Tiêu Chiến người xuyên không rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 42.... An toàn

Tiêu Chiến liền đứng lên rồi bỏ mấy lá bài đang cầm trên tay mà để xuống bàn , rồi phủi phủi tay chân và mông mà vát cái bụng to mà hớn hở chay anh và ông Vương , khuôn mặt đáng yêu rồi nở nụ cười rất tươi như không có chuyện gì xảy ra..khiến cho 5 tên bắt cóc phải trố mắt nhìn mà há họng.. một màn tự nhiên hơn cả tự nhiên của cậu mà khóc không ra nước mắt..

Vương Nhất Bác liền ôm ấp bé bầu vào rồi.. Ngấu nghiến cái môi mà 2 ngày anh chưa chạm vào... Khiến cho tất cả mọi người một lần nữa.. Phải bất ngờ mà nói..

Nhất Bác về nhà hôn nha con..chứ hôn kiểu này chắc tụi ăn cơm chó mà mắc nghẹn chết thì không tốt lắm đâu... Kìm chế con trai yêu... Xin..lỗi.. Vợ chồng son là vậy.. Mong mọi người thông cảm... Hihihi...

Vương Nhất Bác nghe ông vương nói liền liếc tiếc cái môi mà dịu dàng xoay qua rồi xoay trái ..rồi lại xoay qua phải..anh muốn kiểm tra xem cậu có bị thương ở đâu không. Sau khi thấy cậu an toàn rồi thì nhàn nhạt nhìn bọn bắt cóc lên tiếng

Tụi bay gan lắm, dám bắt cóc người của tao, chuẩn bị ở tù mọt gông đi con

- Nè. ...nè anh ơi.. , anh làm ơn, đưa vợ về sanh đẻ đi ạ...., tụi em cầu xin anh luôn đó, vì nó mà tụi em lỗ tiền hôm qua đến giờ...anh thương tụi em đem bà bầu về nhà luôn đi...chứ bả ở thêm vài ngày.. Là tụi em muốn bỏ nghề luôn rồi - một tên áo đen trong đám bắt cóc lên tiếng, vừa nói vừa liếc xéo cậu không thương tiếc..

- Anh áo đen ..em quên tên rồi..

Trời... Tên mik mà còn quên cho được là may rồi..

Anh nói gì vậy.. , sao anh nỡ nói như vậy với em chứ, hôm qua đến giờ chúng ta chơi vui lắm mà, sao anh nỡ phủ phàng với em như vậy - Vừa nói cậu vừa ủy khuất mà khóc nức nở..

Bọn bắt cóc: ?????

Ông Vương ?????

Lưu Hải khoan?????

Tào Dục Thuần..????

Lương Sỡ khanh????

Vương Nhất Bác: ????

Đám vệ sĩ: "..."?????

Trung ý Trần Minh Trung..?????

Ủa ...ủa ..chúng ta đến rồi giải cứu con tin hay..chúng ta đi xem ca kịch lâm bi li đát..vậy trời... thiệt khổ cho bọn bắt cóc mà... nội tâm mọi người gào thét.

Bọn bắt cóc ủy khuất muốn chết đi cho rồi.. ,sống trên đời 30 năm mà lại bại trong tay một bà bầu 8tháng.. 5 anh em chúng ta lăn lộn giang hồ bao nhiêu năm ...làm trót lọt biết bao nhiêu vụ... ai ai...gặp ..cũng phải rùng mình mà khiếp sợ.... mà giờ vì bé bầu 8tháng thế này ...mà phải chịu ủy khuất như vậy..luôn hả trời.. .. Ông trời ...ông công lý bây giờ ông đang ở đâu vậy..ông mau trả lời bọn con đi ..huhuhu..

Tiêu Chiến gỡ tay anh mà nhẹ nhàng bước tới gần mấy tên bắt cóc mà nói lời chia tay..

- Tạm biệt các anh, hẹn gặp lại các anh vào một ngày không xa nha. Khi nào em sanh con xong rồi anh có nhớ đến em thì đến nhà Vương Gia. bắt cóc em nữa nha mấy anh... Em cũng nhớ mấy anh lắm đó... Mà phan...mấy anh mau trả cho em 5 tệ ..mà mấy anh mới thua hồi nãy. Nhanh lên ...

Tưởng nó quên.. Ai dè còn nhớ nữa chứ.. Thiệt là..

Một màn cải lương lâm ly bi đát đập vào mắt muốn đau lòng.. Vậy mà Tiêu Chiến làm cho mọi người một lần nữa mà tuột cảm xúc .không nói nên lời... Khiến cho anh và mọi người lại đỡ không nổi.. Mà lắc đầu....

Vợ tôi hả trời.. Nội tâm Vương Nhất Bác

Con dâu cưng của tôi đâu.. Sao tôi thấy nó thản nhiên vậy.. Nội tâm ông vương

Tất cả mọi người phải bái phục mà thở dài... Lịch sử cứu con tin..vậy mà xem xét lại con tin làm chủ mấy tên bắt cóc.. Mà không muốn chịu về nữa chứ... Thiệt hết muốn nói...

Vương Nhất Bác nhàn nhạt lên tiếng

Tôi nghĩ mấy anh nên bỏ nghề cho rồi.. , làm lại cuộc đời đi ,kiếm việc gì lương thiện mà làm... tôi sẽ cho mấy anh một số vốn mở quán nho nhỏ bên đường để buôn bán gì đó, đây là danh thiếp của tôi, cứ tới tìm tôi khi đã suy nghĩ thông suốt - Nói rồi Nhất Bác rút ra một tờ danh thiếp đưa cho bọn chúng . làm cho mấy tên bắt cóc nở nụ cười trừ trên khóe miệng... Cho con tiền có làm nữa không nữa.. Một thiên vụ bắt cóc bà bầu là sai lầm lớn mà bọn con tởn tới già rồi.. Ai dám quay lại nghề đó nữa đâu..

Anh Nhất Bác..

Hũm

- Anh cho em 1.00000000NDT được không ạ..?? Tiêu Chiến nói với anh

- Em xin tiền để làm gì vậy..

Dạ...- Hôm qua em lỡ phan chai vào đầu bà mụ .khiến bả nhập viện luôn rồi... Cho nên em muốn xin nhiều một chút.. Để mấy anh thay em đến bệnh viện đưa dùm ạ...với lại.. mấy ngày  hôm nay ..mấy anh này luôn chăm sóc cho em ...cho em đủ đồ ăn ngon, và ngủ ngon giấc nữa.. Và mấy số tiền mấy anh bỏ ra làm tiệc nướng thịt đãi em , còn mua chăn mền cho em nằm nữa ...cho nên em muốn trả lại tiền cho mấy anh có được không ạ..

Được.. Vương Nhất Bác liền rút tiền đưa cho cậu , cậu liền nở nụ cười tít mắt mà bước tới đưa cho tên đại ca. 4 tên bắt cóc...làm cho 5 tên bắt cóc cảm động quá , mà thay phiên nhau ôm cậu vào lòng... rồi vỗ vỗ lưng cậu tạm biệt...

Khiến cho mọi người bất ngờ mà đứng chết chân.. Khi bé bầu ...quá dễ thương ...chúng ta phải theo gương em ấy mới được...

Ông Vương lắc đầu mà bước đi ra ngoài xe trước, còn Vương Nhất Bác dìu cậu ra xe . Tiêu Chiến không nỡ lòng .. vừa đi vừa quay lại vẫy vẫy tay... tạm biệt mấy tên bắt cóc nhiệt tình... Rồi cũng bước lên xe mà trở về biệt thự VƯƠNG GIA..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bắc #chien