Chương 8: Lễ hội mùa hè của các tia nắng ( phần đầu)!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có bạn phản hồi chưa hiểu hết và nhớ hết tên nhân vật nhắc lại nà!
Hàn Nhật Thiên là vai nam chính ấy! 19 tuổi
Lâm Nhật Hân nữ chính ấy! 18 tuổi
Đỗ Nhật Trân nữ phụ, bạn thân của Nhật Hân tính cách thì mình có mô tả rồi nhé! 18 tuổi.
Vu Tử Ân vai nam phụ bạn trai của Trúc Vân !  19 tuổi
Diệp Trúc Vân vai nữ phụ!  19 tuổi
Tử Hạ Vũ bạn trai của Nhật Trân!  19 tuổi.
Như vậy nhé nếu chưa kịp thì các bạn chịu khó đọc lại nha 😇😇.
-----------------------------------------------------------------
1 năm sau~~~~~~
Đại học mà nơi mà Tử Ân,  Trúc Vân,  Hạ Vũ và Nhật Thiên đang học.  Lớp 12 của 2 cô gái nhỏ càng có nhiều sự thay đổi,  càng đậm thêm  cái màu sắc rực hồng của tuổi mới lớn. Lứa tuổi trổ hoa.  Hân vẫn chưa có câu trả lời chính thức cho Nhật Thiên cũng vì nó cái nỗi sợ ấy.  Sợ sẽ cản trở việc học của anh,  sợ anh phí thời gian,  sợ..... rồi lại sợ.. Hôm ấy trời đổ mưa to cô quên mang theo dù Nhật Thiên hôm nay không có tiết nên đã về trước từ rất lâu.  Nhật Trân thì đã về quê hôm trước để thăm bà,  tất cả bây giờ cô có là chiếc cặp da không thắm nước.  Cô chần chừ 1 lút rồi đặt nó lên đầu mà chạy.  Cô về đến nhà,  tối hôm ấy cơn sốt đến nhanh hơn cô tưởng,  kí túc xá có vài viên hạ sốt cô đến đấy lấy thuốc rồi quay về.  Nhưng cơn mưa đầu mùa ấy vẫn không để yên cho cô bé nhỏ cơn, sốt vẫn cứ nóng hơn...
Tiếng điện thoại reo:
- Nhóc à!  Làm gì thế?
- Em ..n..ón.g...  quá!  •  Cô rơi điện thoại trong đó vẫn có tiếng la thất thanh.

- Này em trả lời anh đi này! nhóc à!..nhóc!
Người cô nóng ran,  cô ngất đi ngay lúc ấy,  chỉ nghe được cái tiếng "đợi" rồi liệm đi.  Khoảng 30 phút sau cô choàng tỉnh.  Thấy trên trán là miếng hạ sốt.  Cô cảm thấy đỡ hơn,  nghe thấy mùi cháo thoang thoảng,  cô cất tiếng.
- Trân à!  Cậu về khi nào ấy?
- Ừm Trân đây! .... Trân cái đầu em,  anh nè.!
- Sao anh vào được kí túc xá nữ?  • Cô ngạc nhiên,  đáp lại cô anh chỉ lém lĩnh nháy mắt.
- Nhờ cái miệng!  Xỉu vậy cho bỏ tật đội trời mưa về nhé!  Yêu thích mưa lắm mà?
- Em biết rồi!
- Anh ở đây hôm nay!  Anh xin bác bảo vệ rồi. 
Thế là tối hôm ấy anh ngủ sofa còn cô thì cứ sốt đến tận sáng mơ mơ màng màng.
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Ngày tổng kết năm lớp 12
Tiếng của thầy hiệu trưởng dõng dạt phát lên trước toàn thể trường.  Các cô cậu học sinh chú ý lắng nghe không gian nghiêm nghị yên ắng.  Cho đến khi 1 cô học sinh được cả trường bầu chọn đọc diễn văn cuối năm bước lên bục nói ra những suy nghĩ, tâm tư tình cảm của mình:
- .,.........Thật tốt khi các bạn đến đây thật đông đủ ngày hôm nay!  Tất cả chắc đã chuẩn bị tốt cho hành trang tiếp theo của mình!  Có lẽ cái tuổi 18 và cấp 3 2 cái từ đi song song với nhau là khoảng thời gian mà có nhiều kỉ niệm nhất vui,  buồn,  cảm xúc nhất,  mệt mỏi và vui vẻ nhất.  Nó thể hiện được sự ngây ngô đầu đời và chất xúc tác để tình cảm đơm hoa và cả rạn nứt của tuổi mới lớn.  Bởi vì chúng ta 18 tuổi,  chúng ta sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng,  có thể sẽ đau đớn khi vấp ngã nhưng không sao cả vì chúng ta 18 tuổi mà!
Cả khán đài im bặt bắt đầu có tiếng thúc thích khóc ran lên như dành cho cái tuổi 18 đã qua,  cái tuổi mà nhiều kỉ niệm nhất trong cuộc đời,  khi cô gái ấy phát biểu xong cũng chính là lúc các tràn vỗ tay nồng nhiệt như cảm ơn cô gái ấy cái người hiểu được tất cả những tấm lòng của người học sinh và nói hộ cho họ tâm tư tình cảm của mỗi  người trong ngày cuối cùng hôm nay.. ..... Tan buổi bế giảng tất cả học sinh làm việc mà cả năm chả dám làm,  chụp hình, thổ lộ tâm tư tình cảm,  ôm chặt nhau khóc thật to vì có đứa phải đi xa du học,.....  Trân và Hân nắm chặt tay nhau có vẻ như cố gắng không để rơi 1 giọt lệ nào trên mắt,  có lẽ họ may mắn hơn vì vẫn còn cùng nhau đồng hành trên con đường đại học,  họ đã đỗ và cùng nhau học cùng 1 trường. Không khí vẫn huyên náo.....
- Hey yo! Tốt nghiệp cấp 3 rồi nhé khỏe rồi!
Tiếng của Tử Ân vang vọng.
- Vâng ạ!  • Cả 2 đồng thanh,  mặt rạng rỡ đáp.
Hạ Vũ và Nhật Thiên đưa cho 2 cô gái của mình những bó hoa tươi tắn nhất.
- Nào chụp thôi!
- 1..2...3.* tách*
- Nào bây giờ mì tương đen nhé!  Chị bao tất cả phí ăn ngày hôm nay!
- Yeyey
-Ủa ai nói giảm cân ta.  • Tử Ân nhanh nhảu chọc tức cô bạn gái của mình.
- Ừ thì cái gì cũng phải xả 1 hơi chứ!
- hahahahaha!  • Cả đám ôm bụng cười to.
Tất cả vét sạch từ tiệm này đến tiệm kia,  kem,  mì,  bánh nướng,  trà sữa cho đến khi no căn cả bụng đi đón xe về vì họ đã đi khá xa.
Biển thông báo ở chỗ đợi xe bus:  * Lễ hội Mùa hè kéo dài năm ngày hãy mau đến thăm nhé! *  cả bọn nháo nhào.  Hè này cuối cùng cũng được gặp nhau. -----------
       ..............
... Anh sẽ đi,  và sẽ cho em biết trong cái lễ hội ấy,  anh vẫn chờ được mà.... "anh đợi em"
                                                                         Yezu 😊


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net