Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó,cô tăng ca về muộn,đi qua con đường ko có ánh đèn,Lữ vô vùng sợ hãi,con tim đập thình thịch.

1 luồng gió đi ngang lạnh toát,cô run bầm bập.1 cánh tay ấm toát ra ôm chặt cô,người đó bịt gì đó lên miệng cô rồi khiến cô ngất đi,dường như là thuốc ngủ!!

Lúc sau cô tỉnh dậy,mùi hương êm dịu mát mẻ sộc vô mũi cô,mở mắt ra người đầu tiên cô thấy là....

???:em đã tỉnh rồi Lữ Lữ~~~

Lữ hoảng hốt,người bị trói,cô hết lên:Đại!Thả tôi ra!

Đại vuốt ve mặt Lữ,khuôn mặt nhìn cô trìu mến,miệng luôn gọi tên cô.

Đại:Lữ à....anh rất...rất yêu em!!

Lữ bỡ ngỡ,nước mắt sắp tuôn ra.

Đại quệt giọt nước mắt sắp rớt của cô.

Lữ:không....

Đại:em đừng trách anh,anh sẽ cho em nghe sự thực.

Lữ cố nín khóc,im lặng nghe anh.

Đại:thực ra anh ko yêu Mị Kim,anh chỉ lợi dụng cô ta,anh nói thật,khi nào hết giá trị,anh sẽ về với em mà...xin em...tin anh...anh nhớ em...yêu em....nếu em tin tưởng,anh gỡ trói.

Lữ gật nhẹ,Đại lập tức gỡ trói,ôm cô thật chặt.

Đại:anh mê em lắm!Lữ!

Lữ:em....cứ nghĩ...sẽ...ko còn bên anh nữa...

Lữ khóc thật rồi,nước mắt tuôn như suối.

Đại vỗ lưng Lữ thật nhẹ,an ủi người mk yêu.

Hai người ôm nhau thắm thiết,hôn chùn chụt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC