Chương 19 - End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(1): Tác giả sẽ kể câu chuyện cho các bạn.

(2): Trích tại chương 9.

...

  Tôi là Bông

...

  Từ từ mở mắt, tôi lồm cồm bò dậy trong cơn buồn ngủ. Cái con đó chở tới nơi nào mà lạ lùng thế này, một chốc, tôi định thần lại, sau đó quay qua, lay hai anh chị:

- Dậy đi dậy đi, tới chỗ rồi kìa.

- Gì vậy em? - Chị hỏi.

- Ủa tới rồi hả? - Anh giật mình ngồi dậy, xong ú ớ nhìn ngó xung quanh, cười cười:

- Xin lỗi, anh mê ngủ quá quên luôn.

  Rồi ba người chúng tôi cùng nhau thu dọn đồ đạc. Đằng kia, một cánh cổng sơn màu đỏ dựng đứng, cao sừng sững như một người khổng lồ, nhưng điều tôi ngạc nhiên là vết sơn có vẻ còn mới lắm, bộ có ai vào đây sơn à.

  Sau vài giây, tôi không nghĩ ngợi gì nữa, bèn chạy theo hai anh chị kẻo bị tuột lại. Mặt đất rải rác những thứ bụi vàng óng ánh, trông tựa vì sao sa lơ lửng trên trời, càng về phía cánh cổng, chúng càng dày đặc.

  Chúng tôi tiến sát lại, ở giữa cánh cổng ấy là một hình tròn... màu đen, chỉ toàn là màu đen.

- Ủa kì vậy? - Chị ngơ ngác.

- Có thể đây là một câu đố cũng không chừng. - Tôi xoa xoa cằm, quay qua tính hỏi anh Minh, nhưng tức thì, anh đã nhanh chóng dàn trải những tấm bản đồ xuống mặt đất. Được một lúc, anh cất tiếng:

- Nó nói chúng ta phải dùng ngón tay trỏ của mình, cùng nhau đặt vào cái hình tròn đó, rồi ba cặp bàn tay sẽ hiện ra, chỉ cần chọn rồi áp vào sao cho khớp thôi.

- Em hiểu rồi. - Tôi và chị đồng thanh.

  Sau khi làm đúng như lời anh Minh nói, mọi thứ rung chuyển, cát đất trên trời đổ xuống, việc này khiến tôi nhớ đến lúc mới vào hang. Tiếp đến, cánh cổng dần được mở ra. Chúng tôi chạy thẳng vào trong đó, thật kinh ngạc, có hàng tấn vàng vòng và châu báu ở đây, song, vội sà đến, đột nhiên, toàn thân trở nên bất động, miệng mồm cứng đơ, và mọi thứ đều dừng lại, dường như chỉ còn sót một chút ý thức.

" Chuyện gì vậy? "

  Những tiếng rè đài radio chợt vang lên, không hiểu sao tôi cứ bị cuốn theo, như thứ ma mị và hút hồn con người, rút cạn tâm trí tôi, mọi thứ chợt tối lại dù đôi mắt vẫn còn đó.

...(1)...

  Ép chặt lí trí và cảm xúc, một thực thể không xác định - Nó đưa các cậu trở về vùng siêu thức, trôi theo nhịp tích tắc của đồng hồ, cô lập những chủ thể, mai mòn hoạt động có nhận thức.

  Thời điểm giao thời đã đến.

*Tiếng hệ thống *

/ Số liệu 1sam /

/ Chào mừng tam hậu duệ /

/ Tiến hành đảo thời gian /

/ Cập nhật thất bại /

/ Tiến hành cập nhật lại /

/ Thất bại /

/ Tiến hành cập nhật lại /

/ Cập nhật thành công /

/ Thông chỉnh số liệu /

/ Tiến hành kết nối với não bộ /

/ Tiến hành cấp thông tin /

/ Khởi động máy /

/ Tiến hành mở lối tắt thời gian /

/ Dịch chuyển /

  Ngay bây giờ, bạn đang cảm thấy thật kì lạ với cỗ máy lạ lùng? Tinh ý một chút đi, trong câu chuyện mà tôi kể cho bạn, một khúc nào đó, hé mở chút ít về sự kiện này, tiên đoán cho tương lai sắp tới, phần nào thể hiện dưới góc nhìn của Bông: "Khi đó, một chốc tôi nom được cái gì loé sáng lên, nó giống như tia lửa cháy kêu xẹt xẹt, trông kĩ, có cái gì đó thòng ra. Nhưng rồi nó chợt biến mất, ừ, lúc ấy tôi chỉ nghĩ là ảo giác thôi, rồi tôi lại đi tiếp. Bấy giờ, không ai biết rằng đó là một chứng cớ rất quan trọng. Bạn nghĩ... liệu đó là gì?(2)". Thực chất, thứ thòng ra - một trong những cỗ máy được đặt để điều khiển và gầy dựng cấu trúc mê cung, đã bị hỏng, dẫn đến rò rỉ điện, hình thành tia lửa xẹt, khi đó, phòng chỉ huy đã thu hồi cỗ máy ấy và tiêu hủy, rồi thế vào một cỗ máy khác.

  Bạn đã hiểu rồi chứ, được rồi, chúng ta quay lại phần chính: Khung giờ điểm đến, số phận đã định, thế giới một lần nữa xoay chiều, hệ thống không thời gian đã bắt đầu hoạt động, đưa nhân loại vào kỉ nguyên mới - một kỉ nguyên với dòng thời gian số 8.

  Có lẽ bạn đang thắc mắc, cái "dòng thời gian số 8" ấy là gì, vâng, tôi có thể giải thích nó cho bạn nghe.

  Bạn cứ thử viết số 8 ra giấy mà xem, nếu bạn viết đúng, vết mực sẽ kết thúc tại điểm ban đầu, nó sẽ tạo nên một vòng khép kín, một vòng lặp vô cực. Trong câu chuyện này, vòng lặp ấy được gói gọn trong một ngàn năm. Khi kết thúc một ngàn năm này, nó sẽ lại đi đến điểm bắt đầu, và tiếp tục là một ngàn năm nữa, liên tục như vậy.

  Tất nhiên, không chỉ thế, dòng thời gian tại nơi này được biểu thị không phải bằng một số 8 đứng yên, mà là một số 8 di động, có nghĩa là gì nhỉ? Nếu trong thế giới bạn đang sống, trái đất quay quanh một trục nghiêng so với mặt phẳng quỹ đạo là khoảng 66°, thì ở đây, số 8 có một trục hoàn toàn thẳng đứng, chính xác là vậy, và nó quay theo hướng từ tây sang đông. Cứ tưởng tượng đi, trục ấy chia số 8 thành hai nửa, và khi nó quay, bạn sẽ thấy gần như hai nửa ấy trùng nhau, rồi lại tách ra, chính vì lẽ đó, mà ở thế giới này, hai dòng thời gian sẽ lồng vào nhau, chúng luôn tồn tại cùng nhau, quá khứ sẽ lồng vào tương lai và ngược lại, tương lai sẽ lồng vào quá khứ, ta không thể biết đâu là hiện tại.

  Như tôi đã nói ban đầu, nếu bạn viết số 8, thì nét mực sẽ kết thúc tại điểm bắt đầu, và chương này chính là chương của thời khắc đó. Ngay bây giờ, thực thể ở quá khứ sẽ được cung cấp tri thức để bước đến tương lai, riêng tam hậu duệ sẽ tiếp nối nắm quyền vận hành thế giới thay vì tiếp tục một cuộc sống bình thường. Ngược lại, thực thể ở tương lai sẽ bị xoá bỏ hoàn toàn kí ức và quay lại điểm khởi đầu của cuộc hành trình. Nó đại loại kiểu bạn đang từ cấp dưới bỗng được nâng lên thành sếp, hoặc bạn gầy dựng công ty đột nhiên bị phá sản và bạn phải bắt đầu lại từ đầu vậy.

  Ừ, hãy tự đặt câu hỏi mà xem, mê cung này là do ai điều khiển? Hòm kho báu tự nhiên được đưa tới mà không có mục đích? Nên nhớ, hai dòng thời gian đã lồng vào nhau, và... kẻ thống trị đang chơi đùa với ai?

  Đây chính là qui tắc vận hành của thế giới số 8, kẻ ngoài không gian như tôi bây giờ đã bị hệ thống phát hiện và trục xuất, ya~, có lẽ câu chuyện đến đây xin được phép khép lại. Bạn có thể dùng trí tưởng tượng của mình để tưởng tượng một ngàn năm tới sẽ ra sao, nhưng chắc chắn rằng, vào phút cuối, nó sẽ giống như câu chuyện tôi kể với bạn.

  Bây giờ, trời cũng đã tối, thôi, chúc bạn ngủ ngon nhé, hãy mơ một giấc mơ thật đẹp và sẵn sàng cho ngày mới.

#Bon. 15/11/2021.

     Tây Ninh

/ Một thú vui "tao nhã" là chơi đùa với chính mình - Tam hậu duệ /

                          --- End ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net