Phần 2.6: Kế hoạch hẹn hò

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cơn ác mộng, Phó chủ tịch nhìn thấy ngôi nhà hoang, người phụ nữ với đôi giày cao gót đỏ, đôi môi đỏ chót, tiếng gọi rùng rợn: "Nhóc con!". Rồi anh bừng tỉnh dậy...

Buổi sáng, khi thắt cà vạt, anh chợt nhớ đến. Nhiều năm trước đây, khi anh và cả thư kí Kim còn rất trẻ, họ cùng tham dự hội nghị ở Mỹ. 

Đó là một buổi sáng sau khi đêm hôm trước anh đã mắng thư kí Kim rất nặng nề vì cô sơ sót trong bữa tiệc quan trọng. Cũng là anh đang loay hoay thắt cà vạt, cô đã bước đến, và lên tiếng giúp anh.

Thứ gì đó trong mắt anh không thể diễn tả được, nó như là, một vật đánh mất lâu ngày, cuối cùng cũng xuất hiện, nên làm thế nào cho phải đây...

Nhưng giờ đây, trong căn phòng vắng lặng, chỉ còn mỗi anh, nhợt thoáng qua một chút kí ức...

Trong phòng chủ tịch

- Tôi thấy anh không đeo cà vạt. Hôm nay tôi đã chuẩn bị cà vạt đỏ.

- không cần, từ giờ cô không cần làm những việc như thế này nữa.

- Sao?

- Cô Kim Mi So nói rất đúng. Tôi là người tự cao và ích kỉ. Thế nên tôi có thể hiểu vì sao cô lại muốn nghỉ việc đến như vậy...

- Phó chủ tịch, tôi không có ý như vậy khi nhắc đến...

- Tôi vừa nhận ra một sự thật, thông thường chúng ta sẽ không có được mọi thứ mình muốn. Từ giờ tôi sẽ để cô đi. Hãy chịu khó một tháng nữa để đào tạo người kế nhiệm cô đi.

========

Sau đó, khi khảo sát thực tế, thư kí mới Kim Ji Ah đã không thể trả lời những vấn đề Phó chủ tịch đặt ra..

- Chuyện này không phải cô nên nắm rõ sao?

- À, tôi...

Quay sang Kim Mi So, Phó chủ tịch:

- Cô đào tạo có đàng hoàng không vậy?

- Sao? 

-...

-Tôi xin lỗi...

- Đừng khiến tôi thất vọng mà hãy làm việc cho tử tế đi.

Phó chủ tịch vẫn cứ lạnh lùng như vậy. Sau đó gọi thư kí mới vào phòng.

Kim Ji Ah: 

- Để tôi thắt cà vạt cho anh!

Phó chủ tịch: 

- Không cần đâu.

- Vậy tôi sẽ làm gì?

- Sau này cô cứ hỗ trợ cho thư kí Kim là được. Hãy giả vờ như mình sẽ được đào tạo công việc trong một tháng đi.

=================

Thư kí Kim buổi tối tụ tập cùng bạn bè thì làm khảo sát để có thưởng.

"Nếu có người yêu muốn làm gì? Ghi câu trả lời ra."

"Nếu có người yêu muốn được tặng gì? Ghi câu trả lời ra."

- Cái gì đây? Nói như ra lệnh vậy? Nghe quen quen à nha.. Ghi vào vậy..

========

Trong một diễn biến khác.

- Cái gì? Cậu muốn biết cô ấy trả lời như thế nào sao không trực tiếp hỏi? Tôi là giám đốc đấy. Thật lãng phí tài năng của tôi.

- Cứ coi như một phần công việc của cậu đi.

Sau đó, giám đốc Park hẹn thư kí Kim đến một nơi khá tăm tối.

Bất ngờ, công viên trở nên sống động với đài phun nước, pháo hoa và đủ loại đèn sặc sỡ

Cùng lúc đó, một bóng hình bước tới, quyến rũ, phong độ và nổi bật..

-Thư kí Kim, cô đã đợi lâu chưa?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net