chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên phía Tây của Hồ xuân các một nam nhân vận y phục trắng khiết đứng ngắm hoàng hôn buông xuống phải hôm nào nam tử kia cũng đến để ngắm hoàng hôn,khuôn mặt không biểu cảm gì cả ngũ quan xuất chúng,cho tới khi trời tối mới rời bước đi.. Nằm sao phía Tây ngoại thành An Lâm trên con đường mòn dẫn đến Minh Phủ.. Minh phủ do một tay hắn tạo nên tâm sức trong đó hắn phải bảo trụ Minh phủ rút khỏi giang hồ ẩn thân nơi ngoại thành này
_Ấy tại sao lúc xây dựng Ca Ca lại xây tường cao thế nhỉ Hy Tỷ tỷ nói đúng không"đại tiểu thư"gọi là Thiên Anh nha
_Ân mụi nói đúng nếu không xây cao chúng ta có thể trèo ra ngoài đi thanh lâu dễ dàng rồi"Nhị đương gia"gọi là Nhược Hy nha
_Đệ cũng mún đi hai tỷ leo lên trước đi đệ lên sao nhanh lên kẻo Ca về"tam thiếu gia"Tiêu Vũ nha
Sao lưng ba người cảm thấy lành lạnh sống lưng nhưng cứ nghĩ là do trời gió đến khi một dọng lạnh lùng cất lên họ mới hoàng hồn lại
_Các ngươi muốn đi đâu thế"Gia chủ"Ngạn Lãnh
Cả 3 cùng quay lại họ thầm đỗ mồ hôi hột ác quỷ về rồi(hắc hắc)
_Ca,ca đã về"chạy lại ôm"..tiêu vũ
_ca, mụi rất nhớ ca"nắm áo"..nhược hy
_ấy.. Ca, tỷ, đệ cứ từ từ nói chuyện mụi hơi mệt nên về phòng trước"bước đi"..thiên anh
_"nắm cổ áo"xách lên Tiểu Anh mụi đi đâu vậy hả
_quay lại*ôm* ca mụi đi về phòng ..ngây thơ trong sáng
_Hừ.. Ta không ở trong phủ các ngươi loạn à tất cả về phòng chép phạt cho ta cấm túc một tháng,nói rồi rời đi để lại 3 kẻ há hốc mồm nhìn nhau" 1 tháng ư"cả 3 u ám bước vào phòng của mình thời gian cấm túc bắt đầu..Lung Linh Các nơi ở của Nhị Đương Gia

_Tiểu Thư cô nên chép phạt đi có khi Gia chủ sẽ không cấm túc cô lâu như vậy"tiểu lan a hoàn của Nhược Hy"
_Chép cái gì ta thật chán đi mất,đúng rồi Tiểu Lan yêu quý của ta ơi em chép cho ta có được không"rưng rưng"
_Không được đâu Tiểu Thư Gia mà biết sẽ đuổi mụi ra khỏi phủ mất "lắc đầu"
_Đi mà Lan nhi ca ấy không biết đâu "chớp mắt"
_Không được,tiểu thư từ từ chép đi em đi lấy bánh cho cô
_Không ăn em lấy mà tự ăn
Cửa đóng lại Nhược Hy nằm dài ra bàn*thật chán a~~*
Nhạc Trường Các..nơi ở của Đại Tiểu Thư a~~
Nhìn cảnh tượng đó ai cũng phải thương tâm cho cô bé 11.12 tuổi đang khóc lóc thảm thiết để gọi Tiểu Thư nhà mình thức dậy.. Còn nữ tử trên giường thì đang say giấc nồng
_huhh tiểu thư ơi cô bị làm sao vậy.. Cô nói em nghe đi cô khó chịu ở đâu à.. Huhu cô đừng làm em sợ
_Uầy ta có làm sao đâu ta muốn ngủ thôi mà.. Không chịu được tiếng khóc nức nở của tiểu đào nữ tử cuối cùng cũng mở miệng*ta ngủ thôi em ko cần phải vậy chứ*
_Nhưng.. Nhưng cô nằm trên giường miết vậy có phải bệnh ko ạ
_Ca ca cấm túc ta,vậy ta hỏi em ta thức sớm làm gì
_Chép phạt ạ
_Tiểu đào đáng yêu em chép cho ta đi
_Em chép cho cô vậy cô làm gì
_Ngủ
Một từ ngủ trong thời gian cấm túc Đại Tiểu Thư chỉ biết ăn rồi ngủ còn lại tất cả để Tiểu Đào chép phạt.. Từ nhỏ tiểu đào đã theo cô ấy nên ko than phiền gì cả vẫn cặm cụi chép phạt thay tiểu thư nhà mình
Từ Di Các.. Là nơi cư trú của Tam Thiếu Gia
_Thiếu gia cậu thật chăm chỉ chép phạt a~~
_Làm sai nên bị phạt là đúng
_nếu ko phải nhị đương gia vs đại tiểu thư rủ ngài đi thanh lâu chắc ngài không bị phạt rồi
_ấy Tiểu Đăng là ta mún đi ko liên quan hai tỷ ấy.. Ngươi cẩn thận miệng của ngươi để Đại Tỷ nghe được không hay đâu
_Vâng,tôi biết rồi Thiếu gia,tôi  đi lấy trà cho cậu
_Ừ
Một tháng cứ vậy trôi qua thật nhanh thời gian cấm túc cũng đã hết.. Hôm nay mọi người Ta tụ để ăn cơm gia đình.. Thời gian cứ thế mà trôi qua thấm thoát đã 1 năm qua đi Minh phủ cũng yên bình liệu có yên bình như vậy không.. Cho đến một hôm.. Con trai tuần phủ đại nhân nhờ người mang sính lễ lại hỏi cưới cho con trai ông ta..  Con trai ông ta Dương thế Bằng nổi tiếng ăn chơi trác tán phong lưu đệ nhất thành An Lâm
_Đại nhân quá khách sáo rồi bọn mụi mụi nhà ta ai ai cũng còn nhỏ chưa thể thành thân đâu.."Hừ ta auk ngu gả mụi mụi ta cho con trai ông"
_Ngạn Gia chủ thật khiêm tốn các vị tiểu thư đây đều xinh đẹp như hoa lấy được là phúc của con trai hạ quan"con trai ta mún là ta làm cho nó hết"
_Đúng,đúng Ngạn huynh cứ yên tâm đi ta sẽ yêu thương mụi mụi của huynh"ngươi dám ko gả"
_4 vị tiểu thư phủ ta ko biết Công Tử đây nhắm trúng ai vậy"háo sắc"
_Nhị.. Đương.. Gia"hắn nói từng chữ một"
_Ko thể được"mơ tưởng à"
_Ngạn Gia chủ..tại sao không đc con trai hạ quan đã nói vậy rồi ngài có gì không vừa ý
_Mụi ấy lúc ta ở ngoài còn thay ta quản phủ nên không thể gả đi
_Vậy đệ xin hỏi Nhị Tiểu Thư Có được không ạ
_để ta hỏi lại Nhị mụi rồi sẽ trả lời tuần phủ đại nhân sao
_ được,được hạ quan cáo từ trước
Ra khỏi phủ
_Bằng nhi sao con lại mún lấy Nhị tiểu Thư đó
_Cha, cô ấy hiền lương.. Thục đức.. Dù sao này con mún rước thêm ai cổ cũng an phận ko ý kiến
_Nhưng.. Đại Tiểu Thư cũng được mà con
_Cha, cha ko nghe người ta bàn tán về coi ta sao người như vậy thế nào cũng giết chết con


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net