Chapter 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn đỡ con bạn vào phòng , vừa đỡ vừa kêu :

- Trời , sao mà nặng dữ vậy nhìn có đến nỗi nào 

Đỡ được vào giường bạn ngồi xuống thở :

-Phù , như tảng đá vậy 

- khò....

-Còn ngáy nữa ( bạn bật cười)

- Ôi trời đói quá ( bạn ôm bụng )

Vì cả tối chỉ có bạn chỉ nhìn Bora uống rượu tâm sự nên giờ đói là phải thôi. Bạn xuống tầng kiếm nguyên liệu nấu bữa tối :

- xem nào trong tủ có : thịt bò , hành . Á !có bún nè 

Bạn nấu bún bò ăn lót dạ .Tua.. sau khi tắm xong bạn ngồi xem phim chợt nhớ tới bố mẹ :

- Bố mẹ không biết giờ ngủ chưa ?Không biết hôm nay mẹ có gọi cho mình không ? (Thường giờ này bố mẹ hay gọi cho bạn )

Bạn đi vào phòng lấy cái túi tìm điện thoại :

- Ơ , my phone 

bạn lục hết túi áo khoác , túi con bạn nhưng không có.Bạn chợt nhớ bạn đã để điện thoại ở trên bàn trong quán rượu đó . Không nghĩ gì bạn vội đi thay quần áo . Ở khía cạnh khác , cả nhóm đã ăn uống xong xuôi chở thanh toán để về ,Jhope đi qua một bàn thấy chiếc điện thoại , liền cầm lên xem . Máy bạn không khóa ,anh vào xem ảnh thấy có vài tấm selfie của bạn :

- À thì ra của cô gái đó ...tên là gì ta .

Anh vào danh bạ

- À là Kyung (anh mỉm cười)

Anh cùng nhóm rời đi hơn 30 phút bạn mới tới. Không thấy điện thoại liền hỏi chủ quán chủ quán cũng không thấy , bạn buồn bã ra về . Giờ sao, bạn đã lỡ lưu hết số điện thoại gia đình vào đấy rồi nếu thông báo số mới cho bố mẹ cũng khó vì bố mẹ bạn rất cẩn trọng không nghe số lạ mấy . Bạn thở dài , hơi thở hiện rõ trong không khí lạnh buốt .

- Haizz...mất mỗi cái điện thoại thôi mà , sau mua cái khác ( bạn tự nhủ)

Thực ra bạn có hai cái vì phòng trường hợp mất , nên nếu mất cái kia thì mọi người vẫn có thể liên lạc với bạn (Thế cũng đỡ đi một phần ). Còn về phía anh , anh về phòng riêng lấy điện thoại vào LINE nhanh chóng thêm bạn vào . Lúc đó Jin mở cửa bước vào:

- HoSeok   ,chú có thấy áo RJ của anh đâu không ?

-Nó ở phòng anh mà 

- À để anh tìm lại

- Từ từ 

-hả

-Hyung,anh đang mặc đó mà ( hope cười lớn)

- À thì ra là vậy ( Jin bước ra ngoài )

Kook nghe thấy tiếng cười chạy vào :

- Gì mà vui vậy Hyung?

- Jin hyung đang tìm áo RJ ( hope cười chỉ Jin)

- chẳng phải đây sao (Kook kéo áo Jin)

- Thế mới vui

Cả ba cười lớn làm 5 người còn lại hơi khó chịu 

Suga: chúng nó làm gì mà cười dữ vậy 

Rapmon: chắc Jin hyung lại giở trò đùa ông chú 

Suga: Chắc vui 

Suga bĩu môi lộ ra khuôn mặt bánh bao của mình làm Rapmon cười 

Suga: mày cũng bị lây rồi à ( mặt khó ở )

Rapmon: Đâu ,không bị lây ( vẫn ôm mặt cười)

95line : Khó chịu chết mất

Suga :mày sao vậy?

95line : cười không ngủ được 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net