Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10.
Trong lòng đè ép sự tình về đến nhà, thấy Phạm Thừa Thừa đang loay hoay xịt nước hoa Mã Long đuôi chuột cỏ cùng muối biển , thấy cậu trở về liền xích lại gần cho cậu nghe, gương mặt như đang dò hỏi như cậu có ngửi thấy hay không?


Bình tĩnh mà xem xét, đuôi chuột cỏ cùng muối biển hỗn hợp ẩm ướt gió biển cùng khô ráo nham thạch nhẹ nhàng khoan khoái hương vị cũng rất thích hợp , nhưng Hoàng Minh Hạo chỉ cần nhớ tới thứ nước hoa này là một cô gái khác đưa cho Phạm Thừa Thừa, liền vô ý thức có chút bài xích. Lại thêm phát giác được Phạm Thừa Thừa có cái gì đó giấu mình, Hoàng Minh Hạo chỉ cảm thấy trong lòng bị đào rỗng một khối, giống như thứ gì quan trọng bị trộm đi, càng là không thích Phạm Thừa Thừa đôi mắt, khóe miệng đều có ý cười, có chút khó chịu.


Cô gái kia... Là nguyên nhân trong khảng thời gian anh khó chịu kia à.


Cứ như vậy thích đồ vật cô ta tặng, thích đến một chút cũng không muốn che giấu trước mặt em sao?


Hoàng Minh Hạo cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, rốt cuộc là không có cách nào điềm nhiên trả lời, không ngẩng đầu lên trả lời:


"Ừm, cũng không tệ lắm."


Phạm Thừa Thừa vốn là cất tâm tư khác, nghe được câu trả lời không chút cảm tình, tâm càng là ngăn rơi xuống.


Em ở cùng với anh, hóa ra cũng chỉ vì mùi nước hoa Ô Mộc à.

Cho nên nếu là anh thay hương vị khác, em liền đối với anh một điểm kiên nhẫn một điểm vuốt ve an ủi cũng không có à.


Phạm Thừa Thừa theo thói quen muốn ôm mèo nhỏ mềm mềm kia, Hoàng Minh Hạo lại lần đầu tiên tránh ra, đưa lưng về phía anh, giọng cậu buồn buồn:


"Không được , Thừa Thừa em có chút nóng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net