55.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

pjm đã đăng một ảnh.

pjm: happy birthday thiếu nữ @k_amiee (⁠´⁠ ⁠.⁠ ⁠.̫⁠ ⁠.⁠ ⁠'⁠)

♡ 2011

j.junghyun: ác (⁠ ⁠՞⁠ਊ⁠ ⁠՞⁠)

k.sunghoon: gì mà có một cục vậy trời (⁠ ⁠՞⁠ਊ⁠ ⁠՞⁠)

ksjinnn: thiếu nữ giờ này chắc đang trên lớp rồi (⁠ ⁠՞⁠ਊ⁠ ⁠՞⁠)

-> thv: đúng vậy á.

hswon: trưa có cần bọn mình qua sớm phụ làm một tay không thầy park?

-> pjm: không cần đâu, mình làm được rồi, gần bảy giờ thì mọi người hẵng qua chơi.

thv: trông có một cục tròn ủm thế thôi chứ cô ấy có một quả husband hơi chuẩn.

-> l.hyunwoo: hay vậy quá à (⁠ ⁠՞⁠ਊ⁠ ⁠՞⁠)

sinhtobo: happy birthday bé, mới ngày nào đây, giờ đã thành cô gái lớn rồi, chúc amie mọi điều tốt đẹp.

-> pjm: amie cảm ơn chị.

trên xe sau khi tan học, hai mắt kim amie bỗng bừng sáng khi nhìn thấy túi gì đấy xinh xinh ở trước xe, em mím môi, suy nghĩ xem đấy có phải quà của mình hay không, nhưng vẫn không hỏi gì về điều đó vì quá ngượng.

bàn tay lại xiết lấy eo của anh nhiều hơn, dụi mặt vào lưng anh.

park jimin mỉm cười.

"cả người anh đầy mồ hôi, amie không chê à?"

kim amie chu chu môi lắc đầu.

"không chê ạ, em thấy anh jimin của em thơm như thế này, nhưng cho dù sau này anh jimin hết thơm, amie vẫn không chê anh, amie thương anh mà."

nghe những lời ngọt ngào đầy ý nịnh nọt đó, park jimin lại chẳng muốn bắt lỗi, cứ thế mà thuận tai.

"amie thương anh nhiều như thế sao?"

"dạ, amie thương anh nhất trên đời."

lòng dạ lại càng ấm áp, park jimin mỉm cười an yên, bàn tay vươn lên chạm vào tay em đang ôm mình, thật khẽ mà xoa lên.

thật lâu sau đó, bé con thốt lên.

"nên anh đừng bỏ amie nha?"

thế rồi park jimin bỗng chìm vào đống suy nghĩ của riêng mình.

k_amiee đã đăng một ảnh.

k_amiee: năm nay mình mười bảy tuổi, váy này là jimin oppa mua cho mình ạ.

♡ 89

người dùng đã tắt tính năng bình luận.

kim amie đăng xong bài viết thì vứt bừa điện thoại trong phòng, em ngắm nghía mình trong gương thêm một lúc, mỉm cười ngượng ngùng rồi mở cửa ra, chạy vào bếp.

"anh ơi, anh xem amie có đẹp không ạ?"

park jimin nghe thế thì vui vẻ, tạm buông những thứ đang cầm trên tay, vừa xoay lại đã thấy một cô công chúa váy xoè tung tăng chạy đến bên anh với nụ cười tươi tắn giúp anh xua tan bao lâu lo phiền muộn.

"hôm nay amie xinh qu- ôi này.."

chữ xinh quá còn chưa kịp nói trọn, cô công chúa nhỏ đã xoay một vòng để trông mình xinh hơn, ai mà có dè, chính là do cú xoay đó mà mất thăng bằng trượt ngã về sau.

park jimin đối với người quan trọng thì phản ứng kịp, bàn tay nắm lấy kéo lại, nhưng không thành, cuối cùng, anh ôm kim amie cùng nhau ngã xuống, đầu và cả người em được tay anh vào vệ, nhưng cũng không tránh được đau đớn vì ngã mạnh.

đầu gối anh đập mạnh xuống đất vì cố gắng giữ tư thế khiến em ít bị đau nhất.

đến khi anh nhận ra, thì là mình đang rút vào bên vai cạnh hõm cổ em, thở từng hơi ấm nóng vào.

với cái tình cảnh như thế này, cũng thật đáng để anh phải ngượng ngùng xấu hổ.

kim amie xuýt xoa.

"ai da.."

park jimin vội dẹp ngượng ngùng qua một bên mà kéo em đứng dậy, gấp gáp vòng tay bế em ra sofa, sau đó thì dùng đôi mắt lo lắng lướt khắp mọi nơi.

"em có sao không? đau ở chỗ nào nhiều nhất hả? mau đưa anh xem, có bầm tím không?"

kim amie vẫn cứ ngó theo anh đang kiểm tra cơ thể mình, xong em nói:

"em.. em hết đau rồi, chắc tại ban nãy ngã xuống mạnh, nhưng mà đầu em không đau, không có chỗ nào đau nhiều, do anh jimin dùng tay đỡ em ấy, em không có đau, anh jimin đừng lo mà."

nghe đến đó anh mới thấy an tâm hơn một chút, lúc này mới để ý đến bộ dạng của em, gương mặt dễ thương đã thoa xong một ít son hồng hỏ, gò má phính ửng hồng, cùng với áo váy mà anh đã mua cho em.

kim amie thấy anh nhìn mình chằm chằm, liền mỉm cười vui vẻ.

"anh thấy amie có xinh không?"

park jimin hơi lấp bấp, gật gù.

"c-có.. có xinh.."

"vậy em mặc cái này, một lúc nữa đón sinh nhật luôn nha?"

"ừm, em.. em xinh lắm.."

em mím môi hơi cúi mặt, anh mỉm cười, nói:

"em quả thật đã là một thiếu nữ, đã biết ngượng ngùng với những lời khen rồi."

nói xong thì vươn tay vuốt lấy mái tóc dài đen óng của em.

"à mà này.."

"dạ..?"

"anh có tận hai món quà, nên bây giờ, anh tặng cho em trước một món nhé?"

kim amie nghe thế thì phấn khích, liền gật đầu đồng ý, lúc đó anh đã vào phòng và sớm trở ra với chiếc hộp trong tay, anh mỉm cười, trao nó cho em.

"anh chúc amie tuổi mới thật nhiều sức khoẻ, mong mọi điều tốt đẹp đến với em, mong em sẽ luôn hạnh phúc."

và sẽ mãi ở bên cạnh anh.

em vui vẻ nhận lấy, cúi đầu với anh.

"dạ, em cảm ơn oppa ạ."

thế rồi bé con mang quà chạy vào phòng, tự mình mở ra để anh tiếp tục làm những việc dang dở.

đôi giày xuất hiện khiến em hơi ngỡ ngàng, đây không phải là đôi giày mà em đã hỏi ý anh và định giữ gìn tiền để mua hay sao?

'amie hãy giữ gìn tiền để mua những thứ khác mà amie muốn, nhân dịp sinh nhật, anh sẽ tặng cho em đôi giày này, amie của anh, hãy luôn khoẻ mạnh và hạnh phúc, anh thương amie.'

tấm note có bìa mau xanh nước biển, em đọc từng chữ từng chữ của anh dành cho mình liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

đời này của em, chỉ cần có anh ấy là đủ lắm rồi.

k_amiee đã đăng một ảnh.

k_amiee: món quà tuyệt nhất trên đời.

♡ 47

người dùng đã tắt tính năng bình luận.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net