là?"

Đệ tử Kim Thứu cung không ngờ có hai người dám tới, chợt thấy Hỏa yêu long đang thoi thóp uốn mình thì cho rằng thương thế của nó ác hóa, liền biến hẳn sắc mặt, vội vàng tới xem.

"Đánh!"

Thấy Hỏa yêu long phát hiện nhưng nhất thời không cách nào ngẩng lên phun yêu đơn đối địch, Ngụy Tác càng yên lòng, biết nó bị Côn bằng kim lý đả thương cực nặng, bèn khống chế bạch ngọc hạc lao tới đồng thời lấy ra Lục dương thần hỏa xoa.

"A!"

Đệ tử Kim Thứu cung đột nhiên có cảm giác không ổn, ngoảnh lại thì trước mắt rực kim quang như sáu vầng mặt trời ập tới, mắt không mở ra nổi.

Không đợi y có động tác gì, cảm thụ thấy nguy hiểm trí mệnh, Hỏa yêu long cố phun ra yêu đơn, Choang một tiếng, xích hồng sắc yêu đơn va mạnh vào Lục dương thần hỏa xoa rực kim sắc hỏa diễm. cả hai cùng bắn ra, không thương tổn gì, nhưng hoàng sắc hỏa diễm và xích hồng sắc đơn hỏa rải xuống không ít, đúng phía trên đầu đệ tử Kim Thứu cung. Y còn đang kinh hãi, chỉ kịp kêu lên nửa tiếng thảm thiết là nửa thân trên bị ngọn lửa vàng rực và xích hồng sắc đơn hỏa đốt thành tro.

Thấy đối thủ bị đốt cháy tan, Hàn Vi Vi đã kích phát Bôn lôi chùy của Kim bà bà vội nhanh nhẹn giáng vào đầu Hỏa yêu long.

Đáng thương cho Hỏa yêu long, lục cấp trung giai, bình thường sẽ coi tu sĩ như Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi là tôm tép nhưng giờ trọng thương, không ngăn chặn kịp, vết thương lại toác ra, co rút toàn thân.

Chát một tiếng, Ngụy Tác không ngần ngừ gì, phát động thần thức xung kích từ Huyền âm bảo y, Hỏa yêu long đang thống khổ chợt cứng người, mắt lồi ra như vừa nuốt mấy ngàn con nhặng.

"Xoạt!"

Lục dương thần hỏa xoa lại được tế xuất, lạnh lùng đâm vào vết thương trên cổ Hỏa yêu long.

Bị ngọn lửa không kém gì đơn hỏa của Lục dương thần hỏa xoa thiêu đốt, quá nửa huyết nhục trên cổ Hỏa yêu long biến thành tro. Dù sinh lực của nó có cao đến đâu cũng không thể chống nổi trọng thương cỡ đó, thân thể to lớn tan hết linh khí, lập tức mất mạng.

Xích hồng sắc yêu đơn dừng lại trên không mờ hẳn quang hoa, rớt xuống.

Ngụy Tác vội chụp lấy viên yêu đơn bằng nắm tay, nhét cùng với thi thể Hỏa yêu long vào nạp bảo nang.

Cũng máy dạo này nuôi dưỡng Phệ tâm trùng và Diệt tiên đằng và cập luyện khí đã tiêu hao không ít yêu thú, bằng không mọi nạp bảo nang trên mình gã không đủ đựng nổi thi thể Hỏa yêu long lớn gấp hai mươi thể hình gã.

Thấy mọi thứ trên mình đệ tử Kim Thứu cung đã bị đơn hỏa thiêu hủy, Ngụy Tác không hề do dự, kích phát tiên thiên chân hỏa, tích tắc sau tu sĩ xui xẻo này đã bị thiêu đốt không còn cả tro.

Xong xuôi, gã nhanh chóng cưỡi bạch ngọc hạc chở Hàn Vi Vi chạy ngay, tích tắc sau đã tan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net