Phần 1: Cầu hôn
Sẩm tối, cánh cửa thư phòng vốn là
cấm địa của Chu Ninh Tự bị ai đó
dùng đôi bàn tay phẫn nộ đẩy ra.
“A a a, Chu Ninh Tự, mẹ của em
đang không lại gọi điện thoại đến
mắng em, nói gì mà sách của em
viết càng ngày càng đọc không
được!”
Thân hình to lớn của Chu Ninh Tự
vẫn bất động, hai mắt nhìn chằm
chằm màn hình máy vi tính theo dõi
biểu đồ cổ phiếu đang tăng.
Song Nghi đứng trước bàn làm việc,
tức giận.
“Kết quả là, mắng xong hết, bà mới
phát hiện mình mắng nhầm người,
sách đó vốn không phải do em viết!
Bà là đi mua sách lậu để đọc đó!”
Song Nghi tiếp tục tức giận, còn bạn
Chu nào đó tiếp tục xem biểu đồ cổ
phiếu.
“Em hỏi mẹ tại sao lại mua sách lậu,
bà còn trả lời là vì sách của em ở
ngoài cửa hàng không có bán!!” .
Song Nghi dừng lại, không nói gì
ngửa mặt lên nhìn trần nhà ba
phút, sau đó phóng ánh mắt đầy lửa
giận nhìn về phía ai đó từ đầu đến
cuối vẫn chưa nói một lời nào. Người
đàn ông này nửa điểm đồng tình
ủng hộ cũng không tỏ ra.
Phẫn nộ-ing.
“Chu Ninh Tự, em muốn ly hôn với
anh.”.
“Hả?” .
Ly hôn?
Một từ nào đó cuối cùng đánh động
đến bạn Chu, ánh mắt rời khỏi màn
hình máy tính, ngẩng đầu lên nhìn
Song Nghi, “Nói đến ly hôn,chúng ta
lúc nào đó đi kết hôn một lúc đi.”.
~~>_<~~
Lục Song Nghi vs. Chu Ninh Tự.
Tên:
Song Nghi: Lục Song Nghi, Song
Nghi là nghi gia nghi thất. [1]
Chu Ninh Tự: . . . .
Song Nghi (tức giận): Thái độ của
anh vậy là sao.
Chu Ninh Tự (đọc báo): Ngày hôm
qua lúc em mãi không chịu thức dậy
không phải ý nói tên của em nghĩa
là nghi ăn nghi ngủ sao?
Song Nghi: . . . Đến lượt anh đó.
Chu tiên sinh: Khụ, Chu Ninh Tự,
tên không có gì cần giải thích.
Tuổi
Chu Ninh Tự: 30 tuổi.
Lục Song Nghi: 25 tuổi.
Song Nghi đắc ý-ing: “Ha hả, thì ra
anh đã già thế à.”
Khóe miệng Chu tiên sinh âm thầm
co giật: “Năm 25 tuổi anh đã làm
người quản lí cao nhất, còn người
nào đó hình như vẫn còn đang chờ
xin được việc làm.”
Song Nghi: “. . . Nhưng mà, em 25
tuổi đạt mục tiêu kiếm được phiếu
cơm dài hạn… xem như cũng đã đạt
được thành tựu!”
Chu Ninh Tự: “. . . Em dám đảm bảo
phiếu cơm dài hạn của mình sẽ
không bị biến chất?”
Song Nghi (nhìn về phía phiếu cơm
dài hạn là bạn Chu nào đó): “. . .
Cuối cùng anh cũng thừa nhận nhân
phẩm mình có vấn đề ha. Trư Ninh
à [2], là đàn ông thì phải trung trinh
trước sau như một!” .
Chu Ninh Tự: “. . .” .
Công việc:
Chu tiên sinh: Quản lí quỹ của công
ty. [5]
Song Nghi kết luận: “Nói cách khác
chính là đi lừa tiền!” .
Song Nghi: là nhà văn Tiểu Bạch viết
sách ngàn năm bị ế.
Chu tiên sinh kết luận: “Nói cách
khác chính là đi lừa người.”.
Tính cách:
Tích cách nổi bật của Chu tiên sinh:
nhã nhặn nho nhã bên ngoài, thực
ra bên trong là âm hiểm độc ác.
Song Nghi: hừ, trong ngoài không
đồng nhất, bên ngoài thì tốt đẹp,
bên trong kia thì. . . .
Chu Ninh Tự: Ừ. Em thì có vẻ là
trước sau như một.
Song Nghi khiêm tốn: cám ơn cám
ơn, được giáo dục tốt thôi.
Chu Ninh Tự: Ừ, bên ngoài là một
bao rơm rạ, bên trong là rơm rạ một
bao.
So [3]: Lục tiểu thư tính cách nổi
bật là, bên ngoài là Tiểu Bạch ngu
ngốc, bên trong thật ra là ngu ngốc
Tiểu Bạch.
Đoạn đối thoại thể hiện rõ tính cách
của hai người:
Song Nghi: “Vì sao truyện của em
viết rất chậm không hay không bán
được mà vẫn có sách lậu nhỉ?”
Chu Ninh Tự: “Những người in sách
lậu nếu biết như thế thì sẽ chẳng
làm vậy đâu.”
Song Nghi (trầm tư-ing): “Thật ra
anh nói thế cũng rất có lí.”
Chu tiên sinh đang chờ bị phản bác
lập tức bị nghẹn, phun máu…
Ngoại hình:
Song Nghi và Chu tiên sinh cùng
nhau soi gương.
Bên trong gương là hình ảnh Chu
tiên sinh gầy, cao to, khôi ngô thanh
nhã, muốn dáng người có dáng
người, muốn gương mặt có gương
mặt đẹp, còn là người có khí chất
cao ngạo trong truyền thuyết nữa.
Về phần Song Nghi . . . chúng ta bỏ
qua đi ha = =.
Chu tiên sinh cười khanh khách nhìn
về phía Song Nghi, chờ xem cô còn
gì để nói không.
Song Nghi trừng mắt nhìn cái gương
nửa ngày, nghẹn ngào nói một câu:
“Chúng ta thật là hợp nhau, thực sự
là ‘Nội’ ngoại kiêm tu [4] mà!”
Sở thích:
Chu tiên sinh: du lịch, vận động.
Lục tiểu thư: . . . Em cũng thích đi
du lịch.
Chu tiên sinh (hiện đầy hắc tuyến):
Em thích ngủ mới đúng.
Lục Song Nghi: . . . Đúng vậy, cho
nên du lịch của em là chỉ đi du lịch
trong mơ, gọi tắt là mộng du. . .
Chu Ninh Tự: . . . .
Rùa: nữ nhân vật chính này mặc dù
cũng là viết văn, nhưng mà với tôi
không có liên quan đâu nhé, mọi
người không nên đoán mò, tôi hơn
cô ấy một trăm lần đấy ==
Chỉ là, cô ấy siêng năng hơn tôi một
trăm lần, một năm 12 tháng chăm
chỉ như chú ong nhỏ vậy – -
–
[1] Nghi gia nghi thất: có nghĩa là
kết hôn, nên vợ nên chồng.
[2] Chữ Chu (周) trong họ của Ninh
Tự đồng âm với Trư (猪) trong tiếng
Hoa có nghĩa là heo.
[3] So: tiếng Anh, nghĩa là cho nên,
kết luận.
[4] Nội ngoại kiêm tu: trong ngoài
đều có
[5] Quỹ ở đây có thể hiểu như cổ
phần của công ty. Bạn Ninh Tự làm
công việc giống như quản lí cổ phiếu
của công ty vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net