Nhõng nhẽo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một gian phòng được thắp sáng bằng một viên đan châu nhỏ mà lấp lánh.Có một bóng dáng nữ nhân đang nằm ngủ say trên chiếc giường nhỏ.Mắt nàng khép hờ,từng hơi thở vẫn đều đặn phát ra.Gian phòng này hiện giờ rất khác xa với mọi ngày."A,tiểu hồ ly ngốc muội định nhờ ta gọi muội dậy đến bao giờ!".Một nam nhân khôi ngô tuấn tú chạy xộc vào mà hét lớn.Nhưng nữ nhân trên giường vẫn nằm im một chỗ.Nam nhân đó, bắt đầu hét to lên rồi lại hoảng loạn khi nữ nhân đó vẫn không tỉnh giấc.Vừa phất tay thực hiện tiên thuật, nữ nhân liền bật dậy, cười khì:"Thiên ca ca,mấy vạn tuổi còn để muội dụ!" Rồi hóa thành hồ ly một mạch chạy ra khỏi gian phòng.Vâng,họ chính là Mộc Hy và Khải Thiên.Khải Thiên nhận thức được bản thân bị chơi khâm liền giận quá hoá thẹn mà đuổi theo nàng.Nàng là hồ ly,chàng là phượng hoàng đương nhiên mỗi người một thế mạnh.. Hiện giờ là họ đuổi nhau đương nhiên nàng sẽ thắng về phần chạy.Một nữ nhân y phục trắng toát,một nam nhân mặc y phục xanh có hoạ tiết vàng rượt đuổi nhau mãi.Chốc lát,Khải Thiên không thấy tiểu hồ ly của mình đâu bèn hoá phượng sốt sắng bay đi tìm.Bay ngang vườn đào tiên của Thái Các bô lão(mik ko rành về nhân vật trên trời nên tự lấy tên nhá,sorry),liền thấy nàng đang ôm cành của cây đào mà Thái Các lão thích nhất, biết rằng Thái Các lão sẽ  à không trách phạt nàng  nặng nên chàng liền bay đi chỗ  khác.Phía dưới là Thái Các lão đang cầm gậy chống chỉ thẳng lên mà quát:"Tiểu nha đầu, ngươi to gan lắm mới dám trèo lên cây đào của lão,mau xuống đây!'',"Thái Các lão gia,ông có thể đừng trỏ gậy lên đây được không?" Nàng ôm chặt cây hơn mà đáp lại.Thái Các lão gia tức giận liền thi hành Mộc Khiển Thuật khiến cây đào hành động theo ý muốn của lão mà hất văng nàng xuống đất.Nàng ôm mông mà thấy tội cho nó.Thái Các Lão Giai liền điều khiển cây đánh một cái vào mông nàng.Nàng chu môi ấm ức nhìn lão.Lão liền mỉm cười mà đi vào Thái Các cung.Nàng cũng không muốn ở đây bị quở phạt nữa liền đi tản bộ ở Ngự Hoa Viên.Ở đây có một dòng suối nhỏ,làn nước trong vắt có thể nhìn thấu đáy khiến nàng khó nhưng để thích thú.Hai chân nàng khuấy động khiến bọt nước văng tung toé.Nàng nhìn bóng hình mình dưới suối mà mỉm cười:"Phải rồi,ta phải luôn mỉm cười mới được!"."Lạc Hy,ngươi cười gì thế?","Không có,ta chỉ tự nhủ bản thân thôi!" Nàng đáp lại Tiểu Cốt."Ta cho ngươi xem cái này rất thú vị, có muốn xem không a?",Tiểu hồ ly ngốc gật đầu liên hồi :"có chứ, có chứ!".Tiểu Cốt liền dùng Tách Hàn Thuật khiến mặt sông cắt ra hai bên.Lúc này , trước mặt nàng là hàng vạn dãy núi cao thấp.Phía dưới là các tửu lầu,quán ăn.Có cả nam nhân,nữ nhân tản bộ đầy phố.Thật là một cảnh tượng nhộn nhịp,lòng hiếu kỳ muốn được trải nghiệm cảm giác đó của nàng lại dâng lên.Nàng liền một mạch chạy đến cung của Ngọc Hoàng."Ngọc Hoàng đại nhân,ngài cho con xuống nhân gian chơi một thời gian được không,đi mà,đi mà..!!" Nhìn nàng cầu xin kể cả một người nghiêm nghị như Ngọc Hoàng cũng phải chịu thua.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net