Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôn Tri Dư đã quên mất mình và Cố Đàm Tuyển bắt đầu như thế nào.

Đêm mưa ẩm ướt, nơi cuối hành lang dài.

Anh ở bên bạn bè, áo sơ mi đen khoác lên dáng người mảnh khảnh, đồng hồ bạc bắt mắt, khí chất trưởng thành vô tình lộ ra dưới dáng vẻ văn nhã.

Như là một hồi xúc động, cũng giống như tình duyên ngắn ngủi.

Mối quan hệ này của bọn họ bắt đầu không hề có dấu hiệu báo trước, kết thúc cũng không bệnh mà chết.

Anh là cậu ấm con nhà giàu, càng là sự tồn tại có một không hai trong giới giàu có.

Ôn Tri Dư nhớ kỹ thân phận giám đốc trẻ tuổi của anh, càng nhớ kỹ ngày đó ồn ào náo động, ngón tay thon dài của anh lười biếng phát bóng, cúi người dạy cô nên đánh ra phát bóng xoay tròn như thế nào, dáng vẻ của anh khi ấy tràn đầy nhu tình.

"Rất có thiên phú, tiếp tục." Anh nghiêng mặt nhìn cô, cười khẽ.

_

Đối với Cố Đàm Tuyển, tình yêu luôn luôn không quan trọng bằng danh lợi.

Bên cạnh anh trước giờ không thiếu người trí thức ưu tú, cũng chưa một lần bị thanh sắc vướng chân, nhưng chỉ duy nhất vướng ở trên người trong cơn mưa dịu dàng kia.

Thời gian qua đi, anh trở về chốn cũ, trên khung cửa sổ yên tĩnh, anh tìm được một mảnh giấy có tên họ của cô, nhớ lại ban đêm ngày đó cô ngồi trong lòng anh, muốn anh dạy cô viết chữ.

Anh biết, là anh dừng lại.

Vẫn là mùa mưa, Ôn Dư Tri về nhà sau khi tan làm như mọi ngày, cô bỗng dừng bước khi đi đến dưới lầu.

Dưới màn đêm, người đàn ông cầm ô đứng đó, mặt mày ôn nhuận hơi ngẩng lên, đa tình như cơn mưa này.

"Dư Dư, anh chờ em rất lâu."

-

Mối tình đơn phương của Ôn Tri Dư dài đến mười năm.

Dài đến mức, cô sắp quên mất lần đầu tiên nhìn thấy Cố Đàm Tuyển là khi nào.

Cố Đàm Tuyển 18 tuổi, là thiên tài trường trung học số 32, là thủ khoa thi đại học tòa tỉnh, Ôn Dư Tri làm bài thi trong trường học, ngẫu nhiên ngẩng đầu nghe loa phát thanh của trường là có thể nghe thấy tiếng nói trầm thấp rõ ràng của anh.

25 tuổi, người trong nhà sắp xếp xem mắt, cô không muốn đồng ý, lại không ngờ sẽ gặp được trong một lần công việc xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Không ai biết cô lưu giữ một tin nhắn chưa bao giờ gửi đi...

Yêu thầm vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời. Cố Đàm Tuyển, nguyện cậu tiền đồ như gấm, vui vẻ an khang.

Sau lại, Cố Đàm Tuyển rốt cuộc tìm được cô gái đã chờ mình rất lâu, cũng đáp lại cô.

Ôn Dư Tri, em mới là tất cả vọng tưởng của chúng ta.

- Anh muốn lặn xuống thế giới này để yêu em, bảo vệ em, dành tặng cho em tất cả lãng mạng.

Tổng giám đốc ngành khoa học kỹ thuật x Họa sĩ thiết kế game.

Một câu tóm tắt: Muốn tùy ý hôn em dưới thủy triều

Ý chính: Chữa lành, tích cực, là chuyện quan trọng nhất trong cuộc sống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net