Thong thien chi lo 351-400

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 351: Tính toán thất bại

"Phù!"

Hoàng khí cuồn cuộn ngưng thành kim giáp thiên thần bước ra khỏi sơn cốc kiếm khí tung hoành, một ngụm máu từ miệng Hiên Viên lão tổ phun ra.

Ngụm máu này đen bầm, tanh lợm giọng, phun xuống đất là đá cũng tan chảy, bốc khói đen.

Phun máu xong, hắc khí phủ kín mặt Hiên Viên lão tổ kiểm tan hết, nhưng thần thái như già thêm mười tuổi, khí tức già nua hiện rõ.

"Hiên Viên lão tổ!"

Cùng lúc tiếng quát như sấm động vang lên ngoài xa, người lên tiếng tựa hồ đang tìm ông ta nhưng Hiên Viên lão tổ không lên tiếng nên đối phương nhất thời không đoán được vị trí, thành thử lên tiếng như thế.

"Ngụy Tác?"

Hiên Viên lão tổ ngẩn người, hai tay vung lên, hoàng khí lan tràn hình thành một cây trụ mấy chục người mới ôm vừa, giáng lên không.

"Oành!"

Như trời cũng bị đâm thủng, tiếng nổ như nước triều tản đi.

Sau nửa tuần hương, thân ảnh bọn Ngụy Tác xuất hiện ở ngọn núi đối diện Hiên Viên lão tổ.

"Ngươi là... Âm Lệ Hoa?!"

Cảm giác được khí tức Âm Lệ Hoa cạnh Ngụy Tác, Hiên Viên lão tổ biến sắc, khí tức dâng tràn, như muốn động thủ.

"Lão tổ, tại Đạo Huyền điện, nàng ta là minh hữu của mỗ."

Thấng dáng vẻ Hiên Viên lão tổ, Ngụy Tác lên tiếng ngăn cản rồi cảm nhận được khí tức già nua của ông ta, gã biến hẳn sắc mặt: "Hiên Viên lão tổ, xảy ra chuyện gì?"

"Minh hữu?" Hiên Viên lão tổ biến sắc mấy lần không đáp, một hữu hồi đáp, thập phần âm trầm nhìn Ngụy Tác, "Ngươi kể lại việc xảy ra giữa ngươi và Diệp Linh đã."

"Diệp Linh?" Bạch quang lóe lên mấy lần, bọn Ngụy Tác đến gần Hiên Viên lão tổ, "Lão tổ bị thương dưới tay Diệp Linh?" Ngụy Tác chớp mắt hỏi.

"Âm Lệ Hoa, Thập hoang minh thần tiễn của Âm Thi tông quả thật có uy lực!" Hiên Viên lão tổ vẫn không đáp Ngụy Tác mà nhìn Âm Lệ Hoa hừ lạnh, sát ý hiện rõ.

"Thập hoang minh thần tiễn? Hiên Viên lão tổ, ông nói gì? Diệp Linh luyện chế thành Thập hoang minh thần tiễn, đối phó ông?" Âm Lệ Hoa trắng nhợt mặt mày.

"Nếu không phải pháp khí uy lực như thế, lần này dù ta mất mạng thì y cũng đừng mong sống sót." Hiên Viên lão tổ lạnh giọng.

"Thập hoang minh thần tiễn, chỉ khi tu sĩ Kim đan lưỡng trọng tổn hao kim đan uy năng, có được tinh phách hoàn chỉnh của Kim đan đại tu sĩ mới luyện chế được." Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày nhìn Ngụy Tác, "Chắc là tinh phách Yêu Tán Tán đào tẩu, rơi vào tay y, may mà y không dùng Thập hoang minh thần tiễn giết chúng ta, bằng không chúng ta chết chắc."

"Yêu Tán Tán cũng chết trong tay các vị? Bản lĩnh thật! Không dùng Thập hoang minh thần tiễn giết các vị, thế nào, mạng của vị là mạng còn của người khác là rác?" Hiên Viên lão tổ cười lạnh.

"Lão tổ, nàng ta không có ý đó." Ngụy Tác giật giật chân mày, "Thật ra là chuyện gì, nói rõ đã."

"Còn không phải ngươi hoành tráng hay sao, tu vi Phân niệm kỳ tứ trọng đã ước chiến Diệp Linh, khiến y cảm thấy uy hiếp, cho rằng lão phu là chỗ dựa của ngươi nên cần trừ đi trước." Vốn Hiên Viên lão tổ cũng là nhân vật kiêu hùng trong duyên hải chư thành của Vân Linh đại lục, bình thường trấn định trầm ổn, mưu sâu kế cao, nhưng giờ Hải Tiên tông sắp hủy tại đời ông ta nên nộ hỏa công tâm, nói năng mất phong độ.

Ngụy Tác mắt lóe lên hàn quang nhưng không nổi giận, "Tại hạ và Diệp Linh ước chiến vì y quá khinh người, định bắt Cơ Nhã đem thân thử pháp trận. Chính y dẫn động pháp trận khiến bọn tại hạ sa vào hiểm cảnh đã đành còn mang bảo vật chạy trốn, cắt đường lui của bọn tại hạ. Mối thù giữa tại hạ và y không thể giải được. Lão tổ trúng ám toán của y? Có cách cứu trị chăng, có thì tại hạ nhất định tận toàn lực."

"Diệp Linh đích xác mưu mẹo, không hổ là nhân vật số ba Âm Thi tông." Hiên Viên lão tổ hít sâu một hơi, tựa hồ lãnh tĩnh lại nhưng sát ý càng rõ, "Minh hỏa của Thập hoang minh thần tiễn bị lão phu bức hết ra nhưng y tính không sai, kim đan của lão phu tổn hao cực nặng, chỉ còn một năm thọ nguyên. Một năm sau, chỉ cần lão phu chết, y tìm cớ nào đó là có thể đánh tới Hải Tiên tông lúc đó không còn tu sĩ Kim đan cảnh có tác dụng chấn nhiếp nữa."

Thoáng ngừng lại, Hiên Viên lão tổ nhìn Ngụy Tác, tiếp lời, "Lần trước ngươi hỏi lão phu vì sao không tìm linh dược nâng cao thọ nguyên, lão phu không cho biết nguyên nhân, hiện tại sẽ tiết lộ. Tu sĩ Kim đan lưỡng trọng trở lên, kim đan linh khí tưới nhuần thân thể cao hơn tuyệt đại đa số linh dược. Tu luyện đến tu vi Kim đan lưỡng trọng trở lên, tương đương với nhục thân luôn ngâm trong linh dược nên trừ thiên giai đan dược có dược lực cao hơn kim đan hoặc đan dược đề thăng thọ nguyên đặc biệt thì mới có tác dụng với tu sĩ như lão phu. Đan dược như thế nhiều linh thạch đến đâu cũng không mua được. Ngươi muốn giúp ta thì cùng bắt Âm Lệ Hoa."

"Cầm hạ ngã?" Âm Lệ Hoa nhíu mày, "Hiên Viên lão tổ, ông địn đem ta làm con tin? Vô dụng, một hai trăm năm nay, Âm Thi tông vận thế đang vượng, đệ tử Âm Thi tông cùng lứa với ta có ba người rất có hi vọng trong mười mấy năm tới kết thành kim đan. Bắt ta sẽ tạo cớ cho Diệp Linh khai chiến, ta và y bất hóa, Ngụy Tác hiểu rõ. Y sẽ không vì ta đang nằm trong tay Hải Tiên tông mà e dè, thậm chí càng mằng."

"Ngươi coi ta ngốc quá." Hiên Viên lão tổ cười lạnh: "Ta chỉ đem bộ xương già này đến Âm Thi tông tự nổ thì thế nào cũng khiến Âm Thi tông tổn thương. Bớt một Kim đan tu sĩ trấn áp thì xác suất tự nổ kim đan thành công sẽ đại tăng."

"Ông định đến Âm Thi tông tự nổ kim đan?!" Hiên Viên lão tổ nói vậy, Âm Lệ Hoa sợ hãi suýt nữa nhảy dựng lên.

"Ta đã nói ra kế hoạch, càng không thể để nàng ta đi." Hiên Viên lão tổ lạnh lùng nhìn Ngụy Tác, "Thế nào, Ngụy Tác, nếu ngươi có giao tình với nàng ta thì càng nên giúp lão phu bắt nàng ta. Như thế nàng ta càng không thương tổn khi lão phu đến Âm Thi tông."

Ngụy Tác không đáp, nhãn quang lóe lên cân nhắc lợi hại.

"Thế nào, chút đó thôi cũng không giúp được? Lão phu đối đãi ngươi không bạc, việc có thể khiến Hải Tiên tông đoạn tuyệt truyền thừa này cũng từ ngươi mà ra." Hiên Viên lão tổ sầm mặt, "Vốn lão phu định giúp ngươi nhanh chóng đột phá đến tu vi kim đan, nể chút tình đó, nếu ngươi không muốn động thủ thì chốc nữa đừng nhúng vào, được chứ?"

"Xem vật này đó, có hữu dụng không rồi tính." Ngụy Tác tựa hồ đã cân nhắc xong, không đáp lời Hiên Viên lão tổ mà lấy từ nạp bảo nang trung ra một vật, đưa cho Hiên Viên lão tổ.

"Đây là... Đây là Hoang cổ thánh quả?!" Hiên Viên lão tổ biến sắc rồi sáng lên một cách khó hình dung, đưa tay đón thứ Ngụy Tác đưa cho.

Ngụy Tác lấy ra viên ngọc màu cam: Hoang cổ thánh quả.

Tu sĩ khác chắc không đưa thứ này cho Hiên Viên lão tổ. Hoang cổ thánh quả hoàn toàn không kém gì thiên giai đan dược, hiếm có hơn cả Tử hồ hoa, không chỉ đề thăng xác suất kết đan thành công mà chỉ riêng việc đề thăng thọ nguyên thì tu sĩ cấp nào cũng cần.

Cũng như một tu sĩ Thần hải cảnh, có đủ linh thạch đột phá đến Chu thiên cảnh cũng tuyệt đối không tặng đan dược để nhanh chóng đột phá Chu thiên cảnh cho người khác.

Nhưng chỉ sau tích tắc là Ngụy Tác đã nghĩ thông, Hiên Viên lão tổ ngọc thạch câu phần tại Âm Thi tông, gã vị tất thoát được Âm Thi tông truy sát sau đó, hơn nữa Hiên Viên lão tổ đãi gã không bạc, gã chọn cách bỏ đi cũng không ổn. Gã lấy được Thiên long quần tinh tôi thể pháp, tu luyện cũng là tôi luyện nhục thân, có công hiệu đề thăng thọ nguyên mà chỉ tiêu hao thêm đôi chút thời gian tu luyện. Nếu Hoang cổ thánh quả giúp được Hiên Viên lão tổ thì cái giá đó cũng xứng.

"Ngụy Tác, ngươi có Hoang cổ thánh quả!" Thần thức quét vào, cảm giác được đúng là Hoang cổ thánh quả, giọng Hiên Viên lão tổ hơi run.

"Tại hạ chỉ biết Hoang cổ thánh quả không kém thiên giai đan dược." Ngụy Tác liếc Hiên Viên lão tổ kích động vạn phần, bất giác nhẹ lòng mỉm cười: "Xem dáng vẻ lão tổ thì thứ này chắc hữu dụng?"

"Hay lắm, không ngờ ngươi còn con bài tẩy này, lần này Diệp Linh tính sai rồi!" Hiên Viên lão tổ hít sâu một hơi, cũng mỉm cười, "Tám trăm năm trước, nam bộ Vân Linh đại lục có tu sĩ nhờ cơ duyên xảo hợp ăn được Hoang cổ thánh quả, tu sĩ đó tư chất cực tệ, cả đời không đột phá đến Chu thiên cảnh, nhưng còn sống lâu hơn tu sĩ Phân niệm cảnh bảy, tám mươi năm, cả thiên cấp trung phẩm Thiên địa tăng thọ đan cũng không có hiệu lực đó. Thứ này sao lại không hữu dụng."

Chương 352: Rời Đạo Huyền điện

"Sống lâu hơn tu sĩ Phân niệm cảnh bảy, tám mươi năm?" Lục bào lão đầu nghe Hiên Viên lão tổ bảo thì cũng ngẩn ra, xem ra dược lực Hoang cổ thánh quả cao hơn lão ước lượng.

"Có Hoang cổ thánh quả, chưa biết chừng lão phu sẽ thử xung kích tu vi Kim đan cảnh tam trọng." Hiên Viên lão tổ đã yên tâm, triệt để khôi phục khí độ nhất phương bá chủ, bảo Âm Lệ Hoa, "Âm Lệ Hoa, đan khí tức của ngươi tổn hao thế này ít nhất cần mười mấy năm khổ tu mới hồi phục, xem ra đã cùng Ngụy Tác trải qua sinh tử đại chiến, giao tình thật sự, chả trách y tin ngươi như thế, không thì với hành vi của Diệp Linh, lão phu phải lưu ngươi lại để tránh bị lộ tin lấy được Hoang cổ thánh quả."

"Yên tâm đi." Âm Lệ Hoa bĩu môi, "Ta và Diệp Linh vốn bất hòa, ông trừ diệt y thì ta còn cảm tạ. Việc ông lấy được Hoang cổ thánh quả chỉ cần các vị không để lộ thì ta đảm bảo không ai biết."

"Đúng rồi." Hiên Viên lão tổ gật đầu, "Yêu Tán Tán sao lại chết trong tay các vị? Xem ra người Hỏa Hoàng cung đã vào Đạo Huyền điện, tin này không thể đồn ra, sư huynh Lý Nhược Huyền của y tu vi Kim đan lưỡng trọng điên phong, tu luyện một môn thiên cấp trung giai thuật pháp, thần thông còn trên lão phu. Y và Lý Nhược Huyền cùng lớn lên, tình như thủ túc."

"Y định thừa cơ cướp đoạt, chết dưới tay bọn tại hạ và Hỏa Vân chân nhân liên thủ." Ngụy Tác đáp Hiên Viên lão tổ, "Nhưng Hỏa Vân chân nhân đã chết trong trận chiến với y, còn cả Trần lão quái của Âm Thi tông, bị yêu thú trong đại điện giết."

"Hỏa Vân chân nhân đã chết?" Hiên Viên lão tổ biến sắc. Tuy giờ ông ta và bọn Ngụy Tác chưa biết một tu sĩ Kim đan kỳ của Hỏa Hoàng cung đã chết nhưng chỉ tin ba tu sĩ Kim đan kỳ mất mạng thì cũng đủ kinh nhân, đồn ra sẽ cực kỳ chấn động.

"Diệp Linh có thể biết Yêu Tán Tán chết trong tay bọn ta, bất quá chỉ cần ông để lộ tin y dùng Thập hoang minh thần tiễn đánh lén ông thì khẳng định y sẽ bưng kín miệng bình." Âm Lệ Hoa cắn làn môi đỏ nói: "Nếu y nói đã gặp Yêu Tán Tán, biết Bảo Tán chân nhân chết trong tay chúng ta thì với trí tuệ của Lý Nhược Huyền sẽ biết Yêu Tán Tán thi triển đoạt xá thuật pháp, không khó gì đoán ra Diệp Linh dùng tinh phách của Yêu Tán Tán luyện chế Thập hoang minh thần tiễn. Nếu tính nợ, chúng ta chỉ đánh tan của nhục thân Yêu Tán Tán còn hung thủ thật sự là Diệp Linh."

Hiên Viên lão tổ gật đầu, hơi trầm ngâm: "Ngụy Tác, Đạo Huyền điện thập phần hung hiểm, ngần ấy Kim đan kỳ đại tu sĩ đã chết trong đó, Hoang cổ thánh quả đã vượt ngoài mong ước của lão phu, giờ không chỉ Âm Thi tông, ngay cả Hỏa Hoàng cung cũng vào đây, lão phu sẽ rời Đạo Huyền điện, ngươi định thế nào, tìm tiếp hay rời đi?"

"Đạo Huyền điện đích xác thập phần hung hiểm, bất quá chúng ta có địa đồ, còn một nơi có giá trị là Linh thảo viên, mỗ thấy nên qua đó xem rồi rời Đạo Huyền điện." Ngụy Tác giờ đã hiểu rõ đạo lý tri túc, Đạo Huyền điện mang lại cho gã đủ lợi ích, nói với Hiên Viên lão tổ xong thì kích phát lam sắc cổ phù xem địa đồ.

"Không ngờ các vị lấy được địa đồ, phúc duyên to lớn!" Hiên Viên lão tổ nhìn lam quang hóa thành địa đồ, cũng cả kinh rồi gật đầu, "Được, có địa đồ thì đến Linh thảo viên không mất bao nhiêu thời gian, chúng ta đến đó rồi rời Đạo Huyền điện."

"Đi thôi." Ngụy Tác gật đầu với Hiên Viên lão tổ rồi trực tiếp kích phát Như ý linh lung tháp, bạch quang lóe lên, thân ảnh tan biến.

...

Trên một đỉnh núi, tiếng ầm ầm vang lên không ngớt, hơn mười đệ tử Âm Thi tông đang dốc sức thi triển thuật pháp và pháp bảo, oanh kích một tảng đá lớn màu đen xám.

Toán đệ tử Âm Thi tông đều có tu vi Chu thiên cảnh tứ trọng trở lên, nhưng dù pháp khí hay thuật pháp oanh kích lên tảng đá đều chỉ bóc được một miếng cỡ nắm tay. Vết nứt trên tảng đá lấp lánh ô kim sắc quang mang.

Tảng đá này là khoáng thạch có thể luyện được Ô thiên huyền kim.

Ô thiên huyền kim là thượng phẩm tinh kim có thể luyện chế thai thể pháp bảo. Khối khoáng thạch lớn đến mức trung phẩm nạp bảo nang không đựng vừa thì đủ Ô thiên huyền kim để uyện chế mấy thai thể pháp bảo.

"Ai?!"

Cùng lúc, trong số hơn mười đệ tử Âm Thi tông, bạch diện tu sĩ mặc ngân hôi sắc pháp y cầm đầu, đột nhiên biến sắc, thị tuyến nhìn sang mé trái.

Trong làn sương trắng dày đặc bên trái đột nhiên bừng lên uy áp hùng hậu, đoạn bạch quang lóe lên, thân ảnh mấy tu đạo giả lộ ra, chính thị bọn Ngụy Tác.

"Sư thúc tổ!"

Nhìn rõ Âm Lệ Hoa, toán đệ tử Âm Thi tông vừa kinh ngạc vừa tỏ vẻ kính sợ, không dám thở mạnh hành lễ.

"Hả?"

Âm Lệ Hoa liếc hơn mười đệ tử Âm Thi tông, lại nhìn tảng khoáng thạch như con trâu, thập phần lãnh đạm nói, "Tiếp tục lấy khoáng thạch Ô thiên huyền kim."

Đoạn Âm Lệ Hoa mặc toán đệ tử Âm Thi tông không dám thở mạnh, bạch quang lóe lên, cùng bọn Ngụy Tác tan biến khỏi thị tuyến.

"Phù."

Khi thân ảnh Âm Lệ Hoa và bọn Ngụy Tác tan biến được nửa tuần hương, toán đệ tử Âm Thi tông mới thở phào.

"Phương sư huynh", một đệ tử Âm Thi tông gầy gò mặc thúy lục sắc pháp y nhìn theo hướng Âm Lệ Hoa và bọn Ngụy Tác tan biến, có vẻ hồ nghi hỏi đệ tử đầu lĩnh, "Lão giả ban nãy hình như là Hiên Viên lão tổ của Hải Tiên tông, Âm sư thúc tổ sao lại đi cùng lão?"

Đệ tử mặc hôi sắc pháp y khẽ biến sắc, hạ giọng mắng: "Nhân vật như sư thúc tổ đi cùng ai không phải việc chúng ta quan tâm, việc hôm nay không ai được đồn lung tung, không thì tự chịu hậu quả."

"Biết rồi, Phương sư huynh!" Mọi đệ tử Âm Thi tông nghiêm mặt gật đầu.

...

Mặt biển trống trơn đột nhiên vang lên tiếng xé lụa liên miên. Chừng một chén trà sau, vô hình cấm chế xuất hiện một lỗ thủng, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Âm Lệ Hoa, Hiên Viên lão tổ lướt ra.

"Không ngờ Linh thảo viên đã hoang phế, hại chúng ta công cốc một chuyến."

Rời Đạo Huyền điện, Âm Lệ Hoa tiếc nuối nhìn Ngụy Tác, bảo thế.

Hóa ra Linh thảo viên là linh viên Trần lão quái hái Hư nguyên quả, gặp hai con ngân lân yêu thú. Linh viên đó đã triệt để hoang phế, hai Hư nguyên quả duy nhất đã được hái và cũng đã nằm trong tay Ngụy Tác, bọn gã đến đây đương nhiên không thu hoạch gì.

"Âm Lệ Hoa, ngươi đi cùng bọn lão phu về Hải Tiên tông mấy ngày hay chia tay luôn?" Hiên Viên lão tổ hỏi Âm Lệ Hoa.

"Ta định về Âm Thi tông." Âm Lệ Hoa liếc Hiên Viên lão tổ và Ngụy Tác, "Ta hiểu Diệp Linh hơn ai hết, tâm cơ thập phần âm trầm giảo trá, tuy ban nãy đệ tử Âm Thi tông nhìn thấy ta đi cùng các vị nhưng sẽ không dám đồn ra, nhưng việc Trần sư huynh chết trong Đạo Huyền điện thì Diệp Linh về đến Âm Thi tông, chưa biết chừng sẽ nói linh tinh gì đó với Huyết Linh lão tổ và các trưởng lão, có thể nói là ta câu kết với các vị, để lộ tin về Đạo Huyền điện cũng nên. Nếu ta cùng các vị về Hải Tiên tông, càng tạo chứng cớ cho y, với cả ta và Hải Tiên tông đều không hay ho gì."

"Cho các hạ." Ngụy Tác đưa hai thứ cho Âm Lệ Hoa. Hiện giờ Hồn khế mật pháp giữa gã và Âm Lệ Hoa đã hết hiệu lực, chia tay cũng không còn gì vướng mắc.

Gã trả Âm Lệ Hoa mặc lục sắc viên bát ngoại hình và linh thạch đại. Bạch sắc trường phan có hình núi xương thì lúc đấu pháp, gã đã trả lại nàng ta, còn ba ngọn bạch cốt lãnh hỏa và Huyết tinh thạch thì gã giữ lại.

"Hả?" Thấy Ngụy Tác trả hai thứ cho mình, Âm Lệ Hoa ngẩn người, rồi khóe môi nở nụ cười thấp thoáng nhìn gã, "Thế nào, lo cho thư thư mất những thứ này, cộng thêm Diệp Linh xiên xỏ thì sẽ bị trách phạt hả?"

"Con bà nó chứ." Thấy ánh mắt Âm Lệ Hoa trêu cợt mình, Ngụy Tác ấm ức kêu thầm, cấm cảu nhìn Âm Lệ Hoa, "Thế nào, không muốn thì tại hạ thu lại."

"Hung hãn với thư thư thế làm gì. Thư thư chỉ nhắc đệ, Diệp Linh khẳng định không đợi đến khi đệ đột phá đến Kim đan cảnh, thực lực uy hiếp đến y rồi đến tìm y, y sẽ tìm liễu cơ hội đối phó đệ. Thư thư quay về sẽ giám sát hộ đệ, có tin gì không hay sẽ đến Hải Tiên tông báo. Đệ đừng nhớ thư thư nhé." Âm Lệ Hoa đánh mắt câu hồn với Ngụy Tác rồi đi ngay, chỉ mấy lần nhấp nhô là tiếng cười như chuông bạc tan biến trên mặt biển.

"Con bà nó chứ, tiểu yêu nữ này khá lắm, cả ta cũng không chịu nổi." Lục bào lão đầu lại kêu lên trong tai Ngụy Tác.

Chương 353: Địa Biến chân quyết

"Có vẻ ma nữ Âm Lệ Hoa đã động chân tình." Nhìn theo Âm Lệ Hoa khuất bóng, Hiên Viên lão tổ nhìn Ngụy Tác đầy thâm ý, "Ngụy trưởng lão, lão phu đích xác thị càng ngày càng bội phục trưởng lão, nguyên âm của nàng ta vẫn còn, lại là Kim đan kỳ đại tu sĩ, nếu trưởng lão cùng Cơ Nhã không ngại thì cùng nàng ta kết thành đạo lữ, coi như có trợ lực lớn."

"Lão tổ, đang đùa hả?" Hiên Viên lão tổ nói vậy, Ngụy Tác đang tế xuất Ly Hỏa phảng suýt nữa lồi mắt ra. Nguyên âm vẫn còn, tức là Âm Lệ Hoa vẫn còn trong trắng, thật không dám tin? Ngụy Tác không sao tin được nữ tu vừa gặp gã là cởi sạch ra dẫn dụ mà vẫn còn trong trắng.

"Thế nào, dù gì lão phu cũng chưa hoa mắt, lẽ nào còn nhìn lầm cả việc đó?" Hiên Viên lão tổ nhìn Ngụy Tác, mỉm cười khó hiểu, "Ngươi phản ứng kịch liệt như thế, thế nào, lẽ nào mới gặp mặt mà đã có chuyện gì?"

"Chuyện đó..." Ngụy Tác cười ngượng: "Vừa gặp là nàng ta dùng thủ đoạn dẫn dụ mỗ."

"Dẫn dụ ngươi vị tất thật sự định làm gì." Ngụy Tác tế xuất Ly Hỏa phảng, thân ảnh Hiên Viên lão tổ loáng lên, nhảy lên Ly Hỏa phảng đồng thời nhìn Ngụy Tác: "Dù nàng ta dùng sắc đẹp mồi chài ngươi, giết ngươi đi thì ngươi cũng không thiệt gì."

"Ngụy Tác, tư thế nàng ta đi là “súc thủy bão nguyệt, ngọc thối tỏa khẩn”, Hiên Viên lão tổ không nói thì ta không nghĩ ra, giờ mới thấy rất giống xử nữ." Lục bào lão đầu đột nhiên lên tiếng trong tai Ngụy Tác.

"..." Ngụy Tác tắt tiếng.

"Ta không nhầm thì Âm Lệ Hoa cũng là 'Diệu lô đỉnh' chi thân." Hiên Viên lão tổ cười với Ngụy Tác, "Nếu ta trẻ hơn trăm tuổi, đối phương lại trúng ý thì ta không đời nào cự tuyệt."

"Diệu lô đỉnh?" Hiên Viên lão tổ nói ra ba chữ đó, Ngụy Tác ngẩn người.

"Chắc vậy. Linh khí của nàng ta hơi đặc biệt, hơn cả biến hóa do linh căn thể chất dấy lên, chắc là 'Diệu lô đỉnh' chi thân rất có lợi với nam tu. Chỉ không hiểu là 'Diệu lô đỉnh' nào", Hiên Viên lão tổ mỉm cười: "Thế nào, động lòng hả?"

"Thôi đi." Ngụy Tác mặt dày: "Song tu thuật pháp của tại hạ còn chưa xong kia."

Hiên Viên lão tổ thị cười ha hả, Cơ Nhã đỏ lựng mặt mày, trừng mắt nhìn gã.

Một ngày rưỡi sau, Hải Tiên thành xuất hiện trong tầm mắt Ngụy Tác và Hiên Viên lão tổ, Cơ Nhã.

Được dặn, Ngụy Tác không dừng mà điều khiển Ly Hỏa phảng lướt tới sơn môn Hải Tiên tông trên đỉnh Hải Tiên thành.

Vừa đến tầng không Hải Tiên thành, mấy chục đạo độn quang bay lên bao vây Ly Hỏa phảng.

Hải Tiên thành cấm chỉ phi độn, độn quang toàn là đệ tử Hải Tiên thành đều đang như lâm đại địch.

"Tản đi."

Hiên Viên lão tổ cất giọng mang theo vô thượng iuy áp, từ Ly Hỏa phảng vang lên.

"Lão tổ!"

Nghe giọng nói này, mọi đệ tử Hải Tiên tông đều nhẹ lòng, tỏ rõ thần sắc cung kính rồi đáp xuống.

Ly Hỏa phảng đến gần cấm chế đại trận của Hải Tiên tông là có hai ngân sam đệ tử nghênh đón.

"Thông tri cho Phó trưởng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net