chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Chi Lan bước vào phòng bao thì thấy một người vóc dáng nhỏ bé, thân vận bạch y trắng muốt,mái tóc đen huyền mượt mà,một nửa tóc đc vấn gọn trong quan Ngọc,một nửa xõa ra phía sau, bàn tay thon dài như ngọc đang mân mê nghịch tách trà trên tay
..
Nhẹ nhàng bước đến,sau khi Chi Lan nhìn kĩ khuôn mặt của người nọ,Một lần nữa Chi Lan cười đầy hàm ý:

_ko pik Minh phu nhân đại giá quan lâm đến đây, nếu típ đãi có gì ko phải, mong phu nhân rộng lượng bỏ qua cho
....
Bảo Ân đang mãi nghịch chén trà trong tay đầu đang mơ về một loạt những tình huống xảy ra ở kĩ viện tỉ như sẽ có một cô nương đầu bản xinh đẹp vô ngần,do hoàn cảnh bắt buộc nên mới phải vào đây giương cao khẩu thị"bán nghệ ko bán thân"rồi gặp một vị công tử tiêu soái nào đó cứu ra ngoài hai người chảy qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống mới có đc kết quả hạnh phúc
Nhưng cô ngàn lần nghĩ vạn lần nghĩ đến lượt mình thì tình huống trở nên tréo ngoe như thế... Sao khi nghe Chi Lan nói xoq Bảo Ân có phần chột dạ nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần bình tĩnh đáp lại Chi Lan
_Mỹ nhân, nàng nói gì ta nghe ko hiểu?

_À, ko pik phu nhân đây cãi nam trang đến đây có việc gì ko, hay đến đây để bắt tận giường Minh Gia Chủ cùng tiểu tam

_Mỹ nhân, nàng thực khinh người quá đáng!nếu nàng chê ta ko mún tiếp đãi ta cứ nói thẳng hà cớ gì mà phải vòng vo chê ta ẻo lả thực đã kích tôn nghiêm đàn ông của ta

Chi Lan sống ở đây lâu như z, nhìn sơ qua là pik nam hay nữ, nhưng vị phu nhân trước mắt đây cứ nói mik là nam nhân z cô mượn nước đẩy thuyền lun cô lấy khăn tay chê miệng cười

_Ồ!  Tiểu nữ đã nhầm lẫn mong công tử bỏ qua cho để tiểu nữ rót một ly rượu cho ngài nha

Thấy nàng ta nói z Bảo Ân cứ tưởng là đã qua mặt đc cô ta nên kịch bản trong đầu bắt đầu trào ra ngoài

_Haizzzz, Mỹ nhân ta nói nàng nghe ta cũng thực khổ khi có khuôn mặt vóc dáng như thế này nhưng ta pik làm sao đây cơ thể này vốn dĩ của cha mẹ ban cho lúc mẫu thân sinh ta ra bà đỡ còn tưởng ta là nữ nhi nữa đó.Thân là nam nhân đã mang khuôn mặt giống nữ nhân thì thôi jk ai dè cả vóc dáng này nữa nhỏ bé cho dù ta ăn uống tập luyện thế nào cũng ko phát triển ra nổi làm cho phụ mẫu buồn rầu lòng ta cũng đau ko nguôi đc tí nào cả....

_Công Tử thật tội nghiệp cho chàng quá, đời còn trẻ mà lại mang nhiều khổ tâm z rồi

_Nàng có pik chuyện khiến ta khổ tâm nhất là chuyện gì ko

_Chuyện gì z?

_Ta nói với nàng, nàng tuyệt đối ko đc nói cho ai pik đó

_Ân....Chi Lan xin hứa

_Chính là bổn công tử thân là một đấn nam nhi thân dài vai rộng

_Thân.... Dài.... Vai... Rộng ??

_Uầy, đc rồi mỹ nhân cho dù ta ko thân dài vai rộng jk chăng nữa nhưng chiều cao của nam nhân ko phải đo từ trên đầu xuống dưới đất mà là đo từ dưới đất lên trời... Bổn công tử khí phách nam nhân đầy mjk như thế này z mà ra đường vẫn bị xem là đoạn tụ còn bị coi là tiểu quan nữa làm ta rất mức đau lòng
_Z sao thật tội cho công tử quá jk
_nhưng chuyện khiến ta đau lòng nhất nàng pik là gì ko
_Là gì??
_Là khi ta đến thanh lâu chơi thì bị các cô nương xem như nữ cãi nam trang z đó làm ta rất đau lòng

Chi Lan ngồi nghe Bảo Ân chém gió một hồi mà ko nhịn đc cười vị phu nhân này thật khiến người ta vui vẻ cô ấy rất trong sáng lương thiện
_Nếu công tử nổi tiếng z sao ta chưa từng nghe qua có phải công tử từ xa đến đây ko
_Nàng đoán đúng rồi ta là gì rời xa nơi thị phi đó để tránh miệng đời của họ ta mún jk thật xa để đc an nhàn
_Z típ theo công tử định jk auk
_Ta, ta chưa nghĩ ra tạm thời ta cứ ở dịch quán sau khi tham quan hết Giang Nam ta liền jk nơi khác
_Z, ân..... Tiểu nữ lấy ly rượu này kính chúc công tử lun đạt được điều mjk mong muốn
_Đa tạ Chi Lan
_Công Tử khách sáo rồi

Định nói thêm gì nữa nhưng Bảo Ân có cảm giác ko lành... Cảm giác này thì tên mặt đen kia xuất hiện mới có ko lẽ hắn cũng jk thanh lâu, ko đúng hắn ko jk thanh lâu đâu z cảm giác này lại là sao đây hình như bên ngoài có tiếng người

_Ko phải ấy đại ca, giờ này tẩu tẩu phải  ở nhà chứ, sao nghe giọng nói của tẩu ở đây đc"Tiêu Vũ thắt mắt mjk có nghe tiếng của đại tẩu trong phòng ko"
_Mún pik có phải tẩu đệ ko rõ cửa hỏi là pik chứ gì
_Đại ca nói đúng
    Cốc, cốc,cốc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net