Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai tên quỷ sai trở về phục mệnh, diêm vương gia lại mắng chúng một trận sau đó cho chúng lui đi. Nhưng một trong hai tên còn nán lại nhiều chuyện.

_Diêm vương gia, liệu cô gái đó sẽ thế nào? Một linh hồn sống ở trần gian sao? Cô ấy đâu thể chạm vào bất cứ thứ gì?

_Máu của người yêu sẽ làm liều dẫn kì diệu, giọt máu đầu tiên rơi vào người sẽ làm linh hồn hiện hình trước mắt họ, nhưng chỉ có thể hiện hình vào ban đêm thôi. Còn ban ngày thì linh hồn phải ngủ, không được tiếp xúc với ánh sáng mặt trời.

_Tại sao ngài ko nói với cô ấy?

_Để họ tự phát hiện ra, để họ đau đớn rồi vỡ òa trong hạnh phúc lại đau đớn thì sẽ tốt hơn. Tự mình tìm ra sẽ tốt hơn, cuộc sống không có đau thương thì làm sao có hạnh phúc, đâu phải lúc nào cuộc sống cũng là một màu hồng xinh đẹp!!Niềm tin và tình yêu sẽ tồn tại khi ta biết trân trọng, nắm chặt lấy khi hạnh phúc đến, giữ lấy khi nó muốn rời đi.

_Ngài thật nhẫn tâm.

_Không!! Ta không nhẫn tâm, ta chỉ muốn thử thách tình yêu của họ thôi. Hai người đó cần 22 ngày sống bên nhau trong nụ cười và nước mắt. Có thế họ mới trân trọng tình cảm của nhau.

_Tại sao lại là họ?

_Nhiều chuyện, mắc gì ta phải nói hết với nhà ngươi. Đi lo phận sự của mình đi, biết quá nhiều là điều cấm kị đấy!!

_Vâng~~

“Thử thách đó dành cho con hai con đấy Taengsic của ta!!”Diêm Vương’s POV

………………………………….

Taeyeon ôm chặt lấy Sica khi vừa nhìn thấy được cô ấy, mặc cho bàn tay đang ướt đẫm vì máu và sự đau rát từ vết thương kia.

_Đừng đi, đừng rời xa Tae thêm một lần nào nữa!!

_Taengoo…thấy được em sao? Chạm vào em được sao?

_Tae không biết, Tae chỉ biết em đang ở đây, Tae đang ôm lấy em và cảm nhận sự tồn tại của em.

_Máu…máu của Tae làm em hiện ra. Máu của Tae đã làm nên điều kì diệu. Taengoo, em nhớ Tae lắm.

Cả hai siết lấy nhau trong sự vỡ òa của cảm xúc, ôm được một lát, Sica sực nhớ lại vết thương đó của Tae.

_Taengoo, để em băng vết thương của Tae lại đã.

Sica đẩy nhẹ Tae ra rồi chạy đi lấy bông băng và thuốc sát trùng, cô ấy nhẹ nhàng băng lại vết thương trên tay cho Tae, Tae ngồi đó lờ mờ nhìn ngắm gương mặt tập trung cao độ của Sica, Tae cười nhẹ rồi kéo Sica vào một nụ hôn nồng nàn thay cho sự đau đớn, sự nhớ mong của cả hai mấy ngày qua.

_Taengoo…đừng…không được đâu..em ko còn là người nữa.

Sica đẩy Tae ra từ chối nụ hôn của cô ấy, Tae đơ người nhìn Sica với vẻ khó hiểu.

_Dù em không còn là người nữa, dù em có là gì đi nữa thì Tae vẫn yêu em, vẫn muốn chạm vào em, vẫn muốn hôn em như lúc trước. Làm ơn đừng từ chối Tae được ko?

_Em không thể, xin lỗi. Em sẽ lấy đi dương khí của Tae mất. Em không muốn làm điều đó đâu. Tae chỉ được ôm em thôi, không được hôn.

_Thôi được rồi, Tae sẽ không như thế nữa. Đi ngủ nha, hãy để Tae được ôm em vào giấc ngủ.

Tae bế Sica đi vào phòng rồi cả hai cùng chìm vào giấc ngủ, nhưng chỉ có mình Tae ngủ thôi, Sica thì không ngủ được. Ban đêm là thời gian hoạt động của các linh hồn vì thế Sica chẳng thể ngủ được, Sica nằm trong vòng tay của Tae suy nghĩ về chuyện sắp tới của hai người.

Người và ma, sống chung với nhau sao? Họ sẽ ra sao đây? Tình yêu của họ có đủ sức để làm nên điều kì diệu ko?

………………………

Tae đã ngủ rất ngon niềm hạnh phúc ấy đã không thể trọn vẹn khi ánh nắng của ngày mới chiếu vào trong căn phòng, Sica lại biến mất trước mặt Tae.

_Sica…Sica…Em đâu rồi, Tae không nhìn thấy em nữa rồi!!

_Taengoo, có lẽ em chỉ có thể xuất hiện vào ban đêm thôi, giờ em muốn ngủ. Tạm biệt Tae, tối gặp lại.

_Nhưng Sica à, Tae…Tae..

_Ngoan đi, tối lại gặp nhau mà.

Sica đã thật sự chìm vào giấc ngủ, cô ấy ngủ ngay bên cạnh Tae, còn Tae thì đang rối bời với mớ cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Sẽ ra sao trong những ngày sắp tới đây?

Sau khi vệ sinh cá nhân, Tae bắt đầu lấy lại tinh thần, Tae đến công ty làm việc với tinh thần thoải mái nhất, tất cả mọi người đều cảm thấy vui vì điều đó.

*cốc cốc*

_Mời vào

_Thưa giám đốc, hồ sơ này cần cô ký ngay ạ!!

_Đưa đây cho tôi.

_Gi ám đốc, trông cô có vẻ tốt hơn nhiều rồi.

_Vợ tôi đã trở về!! *cười tươi*

_Dạ?

_Đúng!! Jessica Jung, vợ tôi đã trở về. *tỉnh bơ*

_Tôi sẽ sắp lịch hẹn gặp bác sĩ tâm lí cho giám đốc.

_Không cần, đó là sự thật mà!!

_Taeng unnie, em biết cái chết của Jessica unnie là một cú shock rất lớn đối với chị, nhưng em xin chị hãy cố gắng vượt qua nó.

_Hyunie…unnie nói thật, Sica đã trở về rồi. Em hẹn mọi người tối nay lại nhà unnie đi!!

Nói rồi, Tae đưa hồ sơ cho Seo rồi bảo cô ấy ra ngoài. Seo nhăn trán cảm thấy không thể tin nổi những lời Tae đã nói, nhưng thấy Tae cứ chắc chắn như vậy nên Seo cũng chiều theo, cô ấy nhắn tin cho tất cả hẹn gặp tại nhà Tae vào 8h tối.

…………………………………………

Trời bắt đầu tối dần, cả ngày Tae bận rộn ở công ty, Sica thì ngủ li bì từ sáng tới giờ này luôn, Tae trở về nhà với tâm trạng vui vẻ, Tae xuống bếp và nấu ăn để chào đón những người bạn tối nay sẽ đến thăm. Vươn vai thoải mái sau một giấc ngủ dài, Sica lê người vào bếp vì nghe có tiếng động.

_Taengoo về rồi à?

_Uhm, Tae mới về. Chút xíu nữa đám khỉ sẽ đến nhà chúng ta.

_Tại sao lại rủ họ đến?

_Để họ tin là em đã trở về.

_Không được, em không thể xuất hiện trước nhiều người, dương khí quá nặng em không chịu được đâu!!

_Vậy….?

_Gọi cho tất cả bảo đừng đến nữa….

Siac chưa kịp hoàn thành câu nói của mình thì đã có người bước vào.

_Taeng unnie, em đến rồi ạ!! Sica unnie đâu rồi ạ? Seo hỏi

_Unnie ấy đứng kế bên em mà!!

_Sao? Em có thấy ai đâu? Seo nhìn khắp nhà.

_Sica à, em nói gì đó đi!!

_Hyunie chào em!!

_Sica chào em đó Hyunie, em có nghe thấy không?

_Em có nghe gì đâu nào!! Taeng unnie em đã liên hệ bác sĩ tâm lí cho unnie rồi.

_Không.. Sica đang ở đây, cô ấy đang ở ngay bên cạnh em mà!!

_Taeng unnie, bình tĩnh lại đi. Sau khi nghĩ lại em đã bảo mọi người không ghé nhà unnie tối nay. Em đến đây một mình thôi. Em biết sự ra đi của Sica unnie rất khó chấp nhận đối với unnie. Nhưng hãy nghe em, Sica unnie trên trời không muốn nhìn thấy unnie như thế đâu mà.

_Sica…Sica à..em nói đi…em hiện ra cho Hyunie thấy em đi!!

Tae lay người Sica, trong khi Seo thì chỉ thấy Tae đang  một mình tự lắc cơ thể mình, Sica thì nghẹn ngào chẳng nói được gì, chỉ có Tae mới nhìn thấy được Sica thôi, còn tất cả đều khong thể thấy được.

_Taengoo, em xin lỗi…em không thể!!

Nỏi rồi Sica gạt tay Tae ra bỏ vào phòng, Tae ngồi bẹp xuống sàn nhà, Seo cũng ngồi xuống cạnh Tae, ôm lấy Tae rồi khóc nấc lên.

_Hức..hức…Nếu unnie muốn khóc thì cứ khóc đi, em sẽ ở bên cạnh unnie.

_Sica đã trở về thật mà Hyunie à..cô ấy đã nói chuyện với unnie, đã ôm unnie, đã ngủ cạnh unnie cả đêm hôm qua. Sica đã  trở về…Thật sự đã trở về mà…!!!

_Unnnie..unnie à….!!

_Sica cô ấy đã trở về…đã trở về mà…!!

Sica đang khóc ở trong phòng, cô vùi mình vào gối, để giảm bớt đi tiếng nấc của mình, sự đau đớn này ai hiểu thấu được đây? Cô muốn lắm chứ, muốn để tất cả nhìn thấy được cô, muốn Hyunnie không nghĩ là Tae hoang tưởng nhưng cô có thể làm gì đây, cô chỉ có thể im lặng rời khỏi đó, chỉ có thể khóc âm thầm như thế thôi.

End Chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC