Tiêu Chiến người xuyên không rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17. Anh ta là ai...

Vương Nhất Bác cứ đứng nhìn mà nhìn thấy Tào Dục Thần đang đưa Tiêu Chiến đi mà không thể làm gì khác ngoài việc đưa mắt nhìn theo 2 người đó xa dần.. Vương Nhất Bác liền cởi áo khoác mà chạy ra ngoài , thì Trương Khả Hân tức giận mà hét lên

Vương Nhất Bác anh có cần phải như vậy không hả.. Anh quan tâm nó nhiều đến thế cơ.. Em là bạn gái anh mà..

Khả Hân.. Em đừng nói nữa.. Tôi sẽ thay cậu ấy chạy đủ số vòng...như vậy cậu ấy sẽ không chịu phạt nữa.. Vương Nhất Bác lên tiếng

TIÊU CHIẾN .... TIÊU CHIẾN ....lúc nào anh ccũng nghĩ về cậu ta là sao ..anh xem em như thế nào.. Anh có hiểu cho em không... Ả giận dữ hét lên

Xin lỗi Khả Hân . tôi không thể bỏ rơi cậu ấy được... Mong em hiểu cho tôi... Nếu còn không ..thì tôi nghĩ chúng ta nên chia tay đi"

Vương Nhất Bác anh quên chúng ta bên nhau rồi sau.hả... Em quen anh gần 4 năm. Vậy mà bây giờ anh nói chia tay là.sao.. Anh không nhớ hay cố tình không nhớ lời hứa với em hả..Anh Nhất Bác

Trương Khả Hân dùng bao thủ đoạn để được yêu Vương Nhất Bác, nhưng rồi sao 4 năm qua ả sẽ được hạnh phúc bên hắn .nhưng hôm nay mọi thứ bắt đầu thì hắn chính hướng về cậu ta. dùng cả trái tim để yêu hắn là đúng sao...tôi không để yên cho bên cạnh Vương Nhất Bác dễ dàng đâu Tiêu Chiến...

Khả Hân.. Cho Anh xin lỗi" Vương Nhất Bác , vẫn lạnh lùng mà tuyệt tình Trương Khả Hân

Nhất Bác. ....anh không cần xin lỗi em ...bao lỗi lầm là ở Tiêu Chiến gây ra không phải anh ..Ả ta liền gạt nước mắt quay lưng nói-...Vương Nhất Bác anh nghe rõ em nói đây... Tiêu Chiến cậu đã cướp anh khỏi tay em , thì em sẽ cướp lại thứ đó bằng mọi giá ..dù bắt em giết người đi chăng nữa em cũng bằng lòng..em sẽ khiến cho cậu ta phải trả giá...

TRƯƠNG KHẢ HÂN... EM ĐỨNG LAI..." cậu hét lên-" Em đã khác xưa lắm rồi thì phải . Em không còn là em ...là một cô gái ngây thơ dễ thương đáng yêu mà anh từng yêu.... Rồi em nên dừng lại đi ...đừng lấy hại cậu ấy có được không... 😭😭😭

Vương Nhất Bác.. Anh khóc vì nó sao. Hả..anh vì nó mà van xin em .sao...hahaha.. Vương Nhất Bác anh vì nó .. Thì tôi... không để cho nó sống trên đời này nữa ... Chỉ cần anh quay về với em thì em sẽ tha cho nó.. Còn không.. Em sẵn sàng làm tất cả kể cả bán linh hồn cho ma quỷ ,để anh bên cạnh em mãi mãi.... anh nghe rõ chưa... Vương Nhất Bác..

Ả nghiến răng mà nói từng chữ, rồi quay lưng bỏ đi ...để cho hắn đang rơi nước mắt mà khụy xuống đất mà gào khóc... 😭😭😭

Tiêu Chiến.. Tôi thích em rồi phải làm sao em ở bên cạnh tôi đây... Tiêu Chiến...

Sau khi Tiêu Chiến tỉnh lại liền xuống Nhà Kho mà dọn dẹp ... Vừa dọn xong thì trời cũng đã tối. Tiêu Chiến vội vàng dọn dẹp năng nắp rồi bước ra ngoài mà thả hồn đi trên đường về nhà... thì gặp bọn du côn chặn đường

Em trai .. Đi đâu mà vội mà vàng vậy cho bọn anh đi chơi em nhé.. " Một trong đám du côn nói

Tránh ra... Tôi đi đâu không liên quan đến mày.. .tụi bây cút đi chỗ khác cho tao .." Tiêu Chiến nhíu mày nói

Khẩu khí lắm nha..tao không ngờ mày không sợ chết nữa àk... . mày biết mày càng làm như vậy ..thì tao sẽ càng đánh mày không hả Tiêu Chiến. " Trương Khả Hân đưa mắt nhìn cậu mà từ từ bước ra rồi lên tiếng

Tiêu Chiến nghe vọng ả liền ngước lên nhìn mà nói... À là cô sao..cô rảnh rỗi lắm thì phải
.hai lần đều ra tay hại tôi.. Cuối cùng thì sao cô cũng là người ngu dốt mà khóc biết.. Ai mạnh ai yếu nữa... .

Ả nghe Tiêu Chiến nói xong liền tức giận mà hét lên ...." Bọn bây mau lên. đánh cho tới khi nào nó tàn phế mà đi nổi là được..

Thì trong con hẻm có 50 tên.. Cao tao mặt mài dữ tợn...trên tay cầm gậy lên mà nhào tới đánh cậu . cậu cũng không đứng yên mà đánh lại.. Vừa đánh vừa đỡ thì có một tên đánh ngay chân cậu.. Khiến cho cậu chịu không nổi nữa mà nằm xuống , cơ thể mệt mỏi.. Sau đó cậu liền đứng lên thì có thằng ở phía sau chạy tới đánh vào sau gót ..khiến cho Tiêu Chiến chịu không nổi nnữa mà nhắm mắt ..mặc kệ cho bọn chúng thay phiên đánh cậu giữ dội thì có một người từ xa chạy lại cho mấy tên vài đấm đá rồi đỡ lấy cậu mà nở nụ cười ma mị rồi lên tiếng nói

..Tiêu Chiến ..chúng ta lại gặp nhau rồi

Tiêu Chiến bất ngờ ngước lên nhìn anh ta rồi hỏi... Tôi Gặp anh khi nào mà tôi không nhớ " Tôi với anh quen nhau sao...

Anh ta không trả lời .. chỉ biết mỉm cười rồi đặt cậu ngồi yên mà tung vài cước mà nhanh như chớp vào đám người còn lại nằm đo đòn dưới đất... Khiến cho ả hoảng sợ mà cấm đầu mà chạy...

Sau đó Tiêu Chiến vẫn không quên hỏi anh ta ...

Anh cho tôi hỏi anh là ai vậy.. Sao anh lại biết tên tôi...tôi và anh gặp nhau hồi nào vậy..

Suỵt... Im lặng.. Sau này cậu sẽ biết tôi là ai.mà.. Tiêu Chiến.. Xin hẹn gặp lại... Rồi bước đi nhanh hơn.. Khiến cho cậu hơi hoảng sợ mà lắc đầu...

Anh ta là ai nhỉ... Sao lại nói vậy chứ... Cậu lắc đầu mà đứng dậy rồi phủi phủi quần áo mà bước về nhà..mà trong cậu luôn thắc mắc ..rồi về đến nhà, cậu vừa ê ẩm mìk mẩy mà mệt mỏi ..liền bước lên phòng thì bị Bà Tiêu cản lại mà tức giận lên quát...

Tiêu Chiến con đi đâu tới giờ mới về .. Con có biết mẹ lo lắng cho con lắm không....con có bề nào mẹ sống nổi hả con trai..huhuhu

-" Mẹ àk... con không sao rồi mà .tai von bị thầy hiệu trưởng bắt phạt ở lại dọn về sinh nên về trễ ấy mà" Tiêu Chiến khó sử mà gãy đầu nói..

Bà Tiêu đưa mắt nhìn xuống người cậu mà hốt hoảng lo lắng..

Tiêu Chiến... Sao con lại bị thương rồi..con có đau lắm không.. Mẹ
đi lấy hộp y tế đến trị thương cho con..

Mẹ àk.. Con không sao mà mẹ.. Mẹ đừng lo quá..

Con đó.. Sau này không làm mìk bị thương nữa nghe hông...

Vâng ạ..

Xong rồi con . Con lên tắm rửa.. rồi ra ăn cơm nghe chưa" bà Tiêu nhẹ nhàng đặt mọi thứ về vị trí cũ nói..

-" Dạ ..mẹ.. " cậu đứng dậy rồi đi thẳng lên phòng ngủ rồi nằm xuống giường...mà hàng dòng suy nghĩ về câu nói của người đàn ông lạ mặt...

Sau này cậu sẽ biết tôi là ai.mà.. Tiêu Chiến.. Xin hẹn gặp lại......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bắc #chien