Thời Lê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LÊ SƠ TỨC LÀ LÊ, LÊ TRUNG HƯNG CŨNG LÀ LÊ, HẬU LÊ VẪN LÀ LÊ, NHƯNG QUẢ LÊ THÌ KHÔNG PHẢI (PHẦN 1)

1. Lê Thái Tổ - Lê Lợi

<Vua đang dạo thuyền ngắm cảnh> Gươm thần trên tay, cưỡi ngựa cầm quân, buổi đầu cứ thua trận miết, nhiều lúc khốn cùng đến chẳng còn lương ăn, nhưng ta không bao giờ bỏ cuộc, quyết tâm đánh đuổi giặc Ngô, thu phục toàn vẹn bờ cõi non sông. Chợt nhận ra rằng gươm thần màu nhiệm, vũ khí lợi hại, tiền của dồi dào cũng chẳng thể sánh bằng ý chí kiên định của con người…
<Cụ rùa nổi lên mặt nước hậm hực> Vậy trả gươm thần đây!
<Vua cúi đầu hối lỗi>  Cụ rùa ơi, con lỡ lời thôi mà…

Năm 1428, sau khi đánh đuổi hoàn toàn giặc Minh, Lê Lợi lên ngôi vua, đại xá thiên hạ, đổi niên hiệu là Thuận Thiên, đặt quốc hiệu là Đại Việt, lấy Đông Kinh làm thủ đô, sử gọi là Thái Tổ Cao Hoàng đế, dựng lên triều Hậu Lê trong lịch sử Việt Nam.

2. Lê Thái Tông – Lê Nguyên Long

- Ta đây tinh anh khỏe mạnh, minh mẫn sáng suốt, bên trong ức chế quyền thần, bên ngoài đánh dẹp Di Địch, lẽ nào lại chết dưới tay người thiếp của Ức Trai tiên sinh, các ngươi hãy tra xét cho kĩ, nội tình chứa trăm ngàn mưu mô hiểm độc, chớ giết oan người tốt mà bỏ lọt kẻ thủ ác thực sự…

Năm 1442, Lê Thái Tông đi tuần về miền Đông, duyệt quân ở thành Chí Linh. Nguyễn Trãi mời nhà vua ghé thăm Lệ Chi viên. Tại đây hoàng đế thức suốt đêm với vợ Nguyễn Trãi là Lễ nghi học sĩ Nguyễn Thị Lộ rồi qua đời. Các quan bí mật đưa thi hài ông về kinh sư mới phát tang. Trong kinh, mọi người đều cho là Thị Lộ giết hoàng đế.

3. Lê Nhân Tông – Lê Bang Cơ

- Mẹ ơi tại sao ai đó lại muốn giết con?
- Vì quyền lực, vì thiên hạ, vì cái ngôi báu nhuốm đầy máu tanh này!
- Nhưng con không muốn giết ai cả, huống hồ chúng ta là người thân trong nhà!
- Nếu con không nỡ ra tay thì mẹ sẽ làm thay con!

Vua tuổi còn thơ ấu đã có thiên tư sáng suốt, nhân hậu thương dân, bên trong đất nước yên ổn, bên ngoài bình định Chiêm Thành, sát nhập Bồn Man, uy danh khiến bốn phương đều tuân phục.

Mùa Đông năm 1459, Lê Nghi Dân cùng đồng đảng bắc thang lẻn vào cung cấm sát hại vua Lê Nhân Tông và thái hậu Nguyễn Thị Anh. Cái chết sớm của nhà vua đã khiến cho quan lại "nuốt hận ngậm đau" và thần dân "như mất cha mất mẹ".

4. Lê Nghi Dân

- Ta là con trưởng của Tiên đế, là dòng máu chính thống, là người mang mệnh trời, các ngươi không thể thay đổi được việc đó, các ngươi không thể khống chế một con rồng bằng hư danh và mật ngọt. Bất cứ ai chống đối, ta sẽ giết chết không nương tay!

Tháng 5 năm 1460, các đại thần là Đỗ Bí, Lê Ngang, Lê Thụ, Lê Ê bí mật bàn việc lật đổ Lê Nghi Dân. Việc bại lộ, tất cả đều bị bắt giết.

Tháng 6 năm 1460, các đại thần là Nguyễn Xí, Đinh Liệt, Lê Lăng, Lê Niệm… Tiếp tục hợp mưu đảo chính Lê Nghi Dân, lần này thì thành công, Lê Nghi Dân cùng thân tín hơn một trăm người đều bị giết chết.

5. Lê Thánh Tông – Lê Tư Thành

- Trẫm thì quá nổi tiếng rồi các khanh bớt bớt những mỹ từ như: thiên tư tuyệt đẹp, thần sắc khác thường, vẻ người tuấn tú, nhân hậu rạng rỡ, thông minh xuất chúng đi, nghe hoài nhột quá… À còn việc thiên hạ đồn đại trẫm hiếu chiến đem quân đánh Chiêm Thành, Bồn Man, Lão Qua hay cả Chà Và là không có nhé… Thực ra trẫm chỉ đi phượt và làm thơ mà thôi!

6. Lê Hiến Tông – Lê Tranh

- Trẫm lên ngôi thì đã lớn tuổi, đất nước giàu có phồn thịnh, tám cõi tiên đế đều bình định xong, hỏng có việc gì cho trẫm thể hiện tài năng hết, thiệt khổ tâm quá sức luôn hà, thôi đành ngồi đếm vàng kí, vàng cây vậy <khóc>

7. Lê Túc Tông – Lê Thuần

- Mệnh trẫm ngắn ngủi, không thể làm vua được lâu để thấy cảnh thiên hạ thái bình, nhân dân sung túc, thật có lỗi với tổ tông, tiên đế <khóc>

8. Lê Uy Mục – Lê Tuấn

- Cuộc đời ta nhạt như nước lã, có thằng anh cả Lê Tuân thích mặc áo đàn bà, định bỏ độc thuốc mẹ nên bị phế. Thằng em thì bệnh tật ốm yếu làm vua vài tháng rồi cũng nghẻo. Ta đành lên ngôi vua <dù không muốn lắm> Sai người giết Thái hoàng thái hậu, ừa ta làm đó. Nhưng mà đời vẫn nhạt, thôi giết luôn Lễ bộ thượng thư và Đô ngự sử. Thấy bọn gia nô người Chiêm bẩn bẩn, ta rảnh quá nên ban lệnh đồ sát toàn bộ. Mà sao vẫn chán đời, đờn ca nhạt nhẽo, đêm nào cũng uống rượu với cung nhân, say rồi thì giết luôn bạn rượu lẫn bạn tình. Bọn người bất bình ngoài kia, ai phản đối ta giơ tay lên, để ta gom lại giết hết một lần cho gọn!

Năm 1509, liên quân của Giản Tu công Lê Oanh, Nguyễn Văn Lang cùng nhiều đại thần từ Tây Đô đánh thẳng vào Đông Kinh, tiến hành đảo chính, Lê Uy Mục bị bắt, sau uống thuốc độc chết. Lê Oanh vì căm ghét ông sát hại người thân của mình, đem xác Uy Mục nhồi vào miệng súng lớn, bắn cho nổ tan tành.

9. Lê Tương Dực – Lê Oanh

<Sứ thần> Quốc vương An Nam mặt thì đẹp mà người lại lệch, tính háo dâm, là vua lợn, loạn vong sẽ không lâu đâu!
<Vua> Hừ, ta nhịn, sau này đất nước phồn thịnh như thời Nhân Tông, Thánh Tông thì lời của ngươi chỉ là giẻ rách!

<Thần dân> Nhà vua cho xây điện trăm nóc, xây Cửu Trùng đài, đắp thành rộng lớn, lao dịch liên miên, dân chúng khổ sở lắm rồi, nhà vua ác quá!
<Vua> Không đổ xương máu sẽ không có kì quan, các ngươi cố gắng lên, để lại tuyệt tác cho con cháu ngàn năm sau trầm trồ!

<Quần thần> Vua nghe lời xàm tấu giết chết 15 vương công họ tông thất, nhìn vậy chứ ông vua này cũng nguy hiểm, đa nghi lắm, chúng ta khó lòng sống yên!
<Vua> Hừ!

<Trịnh Duy Sản> Sao Hoàng thượng nỡ đánh roi thần trước mặt bá quan, thần có công dẹp loạn, phò tá bệ hạ kia mà <bla bla>…
<Vua> Rồi sao?
<Trịnh Duy Sản> Dạ hổng có sao hết, thần chỉ xin tạm cái đầu của Hoàng thượng lót ghế ngồi chơi thôi hà <haha>

Năm 1516, Trịnh Duy Sản hợp mưu cùng Lê Quảng Độ, Trình Trí Sâm nói là dẫn quân đi đánh giặc nhưng đêm tối bất ngờ xông vào cung cấm, sai thủ hạ đâm chết vua Lê Tương Dực, Nguyễn Hoằng Dụ nghe tin vua bị giết vô cùng tức giận liền đem quân vào kinh đốt phá, Cửu Trùng đài cũng bị loạn quân đốt thành tro.

10. Lê Chiêu Tông – Lê Y

<Vua ngó quanh> Ta làm vua mà tối ngày phải thấp thỏm ngó quanh, Lê Uy Mục bị giết, Lê Tương Dực bị giết, Lê Quang Trị cùng hai người em cũng bị giết, bọn quyền thần quá đáng lắm rồi, một ngày nào đó ta sẽ phanh thây tất cả bọn chúng cho hả giận, lũ Trịnh Duy Sản, Trịnh Duy Đại, Trịnh Tuy, Nguyễn Hoằng Dụ, Trần Chân, Nguyễn Kính… lại thêm tên giặc Trần Cảo hô hào bên ngoài Kinh thành, bè lũ chúng đánh nhau liên miên khiến đất nước rối ren như tơ vò, ta chẳng thể tin ai!
<Mạc Đăng Dung> Bệ hạ có thể tin thần, thần thề sẽ quét sạch bọn chúng để bệ hạ được ngủ ngon!
<Vua> Khanh là ai?
<Mạc Đăng Dung> Thần chỉ là một tên đánh cá đáng tin!
<Vua> Ta tin khanh, hãy bình định thiên hạ giúp trẫm!

Năm 1527, sau khi bình định gần hết thiên hạ, thâu tóm toàn bộ triều chính, Mạc Đăng Dung liền bí mật sai người giết vua Lê Chiêu Tông, lúc này đã bị giáng là Đà Dương vương, rồi đem xác ông về chôn ở Vĩnh Hưng lăng.

11. Lê Cung Hoàng – Lê Xuân

- Mẹ ơi con sợ, Mạc Đăng Dung giết chúng ta cướp ngôi thật sao?

- Con yêu đừng sợ, sinh ra trong gia đình đế vương quả là bất hạnh <nói đoạn bà giận dữ khấn rằng> Đăng Dung là kẻ bề tôi, manh tâm cướp ngôi, lại giết mẹ con ta, ta nguyền rủa ngày sau con cháu nó cũng bị như thế!

Năm 1527, Mạc Đăng Dung cướp ngôi, xưng Hoàng đế, lập ra nhà Mạc, Lê Cung Hoàng và thái hậu đều bị ép tự sát, nhà Lê Sơ chính thức diệt vong sau gần 100 năm tồn tại, nhưng con cháu nhà Lê vẫn còn đó, và công cuộc nhất thống thiên hạ của nhà Lê lại bắt đầu.

11 vị vua triều Lê Sơ thì chỉ có 3 vua là Lê Thái Tổ, Lê Thánh Tông và Lê Hiến Tông là chết một cách bình thường, còn lại 8 vị kia đều bị sát hại hoặc yểu mệnh với tuổi đời đâu đó chỉ khoảng 20 (chưa kể Lê Quang Trị, Lê Bảng, Lê Do), thật thương thay cho một dòng dõi kiệt hiệt có công đánh đuổi ngoại xâm, trung hưng dân tộc.

HẾT PHẦN 1
*Lưu ý bài viết và tranh vẽ chỉ có giá trị ngộ nghĩnh, không có nhiều tính tham khảo như sử liệu ()

Nội dung: Sử Văn Các
Tranh vẽ & design: Tầm Chương Trích Cú
#Sử_Văn_Các
#Ephemeral_Existence

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dẫn