(14) Mèo ngốc ∽

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi về phòng em liền móc điện thoại ra nhắn tin cho hắn ngay , cảm thấy bản thân có lỗi nên em nên ngọt ngào một chútt.

Bray
Thế Anhh

Andree Right Hand
( seen)

Bray
Nàyyy , lúc nãy em có hơi mạnh tay anh có sao hong :((

Andree Right Hand

Rát tí thôi

Bray
Thế Anh đừng giận em nữa nhee , em bit lỗi òii

Andree Right Hand
(Seen)

Hah " anh chả thích cách xin lỗi bằng cách gõ phím tí nào , người như anh đây chỉ thích làm nhiều hơn là nói nên anh cũng chẳng vội vàng chờ em hiểu tâm tư của anh mà tự vác mông xinh qua đây đây dỗ anh ☻∽

Em thấy nhắn tin chả khả thi ngay trong đêm sáng khi những vì sao đang lấp lánh kế bên ánh mặt trăng tỏ tường nhìn lên trên trời cao em lại nhớ lúc đầu tiên em giận anh cũng là đêm trăng tròn như hôm nay . Nhưng đặc biệt hơn ! Lần đó em trẻ con lắm chuyện tí teo mà hành anh phải đứng dưới mưa 4 tiếng đồng hồ giữa trời mưa lạnh , chạy đi mua đồ ăn cho em giữa hôm khuya , haiz nghĩ lại anh cũng khổ vì em quá

Càng nghĩ em càng yêu anh hơn , tuy xưa anh là bad boy nhưng khi yêu em , em mới hiểu đâu là ngoại lệ của bad boy đâu là sự yêu chiều vô điều kiện dù là những điều nhỏ nhặt nhất. ❥

Thôi tình tưa đủ rồi bh lo mà dỗ anh bé thuiiii

" Hắc xìi, trời sao lạnh vậy trời "

Em dừng xe , bước đến cửa nhấn chuông in ỏi

" clm , đứa nào mà giờ này bấm chuông vậy "

Anh bật đt lên xem thì chỉ mới 2h sáng trời còn dày đặc sương mờ lại có người nào đến quấy rối sao?

" Awww , Thế Anhh "

Nhanh nhẹn là lợi thế của em , em phóng nhanh lên người ai kia mà hít hương thơm bấy lâu thiếu vắng

" Em à Bảo ? Sao lại qua đây giờ này vậy có bt bh lạnh lắm không ? Bệnh rồi sao ?"

Anh bế em vào mà mắng iu vài câu , thật là hết biết mèo con lại quên lời anh dặn mất rồi.

Em đu gọn vào vòng tay ấm áp của anh mà nũng nịu xin anh tha thứ

" Aw, Thế Anh ơi em nhớ anhhh , em bit lỗi ùi hong bao h tái phạm đâu hic hic "

Nghe em nỉ non mãi anh cx ậm ừ rồi ẩm em lên phòng ngủ

" Ơ sao anh không trl em vậy "

" Bé hỏi gì ... ( ngáp ) cơ ?"

" Anh tha thứ cho bé nhá ?"

" Um ( anh dùng giọng mũi đáp lại )

" Cái gì cơ ?! "

" Anh nói là um "

" Hic , vậy là anh còn giận em hức...huhu"

Anh bất lực gác lại cơn buồn ngủ nhẹ nhàng âu yếm mèo con nhỏ mà thỏ thẻ mấy câu dỗ dành

" Haiz , rồi anh tha cho em hứa là không có lần sao nữa nhé ? Anh cx yêu em. ,yêu em nhìu là đằng khác nữa , phải gọi là thương em mất rồi , hiểu chưa cục cưng ?

" Dạ " em dụi đầu vào lòng ngực ấm áp mà thủ thỉ đáp lại

" Em yêu anh , yêu anh nhiều hơn thế ,.."

Em cứ lẩm bẩm nói câu yêu anh rất nhiều đến lúc thiếp đi

Trong đêm trăng sáng hai con người cứ thế cuốn lấy nhau trong vòng tay ấm áp của cả hai tiếng thở đều đều vang lên như hòa âm giản dị của khúc nhạc tình yêu sâu thẳm trong hai người , vì sao tượng trưng cho ngàn lý do vì sao anh yêu em đồng thời là vô số lời yêu thương anh muốn dành riêng cho em , Em mãi mãi là Trăng tròn tỏ tường vương mình tỏa sáng lung linh , mộc mạc nhưng dễ dàng khiến ngta bị lây động .

" Ngốc thật , anh vờ dỗi em thôi , yêu em còn không hết dỗi em thế nào được ?"

Nếu em nghe đc lời này chắc cũng phải xù lông lên mất thôi , đáng ghét argg dám làm em mất liêm sỉ đồ kì cục !!!

( au : ra chap hơi muộn hyhy , chúc mn ngủ ngon bb , mãi iuu♡♡)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net