Cổ đại có nhiều mỹ nhân?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Suy nghĩ xong mới nhận ra là bản thân đứng thất thần giữa dòng người, quay qua liền thấy cái tiệm Linh Thảo Đường thì đi nhanh vào. Thấy y tiểu nhị ra ngoài tiếp đón.

"Khách quan, ngài cần gì? Ở tiệm của chúng ta có rất nhiều linh thảo." Tiểu nhị ăn mặc một bộ y phục vải chất lượng khá kém, tam quan bình thường, cười tươi, nhiệt tình đón chào.

Xung quanh tiệm khá rộng bày biện linh thảo trên kệ, nhìn sơ qua thì không thiếu linh thảo y cần.

Tiểu nhị cũng không nôn nóng, yên lặng chờ hắn đánh giá.

"U linh thảo, bích thủy thảo, hồn thảo, hai bộ."

"Vâng."

"Chờ."

"Vâng, khách quan còn cần gì nữa sao?"

"Tố huyễn thảo, tuyết cư thảo, thủy tức thảo, hai ngươi bộ, thủy hoá thảo, ưu hương thảo, tuyền lạc thảo, hai mươi lăm bộ."

"Khách quan chờ trong chốc lát, ta đi ngay."

Nói xong tiểu nhị quay người đi.

Sau lưng bỗng nhiên vang lên tiếng nói của ai đó, y quay người.

"Haha, đại thiếu gia sa cơ tới mức không có chân sai vặt còn phải hạ mình đi mua linh thảo sao?" Một cô gái tầm 14 tuổi, dụng mạo tuy chưa trỗ mã, nhưng lớn lên chắc chắn là đại mỹ nhân. Bên cạnh xuất hiện thêm một mỹ nhân nữa, nhìn đoan trang e dè, gương mặt xinh đẹp, khí chất như nhã nhặn

Điều đầu tiên xuất hiện trong đầu Dạ Thiên Quân là - phiền!

Thấy y không phản ứng, Đường Nhi muốn tiếp tục thì bị ngăn lại.

Đường Nhi bị ngăn cản nhất thời nỗi giận cũng ép xuống Nam Cung Tuyết bước lên làm một cái đạo lễ, nói.

"Là A Nhi còn nhỏ chưa hiểu chuyện, mong Dạ công tử thứ lỗi." Giọng điệu nhẹ nhàng như làn nước mát nhu hoà của mùa xuân, nói xong còn mỉm cười.

Nghiêng người, thấy một mỹ nhân đang tạ lỗi, ôi! Sao ở đây dễ gặp mỹ nhân thế nhỉ? Mà hai từ còn nhỏ là sao? Y mới mười ba đó.

"Ừ." Kì thực y nhìn sơ là chán ngấy, rốt cuộc thì khán giả có bao nhiêu mà phải khiến cho cô nàng này vất vả để diễn như thế? Nếu như muốn ngăn cản thì đã sớm cản từ lâu, đừng tưởng qua mặt được y, tia khinh thường kia loé lên rồi nhanh chóng biến mất, y đâu có mù, nhưng sư tôn không dạy y đối phó với nữ nhân!

"Ngươi là phế vật làm sao xứng với thiếu chủ nhà ta, ngươi chẳng bằng một móng chân của thiếu chủ, còn nữa sao không đi tìm đại sư huynh gì đó của ngươi đi, rồi nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với thiếu chủ, chỉ có Tuyết tỷ mới xứng với y mà thôi."

Kì thực là y nữa nghe nữa không, chỉ mong cái màn tự biên tự diễn này mau mau hạ màn, nhưng mà vị thiếu chủ kia dung túng cho nàng ta làm xằng bậy như thế, chắc không phải loại tốt lành gì, uổng sự mong đợi của y.

Người nào đó nằm không cũng trúng đạn.

Còn cô nàng kia nghe bản thân xứng đôi với thiếu chủ gì gì đó, ánh mắt mang theo một tia đương nhiên, rồi tiếp đến e dè thẹn thùng lắc tay cô gái bên cạnh, mắng nói bậy.

Tuồng kịch quen thuộc đến không thể quen hơn, mau hạ màn giùm cái.

"Hai người xong chưa?" Mệt chết y rồi, không lên tiếng chắc diễn tới bao giờ.

"Ngươi nói cái gì?!" Khuôn mặt giăng đầy hắc tuyến, vị Nam Cung kia cũng gượng gạo.

Lúc này những người trong tiệm cũng bắt đầu xì xào bàn tán.
Đúng lúc tiểu nhị đi tới, thấy tình hình lập tức biết không ổn.

"Khách quan, linh thảo đã chuẩn bị xong rồi." Tiểu nhị đưa linh thảo.

"Tổng cộng năm ngàn linh thạch trung phẩm."

Ném năm viên linh thạch thượng phẩm, nhận linh thảo thượng phẩm cho vào giới chỉ không gian. Chổ Linh Thảo Đường này có thể để cho tiểu nhị thanh toán thì cũng biết nó rộng như nào, đến mức không cần chưởng quầy ra mặt. Phải biết, một viên linh thạch thượng phẩm cũng đủ cho gia đình bình thường sống một năm.

"Ngươi nói gì? Có gan thì nói lại lần nữa!" Thấy y làm lơ, Đường Nhi tức giận quát.

"Nói bao nhiêu lần cũng vậy."

Bỗng một tiếng nói vang lên.

"Đường Nhi, cô đang làm cái gì?" Là một nam nhân tầm 15 tuổi, mày kiếm, mắt đào hoa, mũi cao, môi mỏng hé mở, làn da trắng hồng, bên cạnh còn có một thiếu niên tầm tuổi, mi màu phi dương, phòng lưu tiêu sái.

Y thừa nhận ở đây gặp nhiều mỹ nhân thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net