chap18: tuần trăng mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm ấy anh đứng đợi cậu ở dưới nhà để chuẩn bị cho chuyến đi tuần trăng mật đầu tiên của hai người.

Cậu từ trên đầu bước xuống cậu mang trên mình một bộ đồ tây trắng tinh khiết làm tôn lên làn da hồng hào của mình mái tóc đen xoăn nhẹ được chải chuốt đàng hoàng khiến khuôn mặt cậu trở nên hiền hậu hơn chiếc giày đế độn màu đen vừa sành điệu vừa đẹp mắt ấy làm cậu trở nên quý phái và lạ thường Anh nhìn cậu mà ngẩn người.

"Mình đi được chưa anh"cậu nhẹ nhàng nói

Anh nhận ra rằng từ khi mối quan hệ của hai người trở nên tốt đẹp hơn tính cách Cậu cũng thay đổi rất nhiều không ngang ngược như trước nữa từ lời nói đến hành động đều rất khác.

"Anh hải"

"Hả anh đây"anh bị cậu làm dật mình.

"Sao anh nhìn em hoài thế, Bộ em mặc bộ này xấu lắm sao"

"Không phải như thế em rất đẹp"anh vội giải thích cho cô hiểu.

"Vâng"

"Tôi mình đi để không bị trễ chuyến bay"anh nói

"Vâng"

Anh và cô đi xe nhà ra sân bay, tới sân bay thì anh đi check in hành lý các kiểu rồi anh và cô đời máy bay tới.

"Em đói không"

"Không"

"Ùm,anh sợ em đói thôi"

"Chúng ta đi thôi anh máy bay tới rồi"

"Được"

Anh và cô nắm tay nhau đi lên khoang máy bay ổn định vị trí ngồi rồi thì đợi máy bay cất cánh.

Sau khoảng thời gian 6 tiếng thì anh và con cũng đã đến Brazil một mảnh đất thật đẹp.

"Oa chỗ này đẹp thật á"

"Đẹp không sau khi kết thúc tuần trăng mật anh sẽ cho em một bất ngờ"

"Vâng"

"À mà anh này mình đi taxi đến khách sạn hay là ..."

"Không Chu Hà Sơn sẽ đến đón chúng ta đến nhà của cậu ấy ở"

"À"

"Kia rồi cậu ấy kia rồi đi thôi"

"Dạ"

"Chào Chu Hà Sơn, khỏe không"

"Khỏe"

Hai người gặp nhau liền ôm lấy nhau thật chặt ôm được một lúc thì buông ra

"Quế Ngọc Hải đây là vợ của cậu sao đẹp thật đấy"

"Đúng vậy đây là vợ tớ"

"Đúng là thiếu phu nhân của Quế thị có khác vẻ đẹp như thế này chắc vạn người mê"

"Quá khen"

"Thôi chúng ta đi" Chu Hà Sơn nói

Chu Hà Sơn đưa hai người về căn biệt thự của mình ở đó cũng chỉ có hai người là bà Doãn lệ là mẹ của Chu Hà Sơn . Sau khi sắp xếp phòng xong Chu Hà Sơn nói.

"Hai người đi cũng mệt rồi tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm hôm nay mẹ tôi có nấu nhiều món chiêu để hai người lắm"

"Đồ ăn Chu phu nhân nấu tất nhiên phải ngon rồi" anh cười

Anh hiểu khá rõ về Chu Gia vì hai người chơi thân từ nhỏ từ khi Chu Hà Sơn sang Brazil anh cũng nhiều lần phải sang Brazil vì công việc,anh điều ở nhờ nhà Chu Hà Sơn.

Cả nhà ăn cơm rất vui vẻ Chu Hà Sơn và bà Doãn lệ có vẻ khá quý mến Nguyễn Văn Toàn ngay từ lần đầu gặp.

Vì mệt nên cậu và anh ngủ từ rất sớm sáng hôm sau tỉnh dậy Cậu thấy chồng mình đã dậy từ bao giờ cậu vệ sinh cá nhân xong rồi đi xuống dưới thấy anh đang hì hục dưới bếp cậu lại gần ôm anh từ phía sau.

"Sao thế"anh hỏi với giọng rất ấm áp.

"Anh đang làm gì đấy"

"Nấu đồ ăn sáng cho em mà tưởng em không quen với múi giờ bên này cơ vẫn vậy đúng giờ thế"

"Em làm gì có quen hay không quen em thích thì ngủ không thích thì dậy à"

Anh bật cười vì câu trả lời ngây Ngô của cậu Anh bưng đồ ăn sáng ra bàn rồi nói.

"Ăn đi rồi anh đưa em đến chỗ này đảm bảo em thích"

Cậu nhìn anh cậu cười lâu rồi cậu chưa bao giờ hạnh phúc đến vậy cậu muốn kéo dài khoảng thời gian này mãi muốn bên anh mãi.

"Em nhìn gì anh ăn đi chứ hai chồng em đẹp trai quá không ăn nổi à"

"Quế thiếu gia , nhặt liêm sỉ lên đi anh"

"Không cần nhặt anh đẹp trai Anh có quyền"

Cậu cạn lời với những câu trả lời của anh cậu chẳng biết nói gì nữa đành cúi mặt xuống ăn anh nhìn thấy độ của cậu anh không nhịn được cười chẳng biết từ bao giờ mà một giám đốc lạnh lùng nghiêm túc mà lại trở thành một ông chồng vô liêm sĩ tự Luyến như vậy.
.
.
.
.
.
.

.
.
.
.
.
.
Flop hết bên này tồi tới flop bên tiktok luôn :)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net