Chương 466-471: Đều là thần giúp đỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ha ha ha ha ha ha ha..."

Học sinh lớp học nghe thế cười đến ngả nghiêng.

Liền ngay cả Tiểu Thỏ cũng nhịn không được cười tít mắt nhìn anh.

Trên mặt Thân Tử Hạo nhất thời có dũng khí một lời khó nói hết cảm giác.

"Không cho cười, người nào tiếp tục cười thành tích thi Anh ngữ giảm mười điểm." Thân Tử Hạo dùng lực gõ gõ bục giảng, hắng giọng hướng tới bọn họ quát.

Một câu thành công ngăn chặn tất cả tiếng cười.

Nhưng vẫn có học sinh không sợ chết nho nhỏ nói thầm như cũ nói: "Xem, ngay cả thói quen cái bàn đều đã học theo thầy giáo Trình chúng ta!!"

"Phốc - - "

"Ha ha hắc..."

Nghe được câu nói kia, cô nhất thời cúi đầu cố gắng kìm nén cười, nhưng mà bả vai không ngừng run run bán đứng chuyện các cô đang cười trộm.

"Đừng cười." Thân Tử Hạo vẻ mặt bất đắc dĩ, đang định tiếp tục đưa tay gõ bục giảng, lời nói người học sinh vừa rồi vang lên, cánh tay liền cứng ngắc ngừng ở giữa không trung, "Thầy giáo Trình là có bạn gái, loại này không nên nói lung tung."

"Ai... Phật nói, đời người có bảy khổ, cầu mà không thể nào đó là một khổ trong đó." Nữ sinh Tiểu Cá Tử ngồi ở phía dưới bục giảng, vẻ mặt đồng tình nhìn Thân Tử Hạo nói: "Thầy giáo Thân, chúng em hiểu thầy, dù sao nữ sinh lớp học cũng đều thầm mến thầy giáo Trình."

"..."

Thân Tử Hạo đột nhiên phát hiện... Chính mình cùng học sinh có lối suy nghĩ căn bản không có ở bên trong cùng một thế giới.

" Vào học, vào học, đừng lải nhải." Anh đưa tay kéo kéo tóc mình, vội vàng trốn tránh mở sách môn tiếng Anh ra.Một tiết môn tiếng Anh rất không dễ dàng kết thúc, Thân Tử Hạo chỉ cảm thấy chính mình lao lực quá độ.

Bất kể anh nói cái gì học sinh đều có thể liên tưởng đến anh cùng Trình Chi Ngôn.

Học sinh toàn lớp thần bí lại cùng nhìn anh cười.

Rất không dễ dàng tan học, Thân Tử Hạo dọn dẹp một chút, đang định nhanh chóng chuồn ra lớp, một vị bạn học nhấc tay nói: "Thầy giáo Thân!Em có đề không quá hiểu."

"..."

Bước chân Thân Tử Hạo đang chuẩn bị chạy ra ngoài vô cùng bất đắc dĩ ngừng lại, xoay người đi đến trước mặt cái bạn học kia, cúi đầu nhìn thoáng qua sách ở trên bàn cô, kiên nhẫn giảng giải cho cô.

Nói xong đề này lúc đang chuẩn bị đi.

Lại một cái bạn học đứng lên nói: "Thầy giáo Thân, em cũng có đề bài không hiểu."

"..."

Thân Tử Hạo đành phải cam chịu số phận đi qua nói đề bài cho cái bạn học kia.

Vì thế mỗi khi anh nói xong đề bài cho một người bạn học liền gặp phải một cái bạn học khác có đề bài không hiểu, sau khi nói xong đề bài cho khoảng bảy tám người học sinh anh đột nhiên nghe được một trận tiếng cười "Ha ha hắc" xung quanh.

Anh không hiểu ra sao đứng thẳng lên hướng tới cửa phòng học nhìn qua, chỉ thấy Trình Chi Ngôn đang mặc toàn thân áo sơmi trắng nghiêng dựa trên khung cửa cửa phòng học, đôi mắt trong suốt cười tít mắt nhìn anh nói: "Thầy giáo Thân, lại dạy quá giờ a??"

" Ha ha..." Xung quanh nhất thời lại vang lên một trận tiếng cười thần bí sinh môn.

Thân Tử Hạo có chút dở khóc dở cười nhìn đám học sinh kia, bọn họ cười cái gì? Chẳng lẽ bọn họ cho rằng chính mình là thần giúp đỡ sao, vì kích thích tình yêu anh cùng Trình Chi Ngôn cho nên dùng đủ loại lý do túm anh, không cho anh đi??

"Cậu nghĩ rằng tôi muốn à, còn không phải học sinh lớp cậu quá chăm học hỏi?" Thân Tử Hạo nói xong câu đó chuẩn bị cúi đầu tiếp tục giảng giải đề bài cho người học sinh kia.

Nữ sinh kia vẻ mặt nghiêm túc nhìn anh nói: "Thầy giáo Thân, không cần nói, cái đề bài này em đột nhiên đã hiểu, đây là câu bị động, đúng không??"

"..." Thân Tử Hạo chỉ cảm thấy khóe miệng mình giật giật.

Nữ sinh kia lại đè thấp thanh âm hướng tới Thân Tử Hạo nói: "Thầy giáo Thân, mau, thừa dịp trước khi vào học, nhanh đi nói chuyện một chút cùng thầy giáo Trình, bồi dưỡng tình cảm!!"

Bồi dưỡng em gái em!!

Nếu không bởi vì cô gái này là học sinh mình, Thân Tử Hạo thật muốn lớn tiếng hướng tới cô kêu lên một câu như vậy.

Anh bất đắc dĩ lắc đầu đứng dậy, đi đến bục giảng trước mặt cầm lấy sách tiếng Anh chính mình, hướng tới Trình Chi Ngôn nghiêng dựa cửa phòng học lộ ra một cái tươi cười cổ quái, sau đó liền định trực tiếp từ bên cạnh anh đi qua.

Không nghĩ tới Trình Chi Ngôn vậy mà híp đôi mắt xinh đẹp, đánh giá trên dưới anh một phen, thanh âm cười như không cười hướng tới anh nói: "Hôm nay thầy giáo Thân ăn mặc phong nhã."

Bước chân Thân Tử Hạo lập tức liền dừng lại.

Anh giống như cảm giác được phía sau có mấy chục ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm anh cùng Trình Chi Ngôn, nhưng mà anh chỉ có thể giật nhẹ khóe miệng hướng tới Trình Chi Ngôn xấu hổ nở nụ cười một chút nói: "Thầy giáo Trình hôm nay không phải cũng phong nhã sao??"

"Tôi vẫn đều phong nhã." Trình Chi Ngôn nói khoác không ngượng nhìn Thân Tử Hạo cười nói "Nhưng mà thầy giáo Thân đẹp trai, quả nhiên vẫn là so sánh mới có thể nhìn ra được, vài ngày trước mặc áo hoa quần đùi kia quả thật không làm sao thích hợp."

Oa oa oa!!

Thầy giáo Trình cấp thầy giáo Thân tràn ngập ý kiến yêu mến!!

Các học sinh xung quanh tỏa ra bọt khí màu hồng, hai mắt nhìn chằm chằm hai người.

"Cảm ơn thầy a! Đây xem như khen ngợi tôi sao??" Thân Tử Hạo đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Chi Ngôn, vẻ mặt không biết nói gì.

"Anh có thể hiểu như vậy." Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên, động tác tao nhã đi lên bục giảng, cầm sách vật lý trong tay đặt xuống, sau đó quay đầu lại nhìn anh cười tít mắt nói: "Như thế nào, còn không nỡ rời khỏi lớp chúng ta sao?? Muốn tìm cái ghế ngồi xuống hay không, dự thính tiết học vật lý của tôi một chút??"

"Muốn muốn, nhất định muốn."

Thân Tử Hạo còn chưa kịp trả lời nhóm người lớp học đã cướp trả lời giúp anh.

Đặc biệt một vị nam sinh ngồi ở hàng trước đã lập tức chạy đến cửa trước phòng học, "Ầm" một tiếng đóng cửa lại, sau đó hướng tới Thân Tử Hạo cười hắc hắc, lại trở về trên chỗ ngồi của mình.

"Thầy giáo Thân, em ghế lấy giúp thầy rồi!" Nam sinh ngồi ở phía sau phòng học không biết từ chỗ nào vậy mà thật sự tìm ra một cái ghế đặt ở phía sau phòng học, hướng về phía anh khua tay nói: "Mau tới đây ngồi bên này!!"

....

Thân Tử Hạo cảm thấy được....

Chính mình từ trước đến nay sau khi đến Nhất Trung dạy học trong lòng đều không có hoảng sợ...

Đây rốt cuộc là cái tiết tấu gì a...

Anh đem ánh mắt cầu cứu chuyển hướng Trình Chi Ngôn, chỉ cầu anh có thể cho chính mình một con đường sống.

Nhưng mà Trình Chi Ngôn hướng tới anh mỉm cười thanh âm nhàn nhạt mà nói: "Nếu các học sinh đều hi vọng anh ở lại nghe một tiết vật lý vậy không bằng thầy liền ở lại đi, xem ra bọn họ thật đúng là không nỡ để thầy đi."

"..."

Không nỡ em gái cậu!

Thân Tử Hạo ở trong lòng hung hăng hỏi Trình Chi Ngôn một phen, sau đó lại quay đầu lườm ghế ở cuối phòng học một cái, hạ quyết tâm dứt khoát liền đi đến trước mặt ghế kia bắt chéo hai chân ngồi xuống.

Không phải là dự thính một tiết vật lý sao, anh cũng không phải thật sự thầm mến Trình Chi Ngôn, ai sợ ai a!

Nghĩ như vậy anh cả người đều đã trở nên thản nhiên.

Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nhìn thoáng qua Thân Tử Hạo ngồi ở cuối phòng học, khóe môi cong lên, thu hồi ánh mắt hướng tới học sinh trong phòng học hô một tiếng: "Vào học."

"Đứng dậy." Lớp trưởng lập tức lớn tiếng trả lời một câu.

Bạn học đứng lên toàn bộ.

Thân Tử Hạo vẫn bắt chéo chân, tư thế thản nhiên ngồi ở trên băng ghế chính mình như cũ.

" Thầy giáo Thân, thầy như thế nào không dậy nổi a??" Trình Chi Ngôn đứng ở trên bục giảng nhìn bộ dáng Thân Tử Hạo ngồi ở sau phòng học, hơi hơi hướng tới anh hỏi.

"Tôi cũng cần phải phải đứng?" Thân Tử Hạo vẻ mặt lờ mờ.

" Dự thính chính là anh lấy thân phận một học sinh ở trong phòng học dự thính, nếu là học sinh vậy đương nhiên cùng đứng lên với mọi người, đây là tôn trọng tối thiểu cho giáo viên." Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn thẳng tắp nhìn anh, thanh âm trầm thấp mà mang theo mỉm cười nói.

"A......" Thân Tử Hạo không quá vui để chân bắt chéo của mình xuống, phẫn nộ đứng lên.

"Các học sinh tốt." Trình Chi Ngôn vừa lòng cười cười, hướng tới các học sinh trong lớp nói một câu.

" Thầy-- giáo--- tốt."

"Mời ngồi."

Trong lớp vang lên và tiếng, tất cả học sinh ngồi xuống.

Thân Tử Hạo cũng ngồi xuống theo

Tiểu Thỏ có chút lo lắng quay đầu nhìn thoáng qua Thân Tử Hạo ngồi ở sau phòng học.

Cảm thấy anh bị anh nước chanh giữ lại học không là cái chuyện tốt gì.

Quả nhiên, tiết học mới vừa mới bắt đầu, Trình Chi Ngôn liền cười tít mắt hướng tới Thân Tử Hạo ngồi ở phía sau phòng học nói: "Nghe nói thầy giáo Thân thích học sinh lớp chúng ta??"

"A??" Thân Tử Hạo ngẩn ra, vẻ mặt mê mang nhìn Trình Chi Ngôn, vị huynh đài này, cậu đang ở giờ học vật lý sao, như thế nào đột nhiên bắt đầu hỏi tôi loại vấn đề kỳ quái rồi hả??

"Anh thích nhất người học sinh nào a??" Trình Chi Ngôn cười tít mắt tiếp tục hỏi.

"Ách..." Thân Tử Hạo sửng sốt một chút ánh mắt liếc một vòng trong phòng học sau đó tùy tiện chọn một cái tên nói: "Cố Ninh Thư."

"A......" Trình Chi Ngôn có vẻ đăm chiêu liền gật gật đầu nói: "Đây là hạng nhất lớp chúng ta, nói như vậy, từng giáo viên đều sẽ thích học sinh thành tích tốt, vậy thầy cảm thấy nữ sinh lớp chúng ta thầy thích nhất người nào a??"

"Cái này..." Thân Tử Hạo nhìn ý cười khóe môi Trình Chi Ngôn, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên trả lời như thế nào.

Hàng này rốt cuộc là muốn từ trong miệng mình moi ra cái gì??

Cậu ta sẽ không là muốn báo thù đi...

Lần trước không phải là để cho bạn gái nhỏ của cậu ta đứng lên trả lời mấy cái vấn đề của anh thôi sao...

Làm người có muốn để ý như vậy hay không a!!

Dù sao mặc kệ nói như thế nào anh nhất định là không thể trả lời chính mình thích nhất Bạch Tiểu Thỏ.

Ánh mắt Thân Tử Hạo xoay xoay, cười tít mắt nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Tôi thích nhất Hứa Hạ Phàm."

"Vậy sao." Trình Chi Ngôn mỉm cười nói: "Nhưng mà theo tôi được biết, phần lớn giáo viên đều nói chính mình thích nhất bạn học Bạch Tiểu Thỏ lớp chúng ta."

Thân Tử Hạo ngẩn ra, không nghĩ tới Trình Chi Ngôn rốt cuộc vẫn lại là chuyển đề tài qua Tiểu Thỏ.

" Như thế thầy giáo Thân, thầy vì sao không thích em ấy a?" Trình Chi Ngôn bình tĩnh đứng ở phía trước bục giảng đôi mắt thẳng tắp nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm trầm thấp hỏi han.

"Tôi tôi tôi...Tôi chưa nói tôi không thích em ấy a!" Thân Tử Hạo vội vàng biện hộ thay chính mình.

"A.... . Vậy ý tứ của thầy chính là thực ra thầy thích em ấy?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một tia ánh sáng, cười tít mắt hướng tới anh hỏi.

"Này. . ." Thân Tử Hạo lại bắt đầu hoảng, đây không phải lại về tới một vấn đề vừa rồi sao, này không phải buộc anh phải thừa nhận chính mình thích bạn gái nhỏ của cậu ta sao. . .

Thân Tử Hạo cảm thấy được đầu chính mình lại bắt đầu đau.

"Thầy giáo Thân? ?" Trình Chi Ngôn mặt hiện tươi cười nhìn anh, "Vấn đề vừa rồi tôi hỏi cực kỳ khó trả lời sao? ?"

"Không khó trả lời, không khó trả lời." Thân Tử Hạo phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt xấu hổ tươi cười nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cái kia... Bạn học Bạch Tiểu Thỏ quả thật rất tốt, đi học nghiêm túc nghe giảng bài tập cũng có thể hoàn thành kịp thời, mỗi lần trả lời vấn đề cũng có vẻ tích cực, tôi cũng vừa lòng người học sinh này.

Anh đang nghĩ ngợi tới chính mình tuyệt đối không thể chính miệng thừa nhận chính mình thích Bạch Tiểu Thỏ, anh liền vòng vo biểu đạt ý tứ chính mình.

"A.... . ." Trình Chi Ngôn có vẻ đăm chiêu liền gật gật đầu nói: "Chẳng lẽ học sinh khác lớp chúng ta đây không phải như thế sao, vì sao thầy không hài lòng với học sinh khác??"

"Tôi chưa nói không hài lòng với bạn học khác!" Thân Tử Hạo lại là vẻ mặt lờ mờ nhìn Trình Chi Ngôn.

Đại ca, não cậu đây là hình thành như thế nào, như thế nào có thể từ một câu suy đoán ra một cái chuyện căn bản không tồn tại a.

" Đó chính là cũng cực kỳ vừa lòng bạn học khác hả ? ?"

" Đúng, tôi cực kỳ vừa lòng với tất cả bạn học trong lớp, phi thường hài lòng." Thân Tử Hạo vẻ mặt nghiêm túc trả lời.

"Kia rất tốt." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn anh ta gật gật đầu, thanh âm không chậm nói: "Tôi cũng vừa lòng với bạn học lớp tôi."

"..."

Có lẽ không nghĩ tới sau cùng Trình Chi Ngôn vậy mà sẽ lấy một câu như vậy kết thúc, vốn Thân Tử Hạo đã chuẩn bị tâm lý chiến đấu tốt, thoáng cái vậy mà không có phản ứng kịp.

Anh sững sờ nhìn Trình Chi Ngôn một lúc lâu, sau đó mới giật mình hoàn hồn kéo kéo miệng mình.

Sư cô!

Hù chết lão tử rồi !

Còn tưởng rằng tiểu tử này đào khoét cái hố gì cho mình, định làm cho anh nhảy a!

May mắn chỉ là anh suy nghĩ nhiều.

" Vậy không biết các học sinh lớp chúng ta thích thầy giáo Thân hay là thích thầy a?" Trình Chi Ngôn nói xong câu nói kia trầm mặc một hồi, sau đó vẻ mặt tươi cười nhìn học sinh trong lớp hỏi: "Các em thích người nào? ?"

Tất cả học sinh cùng lúc nói ra trả lời.

". . ."

Thân Tử Hạo nháy mắt cảm thấy mình đã bị một vạn tai nạn bị thương.

Thì ra đại chiêu của cậu ta ở tại chỗ này! !

" Nhưng mà thầy giáo Trình, thầy không cần lo lắng, thực ra thầy giáo Thân cũng thích thầy!" Không biết lại là người học sinh nào không sợ chết bổ sung nói: "Thầy giáo Trình, thầy có biết hay không, mỗi ngày thầy giáo Thân đều phải dạy quá giờ môn tiếng Anh một hồi chính là có thể nhìn thấy thầy tiết tiếp theo!"

"A...? ? Phải không? ?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày.

Ánh mắt Trình Chi Ngôn chuyển hướng về Thân Tử Hạo ngồi ở cuối cùng phòng học.

"Đừng nghe bọn họ nói bậy, vừa rồi khi vào học tôi chính là nói đùa." Thân Tử Hạo vội vàng hướng tới Trình Chi Ngôn khoát tay nói: "Đừng lo lắng, cậu nghìn vạn lần đừng lo lắng!"

"Tôi không lo lắng a, tôi có bạn gái, vì sao tôi phải lo lắng a." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn Thân Tử Hạo, trong giọng nói mang theo một chút đắc ý nói.

". . ."

" Thầy giáo Trình, thầy đừng như vậy, tuy rằng thầy đã có bạn gái nhưng mà nói không chừng đó là bởi vì thầy còn không có phát hiện người mình yêu nhất thực ra là nam sinh a, bọn họ không phải đều nói, nam nhân cùng nữ nhân cùng một chỗ là vì sinh sản đời sau, chỉ có nam nhân cùng nam nhân cùng một chỗ mới là thật yêu sao, nói không chừng thầy giáo Trình hiểu biết thầy giáo Thân có thể phát hiện chính mình đích thực yêu a."

Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn về phía vị bạn học không sợ chết kia, mỉm cười nói: "Lý luận không sai, thi tháng vật lý trừ hai mươi điểm như thế nào??"

". . ."

Vị bạn học kia nháy mắt im lặng.

" Thầy giáo Thân, đừng thẹn thùng, loại tình yêu này khó tránh khỏi gặp phải tình huống người thầy yêu không thích thầy, nghìn vạn lần không cần nổi giận a, cố lên một ngày nào đó thầy giáo Trình sẽ thấy tấm lòng của thầy."

Học sinh học sinh kia mắt thấy khuyên Trình Chi Ngôn không có hiệu quả liền quay đầu lại khuyên Thân Tử Hạo.

Thân Tử Hạo mặt xụ, học bộ dáng Trình Chi Ngôn hướng tới vị học sinh kia nói: "Thi Anh ngữ trừ ba mươi diểm ."

" Thầy giáo Thân, em đây là vì tốt cho thầy, thầy sẽ không thật sự muốn trừ điểm Anh ngữ của em đi?" Vị bạn học kia vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh.

". . ."

Thân Tử Hạo cảm thấy cực kỳ không biết nói gì, vì sao Trình Chi Ngôn đe dọa có thể lập tức có hiệu lực mà đe dọa của anh với học sinh còn tiến hành thêm một bước cam đoan?

"Được, không cần lại thảo luận cái đề tài này, vào học!" Trình Chi Ngôn nhìn Thân Tử Hạo quẫn bách sắp chui vào đất đưa tay gõ bục giảng nói: "Đều nghiêm túc nghe giảng cho thầy."

Phòng học lộn xộn lập tức liền yên lặng.

Thân Tử Hạo thở phào nhẹ nhõm rốt cục giải thoát rồi.

Chờ tiết học vật lý của Trình Chi Ngôn kết thúc, Thân Tử Hạo cầm lấy sách tiếng Anh cũng không quản có người ở trong phòng học gọi anh hay không, nháy mắt liền bay chạy thoát ra ngoài.

Trình Chi Ngôn híp đôi mắt, mắt thấy bóng dáng của anh biến mất cuối hành lang, khóe miệng gợi lên một chút ý tứ tươi cười không rõ.

Lúc tan học Bạch Tiểu Thỏ theo lệ cũ đeo cặp sách đi văn phòng Trình Chi Ngôn tìm anh.

Nhưng mà vào văn phòng lại phát hiện Trình Chi Ngôn căn bản không có phòng, ngược lại Thân Tử Hạo ngồi ở đối diện Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, thanh âm lành lạnh nói: "A, tan học a, tìm thầy giáo Trình cùng nhau về nhà a? ?"

"Thầy giáo Thân, cái kia. . . Thầy giáo Trình đâu?" Tiểu Thỏ chớp chớp ánh mắt mở miệng hướng tới Thân Tử Hạo hỏi.

" Đi phòng làm việc của hiệu trưởng." Thân Tử Hạo lười biếng lên tiếng sau đó trong mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ rất lâu, mới cười hắc hắc, đè thấp thanh âm hỏi: "Ở nhà em cũng gọi Trình Chi Ngôn là thầy giáo Trình sao? ? Không thể nào, bình thường em gọi cậu ta là gì?"

"Ách. .. Gọi anh nước chanh.." Tiểu Thỏ hơi run sợ một phen, sau đó theo bản năng trả lời.

" Nước chanh...Anh?" Thân Tử Hạo cúi đầu lập lại cái xưng hô này, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại trên một lọ nước chanh chưa uống xong trên bàn công tác Trình Chi Ngôn, "Trách không được người này thích uống nước chanh như vậy."

"Uh'm. . . Thực ra mà nói, em nhớ rõ trước kia anh nước chanh... Không phải, trước kia thầy giáo Trình là không thích uống nước chanh!" Tiểu Thỏ nghiêng đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, sau đó tiếp tục nói: "Hình như từ khi lên đại học liền trở nên thích uống nước chanh rồi."

"Vậy sao." Thân Tử Hạo cười cười nói: "Đây cực kỳ bình thường, trước kia anh học đại học một chút ớt cũng không ăn, sau khi lên đại học mỗi bữa cơm không thêm ớt liền khó chịu."

"A? Thầy có thể ăn cay như vậy a." Tiểu Thỏ ngẩn ra, vẻ mặt sùng kính nhìn anh.

"Ha ha ha ha, không tính đặc biệt có thể ăn a!" Thân Tử Hạo có chút xấu hổ gãi gãi đầu mình, bật cười sang sảng.

Trình Chi Ngôn từ phòng làm việc của hiệu trưởng trở về, đẩy cửa ra liền thấy hai người Tiểu Thỏ cùng Thân Tử Hạo mặt đối mặt vui vẻ vừa nói chuyện phiếm vừa cười.

Đôi mắt trong suốt hơi hơi híp híp, sau đó động tác tao nhã đi vào văn phòng, thanh âm nhàn nhạt hướng tới Tiểu Thỏ nói:: "Tan học rồi hả ? ?"

"Uh'm!" Tiểu Thỏ quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn, cười tít mắt hướng tới anh hô: "Thầy giáo Trình, thầy bận sao? ?"

"Không bận lắm rồi." Trình Chi Ngôn đi đến trước bàn làm việc mình ngồi xuống, tiện tay cầm tài liệu trong tay ném đến trên bàn, sau đó kéo ngăn kéo ra tìm ra một xấp bài thi chưa chữa, nhìn nhìn nói: "Chờ anh một chút, lập tức thì tốt rồi."

" Được." Tiểu Thỏ gật đầu cười tít mắt lên tiếng.

"Nước chanh. . .Anh...??" Thân Tử Hạo nhìn Trình Chi Ngôn đang lật chuyển bài thi cố ý đè thấp thanh âm cười hì hì hướng tới anh hô một tiếng.

". . ." Tay Trình Chi Ngôn đang lật chuyển bài thi lập tức liền ngừng lại, anh ngẩng đầu lên đôi mắt lành lạnh nhìn Thân Tử Hạo, thanh âm thản nhiên nói: "Vừa rồi anh gọi tôi cái gì? ?"

"Ha ha hắc. . . Không có gì." Thân Tử Hạo đắc ý cười, cả người lười biếng dựa vào trên ghế mình, bắt chéo hai chân, bưng chén trà trên bàn lên uống môt ngụm nước nói: "Dù sao hai ta về sau vài năm đều phải làm cùng phòng làm việc, hiểu biết cậu nhiều luôn luôn không có chỗ xấu, bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em nói đúng không? ?"

". . ." Tiểu Thỏ nghiêng đầu, đôi mắt cẩn thận nhìn Thân Tử Hạo, sau một lúc lâu mới yếu ớt hỏi: "Thầy giáo Thân, thầy sẽ không là thật thích thầy giáo Trình đi? ?"

"Phốc - -" một tiếng, một ngụm nước Thân Tử Hạo vừa mới uống vào trong miệng toàn bộ phun ra.

"Khụ khụ khụ, bạn học Bạch Tiểu Thỏ, em nói cái gì! ?" Thân Tử Hạo rút một tờ giấy lau mặt từ trên bàn, dùng lực lau miệng hướng tới Tiểu Thỏ nhíu mày hỏi.

"Cái kia. . . Không phải nói, chỉ có người yêu mới có thể nhịn không được muốn hiểu biết đối phương sao? ?" Tiểu Thỏ cực kỳ nghiêm túc nhìn anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net