Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn về phía Bảo Ngọc thì cô đã đi xuống lớp 10 gặp em người yêu rồi

Thanh Thủy: Ủa chị xuống đây làm gì dạ

Bảo Ngọc: Xuống xem em thế nào .Mà nghe nói em học cùng Nhi ,Hằng với Thùy Linh hả

Đó là nhóm bạn của Thanh Thủy và đồng thời cũng là đàn em của Đỗ Hà và Bảo Ngọc .Họ thường xuyên đi chung với nhau và không bỏ lỡ dịp quan trong của nhau

Thanh Thủy : Dạ đúng rồi ạ .

Ngọc Hằng: Ủa chị ,chị xuống đây gặp Thủy ạ

Bảo Ngọc : Tiện thể xem em gái của chị thế nào .Mà giáo viên của em là ai thế

Phương Nhi và Linh dẹo đi đến và nghe thấy cũng góp vui với nhau

Trịnh Linh: Là cô Mai Phương chị ạ,dạy môn Tiếng Anh ạ

Phương Nhi : Cô ấy xinh lắm chị ạ

Bảo Ngọc: Em lại định trap con gái nhà người ta đấy à.Từ bỏ ý định đó đi.Không có ngày có người đánh em chị không can được đâu

Phương Nhi : Em tin là không ai đánh em đâu

Bảo Ngọc : Đến lúc bị đánh thì đừng có kêu sao không cảnh báo.

Phương Nhi : Em không có sợ đâu

Vì là người yêu của nhau nên Thanh Thủy cũng không ngại nói ra mối quan hệ bí mật giữa mình với Mai Phương .Hai người là chị em và Thủy đã bảo cô không được nói ra nên chỉ cảnh báo thế thôi.Trêu đùa tình cảm chị gái của người ta thì người ta không oánh cho mới lạ

Bảo Ngọc: Thôi mấy đứa vào học đi,chị về lớp đây

Ngọc Hằng : Dạ vâng ạ

Đến giờ vào học ,tất cả học sinh ngồi nghiêm chỉnh để học bài .Mặc dù Phương Nhi học rất giỏi nhưng lại không thích học nên đã gục xuống bàn.Cộng thêm việc ngồi bàn cuối nên nghĩ rằng chẳng có ai để ý . Nhưng chuyện xui rủi là Mai Phương gọi học sinh lên làm bài trên bảng băng cách bốc thăm.Xui hơn nữa là trong số đó lại có con người đang ngái ngủ kia

Mai Phương : Thùy Linh ,Ngọc Hằng ,Phương Nhi lên bảng

Ngọc Hằng với Thùy Linh ngồi cùng nhau nên là có gì không hiểu thì có thể giúp đỡ nhau .Nên việc lên bảng làm bài là điều rất đơn giản .Còn Phương Nhi đang say giấc nồng thì có người lay lay bên cạnh

Thanh Thủy: Phương Nhi à.Dậy đi.Cô gọi lên bảng kìa trời

Phương Nhi : Lên bảng làm gì..không lên đâu

Thanh Thủy: Tao lạy mày đó Nhi,dậy đi không không ai cứu nổi nữa đâu

Mai Phương thấy mãi mới có 2 học sinh và chẳng thấy học sinh còn lại đâu bèn lên tiếng

Mai Phương : Còn bạn nào chưa lên bảng

Cả lớp đều hướng mắt về cuối lớp.Nơi có một người đang cố đánh thức người con lại dậy . Chẳng còn cách nào khác ,cô phải ra tay thôi.Nhẹ nhàng bước xuống phía dưới và ra hiệu im lặng với Thanh Thủy.Sau đó cô gõ nhẹ xuống bàn vài cái.Vì từ nãy giờ Thủy cũng làm phiền cô hơi nhiều nên Phương Nhi đã bật dậy và mắng Thanh Thủy

Phương Nhi: Sao mày phiền thế,để yên cho tao ngủ

Thanh Thủy có dám nói gì đâu,cái ánh mắt kia cứ lườm mình nên hơi rén

Mai Phương : E..hèm

Lúc này Phương Nhi mới quay đầu lại và nhìn thấy một ánh mắt không mấy hài lòng nhìn về mình . Kiểu này tiêu thật rồi

Mai Phương: Em Nguyễn Phương Nhi

Phương Nhi : Dạ

Mai Phương : Ngày đầu đi học mà đã ngủ trong giờ,mất trật tự cộng thêm việc không lên bảng làm bài.Em tính sao đây hả

Phương Nhi: Cô ơi ,em trót dại ,em xin lỗi cô ạ.Mong cô bỏ qua cho em lần này ạ

Mai Phương : Bỏ qua à ,được thôi.Cả 2 em lên bàn đầu ngồi cho tôi

Thanh Thủy : Tại sao lại có cả em ạ

Mai Phương quay sang lườm em gái thân yêu của mình và nói" Sao ,em dám có ý kiến à"

Thanh Thủy : Ơ dạ không ạ(Thủy buồn mà Thủy hông nói)

Phương Nhi : Thôi cho tao xin lỗi .Thôi thì mình lên đấy ngồi cùng cho vui

Thanh Thủy : Ai thấu nỗi đau này

Quay trở lại bên lớp đang học văn 12A1

Ngày đầu nên là cũng chỉ học nhẹ nhàng đơn giản thôi .Tất cả học sinh đều chăm chú nghe giảng chỉ trừ 1 con người .Không phải là ghét hay có thù gì với môn văn đâu mà Tiểu Vy chỉ đơn giản là thấy quá nhàm chán. Em cứ thơ thẩn nhìn ra ngoài cửa sổ mà không tập trung vào bài học.Thùy Tiên không phải là không để ý mà là cố ý lơ đi .Ngay từ lần đầu gặp em thì chị đã có một ấn tượng không nhỏ về em.Một con người rất xinh đẹp . Qua lời kể của em họ mình thì Tiểu Vy là một cô gái nhìn vậy thôi chứ bên trong rất ấm áp,biết quan tâm đến người khác. Thùy Tiên chỉ nhẹ nhàng đi đến chỗ em rồi gõ vài cái lên bàn để ý nói em tập trung vào. Lúc này em mới quay vào và ngước nhìn lên cô.Nhìn chung ừ thì xinh đẹp thì có đấy mà sao lại có cái nết tạt nước vào người ta như thế

Tại bàn của Lương Linh và em bé thì một người chăm chú nhìn bảng còn người còn lại cứ chăm chú nhìn người còn lại .Nhận thấy có ánh mắt nhìn mình thì nàng quay sang nhìn lại cô .Cô lúc này hoảng loạn mà thu lại ánh mắt của mình,lấy quyển sách để che đi sự ngượng ngùng của mình lúc này. Nàng cũng phải phì cười vì hành động của cô .Cứ tưởng là người lạnh lùng lắm ,khó gần lắm cơ

Rồi buổi học cũng nhanh chóng kết thúc .Trước khi về thì cô nói với nàng một câu

Lương Linh : Bé cho chị xin Facebook của em được không.Để có gì thắc mắc em cứ hỏi chị

Đỗ Hà : Dạ được ạ

Thực ra là muốn gần gũi với em hơn ý mà

Lương Linh : À mà

Đỗ Hà: Có chuyện gì sao ạ

Lương Linh:Liệu chị có thể chở bé về được không (Hai má của cô đã phiếm hồng rồi)

Đỗ Hà: Dạ thôi để khi khác có được không ạ.Giờ em có việc phải đi rồi ạ.Tạm biệt chị ạ

Lương Linh : Vậy em về cẩn thận nhé

Vì nhóm cô luôn đợi nhau mà cùng về .Chính vì thế chứng kiến được hình ảnh Linh lạnh lùng khi nói chuyện với gái xinh mà cứ e thẹn ,ngượng ngùng làm sao ý.Không có quen

Lona : Linh đã yêu yêu,Linh đã yêu thầm Đậu rồi

Lương Linh : Tao đấm mày giờ

Tiểu Vy : Ủa mà Đậu là ai zợ

Ngọc Thỏ : Của Hà đó,lúc nãy tao vừa hỏi bạn thân của con bé

Tiểu Vy : Vậy là Linh yêu hà rồi hả .Linhtop cũng có ngày biếy yêu hả trời

Lương Linh :Mày có tin tao gõ đầu mày không

Thiên Ân : Thôi ,xin người .Đi về thôi*cầm tay Lona*

Lona : về thoai *tung tăng đi phía sau Bơ*

3 con người còn lại đang chí chóe cũng phải hoang mang với hai con người kia.Đi về mà bỏ bạn. Yêu nhau nhưng ngại thổ lộ với nhau nè🙄




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net