39- 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 39

"Có thể." Celt nhìn Zachary đang đứng ở một bên, hiện tại Bạch Mục đã đáp ứng cùng chính mình ở một chỗ. Vừa vặn thừa dịp này khiến hắn hết hy vọng, đừng có mà có ý đồ gì với Bạch Mục nữa.

"Ta đây cũng hỗ trợ đi." Cyril tham gia vào hàng ngũ rửa nấm, Zachary cũng theo cậu gia nhập.

Kỳ thật Zachary không phải thực hiểu được vì sao đệ đệ của mình luôn khiến hắn theo đuổi Bạch Mục, tuy rằng hắn cảm thấy Bạch Mục không tồi, nhưng xem bộ dáng giữa Celt và hắn, hai người hẳn là có ý tứ. Hơn nữa hắn hiện tại cảm thấy Alvin rất tốt, một chút cũng không ồn ào, thượng thoan hạ khiêu (1) giống đệ đệ nhà mình.

Rửa xong nấm Bạch Mục lại khiến Celt bắt mấy con cá lớn mang về, đợi lát nữa làm cá nướng, hắn hiện tại chính là vô cùng nhiệt tình yêu thương món này. Mà thú nhân thì không phải thực thích, bởi vì bọn họ luôn bị hóc mấy cái xương cá nhỏ xíu.

Về đến nhà, nghênh đón bọn họ là ánh mắt lên án của Taber, buổi trưa nó chính là chỉ ăn chút hoa quả. Bọn người kia từ sáng sớm ra ngoài hiện tại mới trở về, nó bị cô linh linh (cô đơn) ném ở trong nhà, thực đáng thương a.

"Làm sao vậy? Bộ dạng như bị vứt bỏ thế kia." Bạch Mục buông rổ trong tay xuống, đi tới nhu nhu đầu lông xù của tiểu sư tử.

"Chính là các ngươi vứt bỏ ta, đi cả ngày mới về." Lúc trước ca ca cũng thường đi ra ngoài cả ngày, nhưng mà nhị ca đều sẽ ở nhà.

Celt nhíu mày, xem ra bọn họ lúc trước quá sủng (nuông chiều) nó, Taber đã được sáu tuổi, cũng đến thời điểm nó nên học tập cách độc lập. Những người khác đối với hành vi dường như làm nũng của tiểu sử tử cười cười, không lưu tâm, chỉ giúp đỡ Angelo đem đồ vật cất đi. Sau đó Angelo dùng phương pháp Bạch Mục dạy cậu bắt đầu chuẩn bị ướp cá.

"Xì, ta còn tưởng là chuyện gì cơ, không phải là không mang ngươi đi sao. Đừng nương hề hề nữa, đợt lát nữa làm đồ ăn ngon cho ngươi." Bạch Mục vỗ vỗ đầu nó.

"Cái gì kêu nương hề hề?" Taber biết cái từ này khẳng định không phải nghĩa gì tốt.

"Nghĩa là nói ngươi giống như giống cái ấy."

"Ngươi mới là giống cái, ta là thú nhân, thú nhân uy vũ hùng tráng." Tiểu sư tử tạc mao, Bạch Mục đại qua quá xấu xa rồi.

"Như ngươi?" Bạch Mục nhìn tướng ngũ đoản kia của nó, bộ dáng béo tròn vo vo nở nụ cười, vẫn là một tiểu đậu đinh (2), còn đòi thú nhân uy vũ hùng tráng đâu.

Taber hiển nhiên biết hắn nhìn cái gì, chính nó cũng nhìn cánh tay mập mạp toàn thịt núc ních của bản thân, không phục nói: "Ta còn chưa lớn lên đâu, chờ ta trưởng thành chính là thú nhân hùng tráng uy vũ."

"Vậy chờ ngươi trưởng thành rồi nói sau." Bách Mục có lệ nói xong liền xoay người đi hỗ trợ chuẩn bị bữa tối.

Bạch Mục thấy bọn họ đều đã chuẩn bị tốt gia vị, bèn bắt đầu dạy cả nhóm cách ướp cá. Sau khi ướp xong toàn bộ số cá, mới bắt đầu dạy bọn họ chế biến nấm. Bạch Mục đầu tiên giới thiệu nấm đùi gà cho cả nhóm, buối tối hắn chuẩn bị nấu canh món nấm này.

"Loại nấm đùi gà này, chất thịt non mịn, mùi thơm nồng, vị thanh thúy, chỉ cần rửa sạch bỏ chút muối nấu chín cũng ăn rất ngon."

"Còn có đây là nấm gan bò, cách chế biến tốt nhất chính là đợi sau khi yêm chế xong chân giò hun khói, cùng chân giò hun khói kết hợp với hạt tiêu khô, tỏi xào thơm, làm như vậy hương vị của chân giò hun khói dung nhập vào trong nấm, khiến cho vị nấm thuần hậu càng thơm..." Bạch Mục thao thao bất tuyệt nói cho bọn họ cách phân loại nấm, còn có làm như thế nào mới ăn ngon.

"Bạch Mục ngươi đừng nói nữa, nói đến mức ta đều đói bụng. Còn có chân giò hun khói là cái gì vậy?"

Cyril cảm thấy Celt thật sự là vận khí quá tốt, như thế nào nhặt được Bạch Mục lại không phải đại ca nhà mình cơ chứ.

Angelo kể cho Cyril chuyện chân giò hun khói, sau đó vẻ mặt tiếc nuối nói: "Thực đáng tiếc, hiện tại chân giò hun khói còn chưa yêm chế xong."

"Celt, Celt!" Bạch Mục nghe lời Angelo nói xong vội vàng kêu lên.

"Làm sao vậy?" Celt nghe trong thanh âm của Bạch Mục lộ ra khẩn cấp, vội vàng buông cái ki còn chưa bện xong trên tay xuống.

"Chân giò ta yêm chế có thể lấy ra đi phơi nắng được rồi, ngươi giúp ta lấy ra treo ở chỗ nào thoáng gió ấy." Nếu hôm nay bọn họ không nhắc lại, hắn đều quên mấy cái bình chứa chân giò hun khói đặt ở góc tường.

"Được, còn có việc khác sao?" Vừa rồi bộ dáng Bạch Mục gọi y thực giống như có việc gì cấp bách vậy.

"Không có, chỉ có việc này thôi."

"Nga." Chỉ việc này cũng không cần gấp như vậy đi? Celt chuẩn bị bê vài cái bình lớn đặt trong góc ra ngoài, Redze và Zachary thấy thế cũng đi qua hỗ trợ.

"Bạch Mục, trong mấy cái bình này sao lại nhiều nước như vậy? Ta nhớ rõ lúc ngươi bỏ vào không có a?" Celt mở ra niêm phong, nhìn thấy trong bình không hề ít nước bèn hỏi Bạch Mục.

"Không sao, chỉ cần lấy chân giò hun khói đi ra hong gió là được, nước bên trong lát nữa đổ đi, bình rửa sạch lưu trữ về sau dùng." Bọn họ trong khoảng thời gian này đã đến chỗ Barron đại thúc đặt làm không thiếu bình gốm, bát gốm, còn có chậu gốm, nhưng Bạch Mục vẫn cảm thấy có chút không đủ dùng.

Celt nghe nói không có việc gì liền yên lòng, cùng hai người Redze móc bốn cái chân giò hun khói đi ra, đục một cái lỗ rồi xỏ dây thừng, treo trên giá gỗ ở bên cạnh cửa.

Bạch Mục tính toán chờ qua hai tháng là chân giò hun khói có thể ăn, khi đó đã tiến vào mùa thu, thời tiết cũng nên dần dần chuyển lạnh, vừa vặn thích hợp nấu canh uống.

"Celt, đây là cái gì?" Zachary treo xong chân giò hun khói bèn tò mò hỏi Celt.

"Đây là chân giò hun khói, Bạch Mục nói sau khi yêm chế có thể bảo quản trong thời gian rất lâu, hơn nữa hương vị thực không tồi."

"Bạch Mục thật có thể làm." Zachary cảm thán.

"Đương nhiên rồi, cũng không nhìn xem là nhà ai." Celt kiêu ngạo đắc ý nói.

"Hai người các ngươi cùng một chỗ?" Zachary thấy vẻ mặt đắc ý của Celt, không xác định hỏi.

"Đúng vậy, hắn đã đáp ứng ta rồi, những người khác là không có cơ hội." Celt nói được cực kỳ đắc ý, hơn nữa có ý ám chỉ nhìn nhìn Zachary.

"Chúc mừng ngươi." Zachary mặt không đổi sắc, hắn vốn chính là dưới sự giật dây của Cyril cảm thấy Bạch Mục không tồi nên mới theo đuổi. Sau lại nhìn thấy giữa hắn và Celt có loại ái muội khiến người khác chen không lọt, đã biết chính mình không có cơ hội.

Hắn rất nhanh liền tiếp nhận sự thật này, chính là Cyril quá cố chấp, thường thường nói Bạch Mục rất tốt, khiến hắn cố gắng vân vân. Hắn cảm thấy giống cái vĩ đại cũng không phải chỉ có mình Bạch Mục, giống như Alvin cũng rất không tồi.

Celt đối với việc Zachary thản nhiên chấp nhận, không có giãy dụa vô vị vô cùng vừa lòng. Cảm thấy kỳ thật Zachary cũng là thú nhân không sai.

Ba người treo xong chân giò hun khói, lại bắt đầu hỗ trợ nướng cá cùng nướng thịt. Lần đầu tiên thấy người ăn cá, Cyril và Zachary cũng đưa ra câu hỏi giống Angelo.

Nấu xong canh nấm chân gà, Bạch Mục đổ vào một chiếc bình, rắc chút hành thái rồi khiến Celt đưa đi tặng cho đại vu. Chờ y trở về mọi người mới bắt đầu dùng cơm, tiểu sư tử đã sớm cấp bách vô cùng. Bữa tối ngoài cá nướng, thịt nướng, canh nấm chân gà còn có nấm khẩu bắc (3) và nấm hương, hai loại nấm này nướng đi ra hương vị ngọt ngào ngon miệng khiến người người thèm nhỏ dãi.

Cyril một tay bưng chén canh nấm chân gà rắc hành thái, một tay cầm xâu nấm nướng, vẻ mặt thỏa mãn nói: "Bạch Mục đại ca, quả thực là ăn quá ngon."

"Ăn ngon ngươi liền ăn nhiều chút." Bạch Mục nói xong lại gắp cho cậu chút nấm chân gà. Hiện tại việc sử dụng đũa đã được mở rộng trong bộ lạc, Cyril bọn họ tuy rằng không linh hoạt lắm, nhưng vẫn là biết dùng đũa.

"Cảm ơn."

Celt thấy trong bát Bạch Mục cũng chỉ có canh, cũng gắp cho hắn một ít. Bạch Mục nhìn nấm chân gà được gắp đến trong bát, đối với Celt cười cười. Đưa cho y một xâu nấm khẩu bắc nướng. "Ăn thử xem, rất ngon."

Celt để Bạch Mục cầm nấm, liền cắn một cái. "Quả là ăn ngon."

Angelo cùng Taber nhìn hành động thân mật giữa bọn họ, vừa lòng nở nụ cười, xem ra nata này là chạy không được rồi. Cyril cảm thấy đại ca mình là không hy vọng, bản thân lại giúp hắn tìm một ứng cử viên sáng giá khác vậy. Hạ quyết tâm xong cậu tiếp tục vui thích đánh chén.

"Redze ngươi cũng ăn chút cá nướng, món này rất ngon." Angelo thấy Redze vẫn chưa động đến cá nướng bèn gắp một ít cho hắn.

"Thứ này quá nhiều xương." Redze nhíu mày, hắn cũng đã rất cẩn thận khi ăn cá nhưng luôn bị hóc xương, vì thế dứt khoát không ăn nữa. Angelo nghe xong, cẩn thận nhặt xương giúp hắn, khiến Redze cảm động đến rối tinh rối mù.

"Bạch Mục đại ca, khi nào thì các ngươi đi nhặt nấm? Ta cũng đi." Cyril sau khi một hơi uống xong năm bát canh, liền cảm thấy mỹ mãn.

"Ngày mai sẽ đi, đến lúc đó có thể gọi cả Alvin, Eli bọn họ cùng đi." Rừng rậm lớn như vậy, bên trong nấm còn nhiều, khiến mọi người đều nhặt chút cũng tốt, ăn không hết thì phơi khô để về sau ăn dần.

"Bất quá ngày mai chúng ta đi muộn một chút, đại vu nói Andy sắp sinh, ngày mai chúng ta đến xem hắn trước rồi lại đi." Celt nhìn Bạch Mục nói, Bạch Mục gật gật đầu.

Sáng sớm, Celt cùng Bạch Mục ra ruộng hái được một ít rau dưa mới mẻ đi thăm Andy. Gặp lại Andy, Bạch Mục cảm thấy y béo lên một chút, khí sắc thực không tồi, cả người tản ra mẫu tính quang huy (4), thiếu chút nữa chói mù mắt hắn.

"Amor, ta nghe đại vu nói Andy sắp sinh nên lại đây nhìn xem. Còn có, chỗ này của ngươi có cần hỗ trợ gì không?" Celt cười đưa cái rổ đựng đầy rau dưa cho Amor.

Amor vẻ mặt mang ý cười, đáy mắt tràn đầy tình cảm mang tên hạnh phúc, còn có niềm vui sướng sắp được làm cha lần đầu tiên. Hắn tiếp nhận rổ, đối với hai người nói: "Cám ơn, hiện tại tạm thời không có gì cần hỗ trợ."

"Đến, ngồi xuống rồi nói." Andy ôm bụng to nhiệt tình tiếp đón hai người ngồi xuống nói chuyện.

Bạch Mục nhìn cái bụng to có chút dọa người của y, trong lòng bồn chồn. Thế này, thế này thực sự có thể thuận lợi sinh ra hài tử sao? Hắn thật sự không thể tưởng tượng hài tử phải làm sao để sinh ra nữa.

"Andy, khí sắc của ngươi đã tốt hơn nhiều rồi." Celt nhìn nhìn Andy cảm thấy không tồi, thân thể có vẻ khỏe mạnh, như vậy hài tử hẳn là có thể thuận lợi giáng sinh đi?

"Ha ha, ta cảm thấy rất tốt, lần này chúng ta nhất định có thể sinh ra tiểu thú nhân cường tráng." Andy mỉm cười đến mắt cong cong, vẻ mặt chờ đợi đối với tiểu sinh mệnh sắp đến.

"Nếu ta nói, nhất định sẽ là một tiểu giống cái xinh đẹp giống ngươi." Amor cảm thấy khẳng định sẽ là một tiểu giống cái đáng yêu giống như Andy.

"Ta cảm thấy là thú nhân giống ngươi." Andy không tán đồng nói.

Kỳ thật riêng vấn đề này hai người đã thảo luận rất nhiều lần, bọn họ tuy rằng cảm thấy sinh thú nhân hay giống cái đều không sao cả, đều là bảo bối của hai người bọn họ, chỉ cần hài tử khỏe mạnh bình an sinh ra là được. Nhưng mỗi lần nhắc tới đều nhịn không được muốn một hài tử giống đối phương.

"Tình cảm của các ngươi thật tốt." Bạch Mục nhìn bọn họ liền thấy cái loại không khí ngọt ngào này, hâm mộ không thôi. Celt thấy vậy lặng lẽ cầm tay Bạch Mục.

Bạch Mục cảm giác trên ngón tay truyền đến một chút lực đạo, nở nụ cười, hắn hiện tại cũng thực hạnh phúc, cho nên không cần hâm mộ người khác đi.

"Tình cảm của chúng ta đương nhiên tốt rồi, bằng không cũng sẽ không kết thành bạn lữ." Amor nói xong ôn nhu nhìn Andy. Andy cũng đồng dạng đáp lại hắn.

"Ai nha." Andy đột nhiên nâng tay lên ôm bụng.

"Làm sao vậy?" Mmor vẻ mặt khẩn trương nhìn y.

"Không có việc gì, chính là đứa nhỏ này lại không nghe lời." Andy thấy dáng vẻ khẩn trương của Amor liền cười cười trấn an hắn.

"Đó là một tiểu gia hỏa nghịch ngợm."

Celt nghĩ không biết khi nào bản thân mới có thể cùng Bạch Mục có được hài tử của chính mình, y cũng muốn một tiểu giống cái xinh đẹp giống như Bạch Mục, bất quá đến lúc đó y phải nhìn thật chặt, không thể để giống như Figy, đã sớm bị người bắt cóc. Bất quá hiện tại việc chính yếu là cố gắng sang năm cùng Bạch Mục kết thành bạn lữ.

"Ôi..." Andy lại kêu rên một tiếng, sau đó nói với Amor: "Amor, ta đau bụng."

"A, có phải muốn sinh hay không?" Amor bắt đầu khẩn trương.

"Ta đi kêu đại vu." Celt nói xong vội vàng xông ra ngoài.

"Đau quá..." Andy nói xong cảm thấy phía dưới chợt lạnh, tựa hồ có cái gì từ trong cơ thể chảy ra, sau đó y bắt đầu hốt hoảng. Amor đỡ lấy Andy đang hoang mang lo sợ.

"Amor, ôm Andy lên giường trước đã." Bạch Mục cũng bị dọa trắng mặt, nhưng ít ra so với hai người kia thanh tỉnh chút, vội lên tiếng nhắc nhở.

(1) Thượng thoan hạ khiêu: Nhảy lên nhảy xuống, hiếu động, nghịch ngợm.

(2) Tiểu đậu đinh: Mầm đậu nhỏ, chỉ trẻ con.

(3) Nấm khẩu bắc: Một loại nấm nổi tiếng của vùng Trương Gia Khẩu. Như hình dưới.

(4) Mẫu tính quang huy: Ánh sáng tình thương của mẹ.  

Chương 40

"Được, được." Amor liên thanh đáp lời, vội vàng ôm lấy Andy, nhẹ nhàng đặt y lên giường gỗ được trải da thú thật dày. Sau đó nắm chặt lấy tay y, ôn nhu an ủi: "Đừng sợ, đại vu lập tức sẽ tới, ta vẫn luôn ở bên ngươi. Ngươi nhất định sẽ không có việc gì."

"Amor, ta đau quá." Andy gắt gao cầm tay Amor, hy vọng có thể giảm bớt sợ hãi trong lòng cùng đau đớn trên thân thể.

Amor hôn mu bàn tay y, an ủi nói: "Ngươi nhẫn nại một chút, đại vu lập tức sẽ tới."

"Ta, ta đi nhìn xem đại vu đã tới chưa." Bạch Mục nhìn biểu tình thống khổ có chút vặn vẹo của Andy, nội tâm sợ hãi, vội tìm lý do chạy ra cửa chờ đại vu bọn họ đến. Rất nhanh Celt đã cõng đại vu đến, trên tay ông còn cầm một cái rổ.

"Đại vu, đại vu, ngươi mau đến xem xem Andy có phải sắp sinh hay không?" Amor từ trong nhà ngửi được khí tức của đại vu bèn nôn nóng hô to. Đại vu vội vàng ôm rổ đi nhanh vào.

"Andy sắp sinh." Sau khi kiểm tra đại vu kết luận. Andy thấy đại vu đến liền thả lỏng không ít.

"Đại vu, cần chúng ta làm những gì?" Celt đi vào bên trong hỏi đại vu, Bạch Mục không dám tiến vào, đành để cho y vào hỏi.

"Ngươi đi đón Arvin đến đây, sau đó khiến Bạch Mục đi đun chút nước ấm." Đại vu vốn định khiến Bạch Mục hỗ trợ, nhưng nhớ tới sắc mặt tái nhợt vừa rồi của hắn liền đánh mất ý niệm này trong đầu.

Bạch Mục không yên lòng nhóm lửa, lại từ trong vại nước múc ra một chậu nước bắt đầu đun. Sau đó chỉ nghe thấy trong phòng Amor bọn họ thỉnh thoảng truyền ra âm thanh.

"Đừng nói vội, Andy sẽ sinh, đây là quá trình tất phải trải qua trước khi sinh hài tử." Đại vu trấn an.

"Đau quá, đại vu, ta nên....Nên làm như thế nào..." Đây là âm thanh khốn khổ của Andy.

"Andy, ngươi đừng khẩn trương, hài tử của ngươi nhất định có thể an toàn sinh ra, ngươi thả lỏng trước đã..."

Kế tiếp đại vu tựa hồ khiến Andy uống loại dược vật gì đó, tiếng kêu của Andy càng thê lương hơn. Sau đó đại vu khiến cho y dùng lực, Amor ở bên cạnh cũng không ngừng cổ vũ y, nhưng âm thanh lo âu cùng nôn nóng vẫn thực rõ ràng.

Bạch Mục đối với việc nam nhân sinh hài tử có bóng ma tâm lý, sự kiện ngày hôm nay xác thực dọa đến hắn. Cho dù lúc trước thời điểm xảy ra tai nạn xe cộ, còn có thời điểm xuyên qua đến nơi đây hắn đều không khẩn trương như thế. Mỗi lần nghe tiếng Andy kêu đau, hắn lại cảm thấy trái tim mình lại co rút một phần. Hắn cảm giác lúc này thời gian trôi qua thật chậm, mỗi một phút mỗi một giây đều là một loại dày vò.

Rốt cuộc Celt mang theo Arvin chạy đến, Arvin vừa tới liền lập tức đi vào trong hỗ trợ đại vu. Celt nhìn thấy sắc mặt Bạch Mục không tốt, tựa hồ bị tình huống của Andy dọa đến, bèn đi qua ôn nhu ôm hắn vào trong lòng, vỗ nhẹ lưng hắn.

"Không có việc gì, không phải sợ." Celt dịu dàng nói.

Bạch Mục tựa vào lồng ngực rắn chắc của y, tâm tình bình tĩnh không thiếu. Chuyện xảy ra vừa rồi dọa hắn sợ ngây người, hiện tại cảm xúc đã bình phục, hắn nghĩ rằng chỉ là nam nhân sinh hài tử mà thôi, không có gì to tát, đau bụng tiền sản cũng là bình thường. Đúng, chính là như vậy, không có chuyện gì to tát cả. Bạch Mục tự cho bản thân làm tốt kiến thiết tâm lí.

"Ân, ta không sao. Nước còn chưa đun sôi đâu." Tâm tình bình phục, Bạch Mục nhắc nhở Celt vẫn đang ôm chính mình không buông, bọn họ còn có việc phải làm.

"Không có việc gì, để ta làm, ngươi ngồi một bên nghỉ ngơi là được." Celt nói xong nắm tay hắn, khiến hắn ngồi ở ghế đá bên cạnh, chính mình bắt đầu thêm củi đun nước.

Bạch Mục nhìn y bận rộn, trên người tựa hồ còn lưu lại độ ấm của y. Nam nhân này đối với hắn luôn săn sóc như vậy, tuy rằng không có lời ngon tiếng ngọt gì, nhưng những hành động quan tâm và trân trọng hắn phát ra từ nội tâm này luôn khiến hắn cảm động. Hơn nữa y trời sinh còn có thể khiến người khác cảm giác an tâm, để người cảm thấy y thực tin cậy.

Tiếng rên rỉ thống khổ của Andy vẫn không đình chỉ, nước trong bình gốm sôi rồi lại lạnh, lạnh rồi lại đun sôi, đã đun đi đun lại mấy lần. Nhưng là đứa nhỏ của Andy vẫn chưa sinh ra. Thanh âm của Amor càng ngày càng nôn nóng, đại vu không ngừng dạy Andy phải làm như thế nào, Arvin cũng không ngừng bơm hơi cho y. Không khí trong sơn động càng ngày càng ngưng trọng.

Bạch Mục không dám đi vào xem tình huống, chỉ sợ đi vào liền thấy đến đầu đứa nhỏ chui ra khỏi tiểu cúc hoa của nam nhân. Trường hợp kia chỉ là nghĩ thôi đã cảm thấy thực rung động, nếu chính mắt mình nhìn thấy không biết sẽ còn ra sao. Vì thế Bạch Mục chỉ có thể phiền táo đi tới đi lui tại chỗ. Celt đi qua nắm chặt tay hắn, trấn an cảm xúc nôn nóng của hắn.

Cyril ngày hôm qua nếm qua nhiều mỹ thực như vậy liền vẫn nhớ mãi không quên, Bạch Mục chính là đáp ứng hôm nay sẽ cùng bọn họ đi nhặt cái thứ ăn ngon tên gọi là nấm này. Cho nên sáng sớm Cyril cùng đại ca nhà mình, kêu mấy người Alvin và Eli, chạy đến nhà Celt chờ đợi bọn họ cùng đi nhặt nấm.

Khi biết được Bạch Mục bọn họ đến nhà Andy thăm y, đoàn người liền vẫn chờ Bạch Mục trở về. Ai ngờ Celt bọn họ đi nhìn Andy vẫn không thấy về. Mấy người bắt đầu lo lắng có phải xảy ra chuyện gì hay không, vì vậy đoàn người liền kết bạn đến nhà Andy xem tình huống.

Bọn họ đến nhà Amor mới biết được Bạch Mục chưa về là vì Andy sắp sinh, bọn họ lưu lại hỗ trợ cho nên mới không về đúng hẹn. Tiểu hài tử là hy vọng tương lai của bộ lạc, có thể nhìn thấy một tiểu sinh mệnh sinh ra cũng là một sự kiện vô cùng đáng giá vui vẻ. Vì thế mọi người đều quyết định ở lại hỗ trợ.

Bạch Mục thấy nhiều người đến đây như vậy, nơi này hẳn là cũng không cần dùng đến hắn. Vì thế khiến Celt dẫn hắn trở về chuẩn bị đồ ăn, đợi Andy sinh xong hài tử cho y bồi bổ.

Celt vui vẻ đồng ý, hiện tại có người ở nơi này giúp đỡ bọn họ cũng không cần lo lắng. Hơn nữa Andy kêu đau một tiếng, mặt Bạch Mục cũng đi theo trắng bệch một phần, khiến y vô cùng lo lắng, có lẽ dẫn hắn trở về sẽ tốt hơn một ít. Alvin bọn họ thấy sắc mặt Bạch Mục không tốt, khiến Angelo cũng cùng trở về hỗ trợ, bọn họ lưu lại là đủ.

Về nhà, Bạch Mục khiến Celt đi bắt một con tranh hoa điểu, hắn muốn dùng tranh hoa điểu nấu canh. Angelo thấy sắc mặt Bạch Mục không tốt, khiến hắn nghỉ ngơi, cần làm cái gì để cậu làm thay.

"Không sao, ta không có yếu ớt như vậy, qua một lúc thì tốt rồi." Bạch Mục từ chối, hắn bắt đầu chuẩn bị đồ bổ cho Andy, kỳ thật nói là đồ bổ cũng không phải thuốc bổ chân chính gì, chỉ là một ít đồ ăn gia đình khá bổ dưỡng mà thôi.

Bạch Mục nghĩ hiện tại đã đến gần trưa, mọi người đều chưa ăn cơm trưa, lại khiến Angelo chuẩn bị bữa trưa cho Cyril, đại vu, Amor bọn họ. Cuối cùng Bạch Mục nấu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net