Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
quái và Hỗn nguyên ngân oa bốn tay do nữ hoàng ngân lân yêu thú tiến hóa biến thành cùng viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa đã khô cứng nhục thân, đều được Ngụy Tác để ngổn ngang trong phòng.
Dù nàng ta có kiến thức tệ đến đâu thì cũng nhận ra đẳng cấp của yêu thú này rất đáng sợ.
"Là yêu thú mà tỷ đã nói với muội, ở Đạo Huyền điện..." Cơ Nhã giải thích.
"À!"
Mục quang quét vào, Ngụy Tác tỏ rõ vẻ kinh hỉ, chụp một thi thể ngân lân yêu thú lên.
Bị gã chụp trong tay cơ hồ là một nhúm trong veo, trông như một con Phệ tâm trùng.
Phệ tâm trùng đang ngâm trong một chậu ngọc đầy dược dịch, lúc gã cầm lên thì nó lột xác.
Theo kinh nghiệm nuôi dưỡng trước đây, Phệ tâm trùng lột xác chứng tỏ lại tiến giai.
Thời gian này Ngụy Tác vì toàn lực xung kích kết đan, nên không chuẩn bị nhiều thi thể yêu thú cho Phệ tâm trùng, chỉ đặt mấy chậu Bồi yêu dịch vào. Không ngờ Phệ tâm trùng lại tiến giai. Với gã đúng là niềm vui bất ngờ.
"Quả nhiên lại tiến giai." Lục bào lão đầu đã có kinh nghiệm, thấy Phệ tâm trùng lột xác thì bảo.
"Xem ra cao giai yêu thú rất có hiệu quả nuôi dưỡng với Phệ tâm trùng. Mọt con thất cấp, bát cấp yêu thú có thể tương đương với hơn trăm con tứ, ngũ cấp yêu thú." Ngụy Tác gật đầu, không nén được lên tiếng, "Sau này phải nghĩ cách kiếm cao giai yêu thú."
"Tu vi hiện tại của ngươi có thể thử săn cao giai yêu thú. Bất quá cao giai yêu thú hiếm có, cần nghe ngóng mới biết ở chỗ nào có. Ngươi mà còn dựa vào săn đê giai yêu thú kiếm linh thạch thì mất hết danh dự tu sĩ Kim đan kỳ. Ngươi đã có thể tranh đoạt đồ tốt với các đại tông môn rồi. Tiếp theo cần chú ý nghe xem ở đâu có lợi cho tu luyện thì đến cướp đoạt." Lục bào lão đầu lại nhìn da Phệ tâm trùng trong tay gã, "Trước đây không phải ngươi có hai tấm da đã lột hả? Gom lại đủ luyện chế một tấm ẩn hình pháp y. Nhất là hai lần gần đây lột da, còn tốt hơn của Phệ tâm trùng trưởng lão, ẩn hình pháp y này chắc có lực phòng ngự cao hơn."
"Đúng, chi bằng quay về thì lại tìm luyện khí sư nhờ luyện chế ẩn hình pháp y. Có kinh nghiệm lần trước, luyện chế chắc sẽ thành."
"Tỉnh rồi?"
Ngụy Tác thu da Phệ tâm trùng lột ra, tựa hồ bị những lời bàn luận đánh thức, Phệ tâm trùng ngâm trong dược dịch tỉnh lại.
"Ngụy Tác, Phệ tâm trùng của ngươi to thế này?" Nhìn rõ con trong dược dịch, lại nhớ đến con Phệ tâm trùng suýt nữa bị chết đói của mình, Hàn Vi Vi lại đau lòng.
Ngụy Tác không nói gì, nhìn Phệ tâm trùng với ánh mắt lấp lóe.
Phệ tâm trùng của gã nhảy khỏi dược, lập tức triệt để ẩn hình rồi không hề động tĩnh.
"Thế nào, Phệ tâm trùng tiến giai lần này sẽ có dị năng về trực tiếp công kích hoặc phòng ngự hả?" Cơ Nhã nhận ra Ngụy Tác vừa thử thiên phú dị năng mà Phệ tâm trùng tiến giai xong hình thành, thấy nó không động tĩnh gì thì nàng không nén được lên tiếng hỏi.
"Xem ra lần này cũng như lần tiến giai trước có năng lực nhận ra ẩn hình, không phải năng lực công kích hoặc phòng ngự."Ngụy Tác nhíu mày, " Phệ tâm trùng không có linh tính như Dương chi điểu chứ không thì biết ngay."
"Đúng rồi, suýt nữa quên mất." Nhắc đến Dương chi điểu, Ngụy Tác nhớ ra Bảo chúc quả mua được ở Vương gia thương hành phách mại hội.
Đoạn gã vô vào nô thú đại thả Dương chi điểu ra.
Không còn yêu đan, linh tính của Dương chi điểu sẽ tan dần, Ngụy Tác trước đây bàn điều kiện vì nó thập phần thông linh. Nếu Dương chi điểu mất linh tính, không nhận ra gã mà gã không có khống thú chi pháp, chắc chắn sẽ rất tốn công.
Dạo này gã xung kích kim đan, kết đan thành công rồi đấu với Diệp Linh và tu sĩ được Tam Hoàng tông truyền thừa nên không chiếu cố được cho nó.
"Còn may."
Ngụy Tác thở phào, Dương chi điểu được thả ra, tuy linh quang thập phần ảm đạm, hai mắt mờ đi nhưng vẫn nhận ra được gã. Thấy quả cây như khúc nến đỏ trong tay gã, Dương chi điểu gáy lên rồi lao xuống nuốt trọn Bảo chúc quả.
"Đây là Dương chi điểu, khả ái quá. Nào, Ngụy Tác, để ta đùa với chim của ngươi." Hàn Vi Vi thấy Dương chi điểu, liền hưng phấn hẳn.
"..." Ngụy Tác tắt tiếng, một lúc sau mới thở dài: "Thứ lỗi, con chim này không bị ta khống chế, muốn đùa thì ngươi thương lượng với nó."
"Nào, ngoan nào, đến chỗ thư thư, lần sau thư thư sẽ kiếm quả gì ngon cho mà ăn." Hàn Vi Vi không nghĩ ngợi nhiều, hưng phấn đưa tay câu dẫn linh diểu của Ngụy Tác.
Hàn Vi Vi nói vậy, Dương chi điểu do dự một chút rồi đáp xuống tay nàng ta.
Ngụy Tác lắc đầu, thu Phệ tâm trùng lại, tử sắc chân nguyên tràn ra, hút một thi thể ngân lân yêu thú lên.
Đoạn gã dùng chân nguyên dồn ép, một viên ngân sắc yêu đan cỡ trắng chim câu từ miệng ngân lân yêu thú thò ra.
Thoáng sau, gã có thêm tám viên yêu đan.
Trong chin viên yêu đan, bảy viên lấy từ thể nội ngân lân yêu thú, đều lớn cỡ trứng chim câu, trông như bằng bạc, bên trong là một dải bạc đang chảy.
Một viên khác cũng tương tự nhưng của Hỗn nguyên ngân oa từ thể nội Trần lão quái phá chui ra.
Viên này cũng thuần bạc nhưng có phần kỳ dị, có phù văn như hình vảy, ánh lên hào quang, thậm chí tạo cho người ta cảm giác là kim đan của tu sĩ.
Nội đan của cao giai yêu thú, nếu có công thức luyện chế thành đan dược thì đều có công hiệu kinh nhân.
Nội đan yêu thú lục cấp trở lên luyện chế thành đan dược ít nhất cũng là địa cấp đan dược. Ngân lân yêu thú đều là lục cấp cao giai yêu thú, Hỗn nguyên ngân oa còn là bát cấp yêu thú, viên nội đan này mà luyện chế được đan dược tất đạt địa cấp đỉnh giai trở lên, cũng cấp với Phúc lộc đạo đan.
Hỗn nguyên ngân oa từ thời thượng cổ cũng hiếm hoi hơn cả Tử hồ hoa, ngân lân yêu thú lại là biến dị nên càng không có công thức luyện đan thích hợp.
Yêu đan này chỉ có thể dùng đề nguyên linh dịch phải bát phẩm luyện đan sư mới luyện chế được để rút đan nguyên ra cho tu sĩ luyện hóa. Đan nguyên chỉ có một nửa hiệu lực của yêu đan nhưng nội đan lục cấp trở lên thì chỉ được một nửa cũng quý.
Thu tám viên yêu đan lại. Chát! Yêu đan của Hỗn nguyên ngân oa bốn tay bị Ngụy Tác ép ra từ vết thương ở bụng. 

Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com


"Lớn thế hả?"
Viên yên đan này to thế cũng không khiến Ngụy Tác lấy làm lạ, gã đã biết nó to bằng trứng vịt. Nhưng Hàn Vi Vi đang hào hứng đùa với linh điểu thì tròn mắt.
Viên yêu đan này cũng màu bạc nhưng lại hơi trong, ánh lên trận trận ngân sắc quang hoa.
Ngân sắc quang hoa lấp lóe theo tiết tấu, như nước triều lên xuống.
"Ngụy Tác, cho ta nghịch yêu đan một lúc."
Ngụy Tác kinh ngạc nhìn viên yêu đan lạ lùng một chốc, định thu lại thì Hàn Vi Vi hưng phấn kêu lên.
Ngụy Tác biết nàng ta luôn thích thú với những thứ chưa thấy, nên lập tức đưa luôn yêu đan cho Hàn Vi Vi.
Rồi gã thu hết thi thể yêu thú lại, quan sát xương cốt Hỗn nguyên ngân oa bốn tay.
Gã vung tay lấy ra một món linh giai pháp bảo, tựa hồ định thử xem xương cốt Hỗn nguyên ngân oa có như mình tưởng tượng, thập phần thích hợp luyện chế "Hắc minh cốt quân" chăng.
Đột nhiên một luồng pháp lực dao động dấy lên sau lưng, sinh cơ bàng bạc lan tràn.
Sinh cơ này tạo cho gã cảm giác như Hoang cổ cự thú đột nhiên đản sinh.
"Chuyện gì hả?"
Ngụy Tác kinh ngạc ngoái lại.
Ngoái lại thì thấy Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu đều tròn mắt nhìn yêu đan kỳ dị trên tay Hàn Vi Vi. Viên yêu đan đó thoáng có lục quang ánh lên, sinh cơ hùng hậu phát ra. CHƯƠNG 392: THU HOẠCH BẤT NGỜ Tốc độ ngân sắc yêu đan trên tay Hàn Vi Vi lóe ngân quang nhanh hơn nhiều.
"Thật ra là sao?" Ngụy Tác lại hỏi, giọng nói hơi gằn lại.
Hỗn nguyên ngân oa cực kỳ cổ quái, gã nhớ rõ viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa bị phong ấn tại Đạo Huyền điện không biết chết đã bao nhiêu nam nhưng năm kim sắc pháp bảo hiệp trợ phong ấn vừa lấy ra thì ngân dịch đã hạ sát cả Kim đan tu sĩ như Trần lão quái.
"Ta chỉ thấy viên yêu đan này giống một quả trứng nên thuận tay dùng Khống linh thuật, sao ta biết được." Hàn Vi Vi thoáng kinh hãi đến độ mặt nhợt đi, tỏ vẻ vô tội.
"Khống linh thuật? Lẽ nào..." Ngụy Tác ngẩn người, lướt đến cạnh Hàn Vi Vi.
Gã không nén được hít sâu một hơi vì hiện tại yêu đan Hỗn nguyên ngân oa không còn giống yêu đan mà giống quả trứng.
Sinh cơ hùng hậu cùng trận trận ngân quang toát ra, cơ hồ đang hô hấp theo tiết tấu.
"Khống linh thuật đã thi triển thành công?" Cố nén chấn kinh, Ngụy Tác hỏi Hàn Vi Vi.
"Thành công rồi, lẽ nào không phải yêu đan mà là một quả trứng?" Hàn Vi Vi vốn bị giật mình trở nên đắc ý.
"Gì hả!" Cơ Nhã và lục bào lão đầu cùng hít một hơi lạnh.
"Ngươi thấy Hỗn nguyên ngân oa này lúc nào sẽ nở?" Ngụy Tác lại hỏi Hàn Vi Vi.
"Chắc nhanh nở lắm, chỉ một hai ngày nữa thôi." Hàn Vi Vi cầm viên yêu đan trong veo, hưng phấn vô cùng.
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu đều tắt tiếng.
Việc này thật không dám tin. Vật này đầy đặn đan khí, tuyệt đối là một viên yêu đan, không thể là trứng nhưng Hàn Vi Vi vô tình thi triển Khống linh thuật thành công, nghĩ lại thì viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa chết lâu như vậy mà còn bắn ra được ngân dịch, từ thể nội Trần lão quái phá thể trùng sinh, chắc chỉ còn cách giải thích là phương thức sinh sản của Hỗn nguyên ngân oa khác yêu thú thông thường, có lẽ ẩn giấu ngân dịch ấu trùng trong yêu đan. Như thế yêu đan không khác gì một quả trứng.
Hàn Vi Vi vô tình thi triển Khống linh thuật thành công, chẳng phải thành công khống chế một con bát cấp yêu thú?
Bát cấp yêu thú!
Bọn Ngụy Tác nhớ rõ, nếu không có cáp mô đầu yêu thú sánh ngang mấy Kim đan tu sĩ và dị bảo như Thanh tác ngân pháp trượng của gã thì dù có thêm Diệp Linh và Yêu Tán Tán, tức là bốn, năm Kim đan kỳ đại tu sĩ hợp lực cũng vị tất là đối thủ của Hỗn nguyên ngân oa bốn tay.
Hàn Vi Vi đột nhiên có yêu thú như thế?
Nô thú tàn thiên của Ngụy Tác khẳng định không có nuôi dưỡng phương pháp yêu thú đẳng cấp nhe Hỗn nguyên ngân oa. Nhưng từ bố trí quanh Đạo Huyền điện Phong Ma sơn thì Hỗn nguyên ngân oa chắc cùng giống một vài yêu thú chuyên ăn yêu thú khác, chỉ cần ấp nở là không lo bị đói chết.
Lạc đà gầy còn to hơn ngựa, yêu thú cỡ này dù vừa nở, thực lực cũng cực kỳ đáng sợ.
"Ngụy Tác, vật này giờ cho ngươi cũng vô dụng, ngươi không tính linh thạch với ta chứ?" Hàn Vi Vi đắc ý bảo.
"Hỗn nguyên ngân oa thập phần quỷ dị, tại Đạo Huyền điện lúc trước bắn ra ngân dịch chui vào thể nội Kim đan tu sĩ, trực tiếp hạ sát một Kim đan tu sĩ. Ngươi nên cẩn thận, nếu thấy có gì không ổn thì phải nói ngay." Ngụy Tác không hề nói đùa, thập phần ngưng trọng dặn.
Với tu vi của gã, yêu thú thất cấp trở xuống không thành vấn đề nhưng bát cấp yêu thú, nhất là Hỗn nguyên ngân oa thì vượt ngoài tầm khống chế.
"Nên chăng đặt ở ngoài, đựng vào thứ này rồi tính." Ngụy Tác nói vậy, Hàn Vi Vi cũng hơi sợ, không dám để bên mình.
"Như thế an toàn nhất, đặt trong tĩnh thất là được. Ta còn phải chuẩn bị mấy thứ, một thời gian nữa mới về Thiên Huyền đại lục được. Xem nở ra thế nào mới tính." Ngụy Tác gật đầuthu hết thi thể yêu thú lại, chỉ để lại Hỗn nguyên ngân oa bốn tay. Nhất thời, vốn tĩnh thất vốn đông đúc lại trống trơn.
"Được." Quan hệ đến tính mạng, Hàn Vi Vi không dám đùa, cực kỳ nghe lời, đặt ngân sắc yêu đan lên chiếc bàn trong tĩnh thất.
Ngụy Tác hông hề rườm rà, nhằm thi thể Hỗn nguyên ngân oa kích phát ngân sắc tiểu phủ.
Ngân sắc tiểu phủ hóa thành một đạo ngân quang, cực kỳ tinh chuẩn chém vào cái xương lộ ra ở vết thương dưới bụng nó.
"Choang"! Hoa lửa tóe ra, vang lên tiếng kim loại va nhau.
Ngân sắc tiểu phủ quay lại, Ngụy Tác quét mục quang vào, tỏ rõ thần sắc kinh hỉ.
Ngân sắc tiểu phủ mẻ một miếng chỗ chạm vào gióng xương, gióng xương vẫn trơn bóng, không hề sây sát gì.
Ngân sắc tiểu phủ này gã lấy được của bạch bào thanh niên, cũng là linh giai thượng phẩm pháp bảo.
Ngân sắc tiểu phủ chém xuống mà xương cốt không hề hấn gì, cây phủ lại phá tổn, chửng tỏ xương Hỗn nguyên ngân oa không kém gì pháp bảo phòng ngự đạo giai hạ phẩm.
Hỗn nguyên ngân oa bốn tay tệ nhất cũng đạt bát cấp đê giai, thậm chí có thể là bát cấp trung giai, theo điển tịch của Diệp Linh ghi lại việc luyện chế Hắc minh cốt quân thì thực lực khẳng định lợi hại hơn thuật pháp của Kim đan nhất trọng.
Nhưng điển tịch cũng nói rõ, nhược điểm của Hắc minh cốt quân là công mạnh thủ yêu, tự thân xương cốt không có bao nhiêu lực phòng ngự, thủ đoạn công kích cũng như yêu thú, thập phần đan điệu. Nếu dễ dàng bị đánh tan thì luyện chế được cũng vô nghĩa.
Hiện tại Ngụy Tác biết xương Hỗn nguyên ngân oa cỡ này, vậy có thể chuẩn bị nguyên liệu khác để luyện chế Hắc minh cốt quân.
"Xương yêu thú này đáng sợ thế hả?"
Hàn Vi Vi chưa từng thấy yêu thú này lợi hại thế nào nên vẫn không dám tin, Ngụy Tác hơi trầm ngâm, dồn chân nguyên vào truyền âm pháp khí.
"Ngụy trưởng lão, có gì dặn dò?" Một giọng nói cung kính vang lên. 

Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com


"Hỏi Lý trưởng lão đang bế quan xem có thể gặp mặt ta không." Ngụy Tác nói: "Nếu Lý trưởng lão có thể thì dẫn ta tới."
"Đệ tử sẽ đi ngay."
"Oa! Được, Ngụy Tác, khá lắm, dùng Thực huyết pháp đao hút máu Lý Dực Triển thì ngươi có thêm mọt con bài tẩy." Lục bào lão đầu thấy gã tìm Lý Dực Triển, liền hưng phấn hẳn.
"Lão đầu, đừng có xấu bụng như thế." Ngụy Tác dở khóc dở cười, "Lý Dực Triển dù gì cũng là người cùng phe, hơn nữa Âm Thi tông nhận ra lai lịch Thực huyết pháp đao, bản thân pháp đao này không có lực phòng ngự, nhược điểm này sẽ càng lúc càng nhiều người biết, lại thêm tốc độ bình thường, nếu gặp tu sĩ Kim đan kỳ chú ý phòng bị thì quả thật nó vô dụng."
"Thế thì sao, đằng nào các ngươi cũng không quen." Lục bào lão đầu hừ lạnh, "Ngươi tìm y làm gì?"
"Ta muốn đến động phủ của Hỏa Vân chân nhân tu luyện Thái cổ hung hỏa quyết. Hỏa Vân chân nhân truyền môn nay cho ta, hiện là thuật pháp tiến công tối lợi hại của ta, với tu vi hiện tại thi triển thì chưa biết chừng còn hữu dụng hưn đạo giai thượng phẩm pháp bảo. Chỉ là môn thuật pháp này cần hắc sát hỏa khí vào thể nội tu thành mười sáu đóa thái cổ hung hỏa. Hắc sát hỏa khí tinh thuần khó tìm lắm." Ngụy Tác giải thích: "Hỏa Vân chân nhân luyện thuật pháp này chắc Ly Hỏa đảo phải có bố trí. Lý Dực Triển và Hỏa Vân chân nhân giao tình không tệ, từng vào động phủ của bằng hữu, hỏi là biết."
"Đúng thế, ngươi có hỏa linh căn, tu luyện hỏa hệ thuật pháp này, uy lực sẽ rất cao." Lục bào lão đầu tỏ vẻ đã hiểu.
"Tiếp theo về Thiên Huyền đại lục để tránh nạn, và giúp ngươi ngưng hình. Bất quá ngươi cũng nói ít nhất cần tu vi Kim đan tam trọng mới giúp được. Ngươi nói kỹ xem kế hoạch đề cao tu vi hòa và tìm thứ để ngươi ngưng hình xem nào. Tên được Tam Hoàng tông truyền thừa đó đã đến nhiều nơi, thu được nhiều lợi ích. Ngươi thì chưa đưa ta đến chỗ nào tốt cả."
"Trước đây ngươi không đủ tu vi. Lần này quay về ta sẽ cho ngươi thấy lợi hại của ta. Lân vương đó dám khinh thường ta, con bà nó chứ, còn không bị ta đánh cho tơi tả, kẻ sở hữu y còn tệ hơn kẻ sở hữu ta, may mà y chạy nhanh."
Cùng lục bào lão đầu nói thêm mấy câu, truyền âm pháp khí sáng lên, Ngụy Tác dồn chân nguyên vào thì giọng đệ tử Hải Tiên tông vang lên, "Ngụy trưởng lão, Lý trưởng lão đã tới." CHƯƠNG 393: CHUYÊN GIA ĐỐT LINH THẠCH Một đệ tử Hải Tiên tông trẻ tuổi mặc ngân sam thập phần cung kính đứng ngoài chỗ ở của Ngụy Tác.
Ngân sam đệ tử này là Lâm Tu Nhàn mà Ngụy Tác đã quen mặt.
Sau lưng y là một hoàng sam trung niên tu sĩ ăn vận theo lối văn sĩ, trông cực kỳ phong lưu anh tuấn, linh khí hình thành một đóa hoa liễu màu lam nhạt, chính là tu sĩ Kim đan kỳ Lý Dực Triển.
"Ngụy trưởng lão!"
Hoàng quang lóe lên, Ngụy Tác xuất hiện, Lâm Tu Nhàn thập phần cung kính hành lễ.
"Lý trưởng lão, thứ lỗi đã quấy nhiễu tiềm tu."
"Ngụy trưởng lão, không ngờ mới đây mà đã kết đan thành công, giết cả Diệp Linh, thật khó tưởng tượng."
"Lý trưởng lão, vào trong nói chuyện."
"..."
Hàn huyên mấy câu, chích kiến Ngụy Tác mời Lý Dực Triển vào chỗ ở. Chừng hơn một canh giờ sau, hoàng quang lóe lên, Lý Dực Triển đi ra, gật đầu với Lâm Tu Nhàn rồi về nơi bế quan. Thần sắc y thì tuy biết Ngụy Tác kết đan thành công và giết chết Diệp Linh nhưng đến giờ vẫn thấy khó tin.
...
"Cái gì, Cự Đan chân nhân Ngụy Tác bế quan, định xung kích Kim đan cảnh đệ nhị trọng?"
Ngụy Tác và Lý Dực Triển gặp nhau hôm trước, hôm sau tin Ngụy Tác bế quan đã lan khắp Hải Tiên thành.
"Y hai mươi mấy tuổi kết đan, là đệ nhất nhân suốt mấy trăm năm nay của Vân Linh đại lục, hiện tại định trực tiếp xung kích tu vi kim đan đệ nhị trọng, lẽ nào lấy được bảo vật nghịch thiên nào đó?"
"Ta thấy y làm thế vì sợ Âm Thi tông báo thù, cứ ở trong nhà thì Âm Thi tông không ám toán được."
"Cây cao thì gió cả. Ngụy Tác trẻ thế đã kết đan thành công, chưa biết chừng khiến nhiều tông môn kiêng dè, chứ không chỉ Âm Thi tông đối phó y, y làm vậy cũng là lựa chọn thông minh."
"..."
Những tu sĩ nghe được tin đó đều bàn luận xôn xao thì trong lúc đó Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi lại đang ở trong một tĩnh thất bốn phía toàn là đá đen.
Nền tĩnh thất lát lam sắc tinh thạch, toát lên hơi lạnh đặc biệt khiến tu sĩ đứng trong phòng mát mẻ dễ chịu, như được tắm gội gió xuân.
Nhưng trong một đại sảnh ngoài tĩnh thất lan tràn hỏa sát khí tức, như lò lửa.
Nếu có tu sĩ thấy nơi bọn Ngụy Tác đang đứng sẽ phát hiện cả bọn đang ở trong bụng núi trên hòn đảo đá đen.
Hòn đảo nhỏ chỉ cao chừng hơn hai trăm trượng, rộng chừng mười mấy dặm, đỉnh lõm xuống, không mọc nổi một ngọn cỏ, thân đảo có nhiều vết nứt, phun ra hơi nóng và khói đặc.
Hòn đảo này là Ly Hỏa đảo.
Ngụy Tác không biết rằng sau khi trước mặt chúng nhân giết chết Diệp Linh thì bắc bộ chư thành của Vân Linh đại lục tặng gã xưng hiệu đỉnh đỉnh đại danh "Cự Đan chân nhân". Hiện tại nhắc đến "Cự Đan chân nhân" Ngụy Tác, bắc bộ chư thành Vân Linh đại lục không ai không biết.
Hiện tại gã cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, kể cả lục bào lão đầu lơ lửng trên Dưỡng quỷ quán đều chăm chú nhìn chiếc bàn đá ở giữa tĩnh thất.
Trên chiếc bàn đá đen, một viên yên đan mà bạc lấp lánh ngân quang.
Là yêu đan của Tứ tí ngân oa.
Thời gian qua đi, đột nhiên viên yêu đan kỳ dị vang lên tiếng nứt vỡ.
Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt Ngụy Tác lạnh lại, như lâm đại địch, lấy ra hai kim sắc pháp bảo, nhắm vào viên yêu đan.
Vỏ ngoài viên yêu đan lấp lánh nứt ra.
Như tiếng trứng vỡ vỏ, vỏ yêu đan tách ra theo vết nứt, một con tiểu yêu thú lấp lánh ngân quang xuất hiện trước mắt bọn Ngụy Tác.
"Khả ái thế hả?"
Hàn Vi Vi vốn khẩn trương, sợ có thứ gì cổ quái nhảy ra, chợt sáng mắt.
"Không phải bốn tay? Hình như là Hỗn nguyên ngân oa chính tông." Ngụy Tác cùng Cơ Nhã và lục bào lão đầu đều ngẩn người.
Từ trong yêu đan chui ra là một con Hỗn nguyên ngân oa hai tya nhỏ xíu, mình đầy vảy bạc, thân thể giống nữ hoàng ngân lân yêu thú sáu, bảy phần. Trông như một nữ tu mặc ngân sắc giáp y. Chỉ là ngân lân yêu thú hoặc Hỗn nguyên ngân oa đều tạo cho người ta cảm giác rùng rợn, còn Hỗn nguyên ngân oa này cực kỳ khả ái.
"Hàn Vi Vi, có thấy gì không ổn không?" Ngụy Tác từng thấy yêu thú này lợi hại thế nào nên không dám lơi lỏng vì nó mới nở, hỏi ngay. 

Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com


"Không." Hàn Vi Vi định cầm yêu thú này lên trời, đáp ngay, "Ngụy Tác, ta cảm giác thấy yêu thú này muốn ăn viên yêu đan đã vỡ này, thế nào đây?"
Ngụy Tác nhìn tiểu yêu thú đang nháy mắt hiếu kỳ nhìn bọn gã, bình tĩnh như thường gật đầu đạo: "Cho nó ăn là được."
"Được rồi." Hàn Vi Vi ngoan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net