Chương 686-690: Cùng nhau tắm suối nước nóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Uh'm..." Cố Ninh Thư ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ ửng nhìn về phía Trình Thi Đồng, trong thanh âm mang theo một tia khẩn trương chậm rãi nói: "Hiện tại anh cũng thẹn thùng a... Nhưng mà dù sao vẫn không thể đều đã để cho em chủ động đi."

"..."

Trình Thi Đồng hơi run sợ một phen, nhìn bên trong đáy mắt Cố Ninh Thư vẫn không có đánh tan khó xử như cũ, nhịn không được cười cười, ôm cổ của anh nói: "Vậy em hiện tại liền muốn đi theo anh sao??"

Cố Ninh Thư cười cười, cúi đầu nhẹ nhàng mà mổ cánh môi hồng nhuận một phen nói: "Mặc dù hiện tại anh rất muốn theo em, nhưng mà chú nhỏ em còn có Tiểu Thỏ đang ở Ôn Tuyền ( suối nước nóng) bên kia chờ chúng ta a, ngộ nhỡ chúng ta mới một nửa, bọn họ bởi vì vẫn không có nhìn thấy chúng ta mà chạy tới gõ cửa phòng chúng ta làm sao bây giờ??"

"Uh'm..." Trình Thi Đồng hơi hơi trầm ngâm chốc lát, sau đó gật đầu nói: "Có đạo lý, vậy sau khi cùng ngâm Ôn Tuyền buổi tối trở lại anh lại tiếp tục đi theo em đi..."

Trên má gương mặt trắng nõn tuấn tú Cố Ninh Thư rất không dễ dàng hơi chút lui xuống đi một chút đỏ ửng, lại ngóc đầu trở lại rồi.

"Em đây thay áo tắm??" Trình Thi Đồng nhìn anh, vẻ mặt bỡn cợt hỏi.

"Được." Cố Ninh Thư gật gật đầu.

" Nhưng mà anh đè nặng em, như thế nào thay a..." Trình Thi Đồng hướng tới anh chớp chớp mắt, thuận miệng hỏi.

Cố Ninh Thư vội vàng đứng dậy, xoay người nhìn bóng đêm bên ngoài ban công, lẩm bẩm nói: "Em...Em thay nhanh lên đi, anh... Vẫn lại là đi trên ban công chờ em đi."

"Phốc." Trình Thi Đồng nhịn không được bật cười: "Vừa rồi anh áp đảo em rõ ràng cùng quyết đoán a, như thế nào mới một lát sau liền đều đã không thấy nữa??"

"..." Cố Ninh Thư không nói lời nào, chỉ là lập tức hướng tới ban công đi tới.

Nhưng mà mắt sắc Trình Thi Đồng vẫn lại là phát hiện lỗ tai anh toàn bộ biến hồng.

Ha ha hắc... Quả nhiên vẫn lại là thẹn thùng a...Tâm tình Trình Thi Đồng vô cùng tốt thay áo tắm, sau đó ngâm nga bài hát kéo cửa thủy tinh ban công ra, hướng tới Cố Ninh Thư đứng ở bên ngoài hô một tiếng: "Em thay xong."

Lúc này Cố Ninh Thư mới xoay người lại.

Đôi mắt sâu thẳm in ngọn đèn mông lung bên ngoài ban công yên lặng nhìn Trình Thi Đồng.

Cô đã đem bộ bikini màu đen trên người kia đổi đi, đổi thành một áo tắm liền màu thủy lam, kiểu dáng xem ra cùng Tiểu Thỏ không sai biệt lắm, nháy mắt liền trở nên bảo thủ.

Cố Ninh Thư rốt cục vừa ý liền gật gật đầu, đưa tay ôm chầm bả vai Trình Thi Đồng, trầm thấp nói: "Đi thôi, đi tắm suối nước nóng."

Bên trong Ôn Tuyền là một tòa núi giả nhân tạo ở bên trong, dọc theo đường lát đá uốn lượn một đường hướng núi giả bên trong đi mới có thể phát hiện, tới nơi này vậy mà có khoảng trời riêng.

Lúc này bởi vì vừa mới qua thời gian cơm chiều, người tới tắm suối nước nóng còn không phải rất nhiều.

Trình Thi Đồng đi vào liếc mắt một cái liền thấy hai người Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn nằm úp sấp ở trên bờ ao đang nói chuyện phiếm.

"Tiểu Thỏ! Tiểu Thỏ!" Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ la lớn.

Tiểu Thỏ đang nói chuyện với Trình Chi Ngôn quay đầu lại, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Trình Thi Đồng mặc toàn thân áo tắm màu thủy lam đang vẻ mặt hưng phấn mà đứng ở trên bờ hướng tới chính mình ngoắc.

"Đồng Đồng! Nhanh lên xuống a!!" Tiểu Thỏ cười tít mắt hướng tới cô quơ quơ.

"Được rồi!" Trình Thi Đồng gật gật đầu, đi đến bên cạnh Tiểu Thỏ, lập tức đem áo tắm khoác trên người ném đến ghế tựa bên cạnh, sau đó "Phù phù" một tiếng, lập tức nhảy xuống nước.

Bọt nước bắn tung tóe, nháy mắt bổ nhào toàn thân Tiểu Thỏ.

"..."

Tiểu Thỏ vẻ mặt không nói gì đưa tay lau bọt nước bắn tung tóe đến trên mặt mình đi, sau đó nhìn Trình Thi Đồng châm chọc nói: "Cậu có lầm hay không, cậu liền không có thể từ bậc thang bên kia xuống sao, làm gì muốn từ nơi này của tớ trực tiếp nhảy xuống!?"

"Ha ha." Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ cười nói: "Tớ liền thích phương thức xuống nước đơn giản thô bạo như vậy."

Tiểu Thỏ đưa tay lau nước trên mặt một cái, không nói gì nhìn chằm chằm Trình Thi Đồng.

Vừa thấy như vậy, cô vậy mà nhìn ra một chút manh mối.

Vừa rồi ở trên bờ cát mặc dù Trình Thi Đồng mặc bikini gợi cảm nhưng mà da thịt trên dưới toàn thân trắng như tuyết, liền giống như một khối mỹ ngọc tốt nhất, phấn nộn trắng nõn một chút tỳ vết nào cũng không có, nhưng mà giờ phút này, chỗ đai an toàn áo tắm màu thủy lam kia vậy mà hơi hơi lộ ra dấu vết đỏ thẫm khả nghi.

Ánh mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, sau đó lén lút từ trong nước vòng đến phía sau Trình Thi Đồng, thừa dịp cô không chú ý dùng ngón tay vụng trộm kéo dây áo cô, hướng tới bên trong nhìn thoáng qua.

Ha ha ha ha...

Trình Thi Đồng trong lòng cả kinh, quay đầu liền nhìn thấy Tiểu Thỏ vẻ mặt bát quái tươi cười nhìn chính mình.

"Cậu làm gì..." Hai tay Trình Thi Đồng bảo vệ ngực chính mình, vẻ mặt cảnh giác nhìn Tiểu Thỏ.

"A... Vừa rồi làm chuyện xấu đi a..." Ánh mắt Tiểu Thỏ lại vẫn đang không ngừng hướng tới nơi bả vai Trình Thi Đồng ngắm, sau đó đè thấp thanh âm hư hỏng cười nói: "Cố Ninh Thư nhà cậu còn ẩn nấp sao, chuyên môn chọn chỗ nhìn không tới hôn."

"..."

Trình Thi Đồng trừng mắt nhìn cô, một chốc, vậy mà không mở miệng phản bác.

Cố Ninh Thư từ bậc thang xuống nước, giờ phút này cũng ở trong ao suối nước nóng chậm rãi hướng tới hai người các cô đã đi tới.

"Làm sao vậy??" Anh nhìn thoáng qua bộ dáng Trình Thi Đồng hai tay ôm ngực, lại nhìn thoáng qua cười xấu xa trên mặt Tiểu Thỏ, trong mắt nghi hoặc mở miệng hỏi.

Tiểu Thỏ quay đầu lại, đôi mắt không kiêng nể gì đánh giá trơn bóng trong ngực Cố Ninh Thư.

"..."

Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc cô một cái, rốt cục có chút chịu không được một tay túm lấy cô vào trong ngực mình nói: "Đừng nhìn lung tung người đàn ông khác."

Tiểu Thỏ quay đầu lại, nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn, sau đó bĩu môi nói: "Ai nha, em chính là muốn nhìn một chút Đồng Đồng có làm mấy cái hôn ngân trên người Cố Ninh Thư hay không.... Nếu không thì không giống tác phong của cô ấy nha...."

"..."

"..."

Hai người Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư đồng thời trầm mặc.

Tiểu Thỏ nhìn trên mặt hai người bọn họ không hẹn mà cùng hiện ra đỏ ửng, nhịn không được cười hì hì nói: "Ha ha, này không khoa học a, Cố Ninh Thư thẹn thùng còn chưa tính, nhưng là Đồng Đồng cậu cũng thẹn thùng... Cái này..."

Lời của cô nói một nửa, liền bị Trình Thi Đồng dùng lực trừng mắt một cái, "Lão nương làm sao vậy, lão nương sẽ không có thể thẹn thùng sao!!"

"Ha ha..." Tiểu Thỏ không nói lời nào, chính là nhìn chằm chằm cô vẻ mặt cười xấu xa.

"Tiểu Cố, đi, chúng ta đi bên cạnh." Trình Thi Đồng đại khái là bị cô cười đến thật sự xấu hổ, nhịn không được dùng lực liếc cô một cái, sau đó xoay người dắt tay Cố Ninh Thư hướng tới bên cạnh đi tới.

Mãi cho đến bóng dáng hai người bọn họ đều đã không thấy nữa, lúc này Tiểu Thỏ mới quay đầu lại hướng tới Trình Chi Ngôn cười hì hì nói: "Anh nước chanh, anh nói tối hôm nay, rốt cuộc là Đồng Đồng ăn tiểu Cố hay là tiểu Cố ăn Đồng Đồng nha??"

Trình Chi Ngôn mỉm cười, đưa tay đem Tiểu Thỏ túm vào trong ngực mình, cúi đầu lẩm bẩm nói bên tai cô: "Cùng với quan tâm hai người bọn họ rốt cuộc là người nào ăn người nào, còn không bằng em quan tâm một phen tối hôm nay hai người chúng ta rốt cuộc nên là người nào chủ động mới tốt..."

"..." Tiểu Thỏ nghe thế trong nháy mắt liền đỏ mặt.

Cánh tay Trình Chi Ngôn thon dài hữu lực ở trong nước ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, bởi vì làn da cùng làn da cách nước ấm, sờ thậm chí có một loại cảm giác vô cùng mềm.

Đầu ngón tay của anh liền cách áo tắm trên lưng Tiểu Thỏ, du tẩu xung quanh.

Mặt Tiểu Thỏ nháy mắt liền càng đỏ.

Hơi thở ấm áp của cô nhẹ nhàng mà phun lỗ tai anh, thân thể mềm mại cũng dán tại trên thân anh, thậm chí có thể cảm giác được mềm mại trước ngực cô đặt ở trong ngực rắn chắc của anh.

Đôi mắt Trình Chi Ngôn không khỏi tối sầm, không đợi Tiểu Thỏ phản ứng kịp, liền đã cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn cánh môi hồng nhuận của cô.

"Ưm... Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ trừng lớn ánh mắt, nhìn đôi má Trình Chi Ngôn phóng to trước mặt mình, trên cánh môi truyền đến xúc cảm mềm mại mà ấm áp anh truyền đến, lông mi anh dài mà cong liền gần trong gang tấc, nhẹ nhàng mà di chuyển.

Đại ca!! Nơi này là nơi công cộng a!!

Trên bờ còn có rất nhiều người đâu a!!

Không nói trên bờ có rất nhiều người, chính là bên trong suối nước nóng lại vẫn có không ít người a!!

Hai người chúng ta như vậy, thật sự tốt sao!!?

Tiểu Thỏ vùng vẫy định mở miệng để cho Trình Chi Ngôn chú ý một chút, kết quả trong nháy mắt đó, lưỡi anh trắng mịn đã thuận thế thăm dò vào trong miệng cô.

Ngón tay anh thon dài cũng lén lút từ sau lưng áo tắm dò xét đi vào.

Bởi vì trên da thịt cô dính nước, cho nên lúc đầu ngón tay dán đi lên, xúc cảm kia hoàn toàn khác biệt cảm giác ở dĩ vãng.

Cảm giác kia thật giống như là sờ ở tơ lụa trắng mịn, so với tơ lụa còn muốn trơn nhẵn hơn, lại giống như là nắm một khối mỹ ngọc tốt nhất, so với mỹ ngọc còn muốn trơn bóng hơn.

Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy tất cả trên thế giới này gì đó cũng không hơn xúc cảm tuyệt mĩ từng tấc da thịt trong tay mình kia.

Anh nhịn không được buộc chặt cánh tay để cho khoảng cách hai người trong lúc đó càng thêm gần sát.

"Ưm ưm..." Tiểu Thỏ còn đang làm vùng vẫy vô vị.

Nhưng mà trái lại vùng vẫy của cô nhắc nhở Trình Chi Ngôn, nơi này mặc kệ nói như thế nào cũng là suối nước nóng khách sạn, uh'm... Không quá thuận tiện tiến hành bước tiếp theo a...

Vì thế sau khi chấm dứt nụ hôn nhiệt liệt tại đây, Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ hơi hơi thở hổn hển, trầm thấp nói bên tai cô: "Chúng ta... Trở về phòng đi??"

"..."

Hai tay Tiểu Thỏ che đôi má tràn đầy đỏ ửng chính mình, cô như thế nào nghe không hiểu trong giọng nói của anh đã dày đặc tình dục không thể che dấu a.

Nhưng mà.... Nhưng mà...

Ngâm suối nước nóng.... Bọn họ mới ngâm mười phút cũng không được a...

"Không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận rồi." Trình Chi Ngôn cúi đầu khẽ hôn một cái trên vành tai xinh xắn của cô, sau đó hai tay hơi chút liền dùng lực, liền ôm cô từ suối nước nóng đi ra ngoài.

Trình Thi Đồng mắt sắc nhìn thấy bọn họ một màn này, vội vàng hô: "Chú nhỏ, các ngươi muốn đi đâu a??"

Trình Chi Ngôn hơi hơi quay đầu, trên gương mặt đẹp trai mang theo một tia nhợt nhạt tươi cười nhìn Trình Thi Đồng nói: "Tiểu Thỏ ngâm nước có chút choáng váng đầu, chú mang cô trở về phòng nghỉ ngơi."

Dù sao Trình Thi Đồng bọn họ cũng không biết, anh cùng Tiểu Thỏ rốt cuộc ngâm nước bao lâu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ đỏ bừng vùi đầu ở trong lòng Trình Chi Ngôn, bộ dáng đỏ bừng cả khuôn mặt hữu khí vô lực, nhìn thật đúng là ngâm nước có chút choáng váng đầu.

Trình Thi Đồng hơi run sợ một phen, sau đó gật đầu nói: "Vậy được rồi, các ngươi đi về trước đi, cháu cùng tiểu Cố lại ngâm nước một hồi cũng đi trở về."

"Được." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, thuận tay kéo áo tắm bên cạnh ghế tựa bọc cho Tiểu Thỏ, sau đó liền ôm cô một đường hướng tới phương hướng phòng họ đi.

Mắt thấy bóng dáng Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ dần dần biến mất ở trong tầm mắt, lúc này Trình Thi Đồng mới quay đầu lại nhìn Cố Ninh Thư ngồi ở bên cạnh mình, chần chờ một phen, vẫn lại là tiến lên ôm cánh tay của anh làm nũng nói: "Tiểu Cố, người ta cũng choáng váng đầu rồi."

"..." Cố Ninh Thư vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô, "Chúng ta không phải vừa ngâm vài phút sao??"

" Nhưng mà cái nước ấm này nóng a.... Mới ngâm nước một hồi em liền cảm thấy được đầu thật choáng váng..." Trình Thi Đồng đưa tay vỗ trán chính mình, làm ra bộ dáng yếu đuối, hướng tới Cố Ninh Thư nói.

"..."

Cố Ninh Thư quay đầu nhìn thoáng qua màn hình điện tử trên bờ ao, phía trên đang biểu hiện nước ấm bên trong suối nước nóng là 36°, so với nhiệt độ cơ thể người bình thường vẫn còn thấp một lần.

Này... Xác định nước ấm rất nóng sao??

Trình Thi Đồng theo ánh mắt Cố Ninh Thư hướng tới trên màn hình điện tử bên cạnh kia nhìn thoáng qua, trong lòng nhịn không được hơi hơi quẫn một phen, nhưng vẫn lại là tiếp tục một bộ bộ dáng yểu điệu vô lực hướng tới Cố Ninh Thư nói: "Ai nha.... Đại khái là buổi chiều gió ở trên bờ cát thổi có phần bị cảm lạnh, lúc này mới ngâm nước Ôn Tuyền vài phút liền cảm thấy được đầu thật choáng váng...."

"Uh'm, chúng ta đây cũng trở về phòng đi."

Cố Ninh Thư chần chờ một phen, nhớ lại buổi chiều Trình Thi Đồng ăn mặc là bikini, bụng trắng nõn toàn bộ lộ ở bên ngoài, hơn nữa gió biển trên bờ cát khá lớn, đi tới đi lui bị cảm lạnh cũng nhất định.

Lập tức anh liền gật gật đầu, nắm tay Trình Thi Đồng từ suối nước nóng đi ra.Bọc áo tắm kỹ lưỡng, Cố Ninh Thư nhìn bộ dáng Trình Thi Đồng vẻ mặt đỏ ửng, thấp giọng hỏi: "Choáng váng đầu kịch liệt sao, còn đi được sao??"

"Đi được.... Đi được...Anh yên tâm!!" Trình Thi Đồng kéo cánh tay Cố Ninh Thư, vội vàng gật đầu.

"..."

Cố Ninh Thư có chút nghi hoặc cúi đầu nhìn cô một cái, cũng không có nghĩ nhiều, liền nắm tay cô đi về rồi.

Chỉ là lúc đi đến cửa phòng, hai người bọn họ vậy mà gặp Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đang chuẩn bị mở cửa.

Tiểu Thỏ vẫn ru rú ở trong lòng Trình Chi Ngôn như cũ, nhìn Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng cũng trở lại trong phòng khách sạn, hơi run sợ một phen nói: "Sao hai người cũng trở lại?? Không ngâm nước rồi hả??"

"Uh'm." Cố Ninh Thư gật gật đầu, thanh âm thấm đất hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Đồng Đồng choáng váng đầu. Các ngươi không phải vừa rồi liền đi sao, như thế nào lúc này mới đến phòng??"

"..."

Vừa nghe đến những lời Cố Ninh Thư này, Tiểu Thỏ không khỏi đỏ mặt.

Vì sao, vì sao??

Còn không phải một cái người nào đấy ôm cô ở trên đường đi ngừng một chút, thường thường cúi đầu hôn nhẹ cô, lúc này mới làm hại bọn họ vừa đến phòng...

Nhưng mà...

Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua Trình Thi Đồng vẻ mặt suy yếu đầu tựa vào trên vai Cố Ninh Thư, ánh mắt xoay xoay, vùng vẫy từ trong ôm ấp Trình Chi Ngôn xuống, hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Đồng Đồng, trong phòng tớ có thuốc chuyên trị choáng váng đầu, cậu tới đây tớ lấy cho cậu một hộp."

"A?? Không cần đi..." Trình Thi Đồng hơi run sợ một phen, cô cũng không phải thật sự choáng váng đầu...

" Tới đây." Tiểu Thỏ lườm cô một cái, không khỏi phân trần liền túm cô vào phòng, chỉ còn lại có Cố Ninh Thư cùng Trình Chi Ngôn còn vẻ mặt ngẩn ngơ đứng ở trong hành lang.

"..."

Trong phòng, Trình Thi Đồng nhìn Tiểu Thỏ hành tẩu (đi lại) tự nhiên, nhịn không được cười nhạo cô nói: "Tớ nói, Tiểu Thỏ, cậu thật sự choáng váng đầu sao, tớ nhìn cậu bộ dáng hành tẩu tự nhiên, đều đã có thể đi tham gia trận đấu thi đi bộ a."

Tiểu Thỏ bị cô nói có chút không tốt lắm, đành phải quay đầu trừng mắt cô nói: "Tớ nhìn cậu bộ dáng thao thao bất tuyệt nói khéo như rót ( lấy lời đường mật mà làm cho người ta mê hoặc), cũng không giống như là choáng váng đầu a."

"Tớ đương nhiên không phải choáng váng đầu a, tớ đây không phải vì đem Cố Ninh Thư nhà tớ lừa gạt trở về xuống tay với anh sao." Trình Thi Đồng cười hắc hắc dõng dạc hướng tới Tiểu Thỏ nói.

"Tớ cũng không phải choáng váng đầu, tớ đây là bị chú nhỏ cậu cưỡng chế túm trở về." Tiểu Thỏ liếc cô một cái, lẩm bẩm nói: "Cho nên nói người Trình gia các ngươi cũng không là cái người tốt gì."

"Ha ha." Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ nở nụ cười một phen, sau đó khoát tay nói: "Nếu biết tớ không phải thật sự choáng váng đầu, vậy cái gì thuốc choáng váng đầu cũng đừng cho tớ, tớ phải đi về hướng tới tiểu Cố nhà tớ xuống tay a.... Tạm biệt."

"Đợi a, cậu nghĩ rằng tớ thật sự cho cậu thuốc choáng váng đầu sao." Tiểu Thỏ túm chặt cánh tay Trình Thi Đồng, thuận tay nhét một cái hộp nhỏ đến trong tay Trình Thi Đồng nói: "Cho cậu, cầm đi đi, không cần cảm ơn tớ."

"Cái gì a..." Trình Thi Đồng cúi đầu hướng tới trong lòng bàn tay mình nhìn thoáng qua.

...

Thực ra là đồ dùng tránh thai trước kia chính mình đưa cho Tiểu Thỏ.

"Ha ha vật về nguyên chủ, vì phòng ngừa hai người các ngươi không có mang, tớ đặc biệt mang theo nhiều một phần cho cậu a." Tiểu Thỏ nhìn trên mặt Trình Thi Đồng quẫn, trong lòng bỗng nhiên cảm giác sảng khoái.

Sau một lúc lâu, Trình Thi Đồng sâu xa ngẩng đầu lại nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp nói: "Cậu cảm thấy người thông minh giống tớ, sẽ quên loại chuyện này??"

"Ách..." Tiểu Thỏ vi giật mình.

"Hừ, quá khinh thường tớ rồi!" Trình Thi Đồng hướng về phía Tiểu Thỏ làm mặt quỷ, liền nắm chặt cái hộp nhỏ trong tay ra ngoài.

Trình Chi Ngôn đứng ở ngoài cửa mắt thấy Trình Thi Đồng ra ngoài, lại lập tức đi đến trước mặt mình, đem một hộp này nọ nhét vào trong tay mình nói: "Chú nhỏ, tối hôm nay đừng khách khí, hưởng dụng mỹ thực của chú đi."

Nói xong, cô nhìn Cố Ninh Thư vẻ mặt nghi hoặc đứng ở bên cạnh, hơi run sợ một phen, sau đó lập tức làm ra một bộ choáng váng đầu, tựa vào trên vai Cố Ninh Thư nói: "Ôi, đầu thật choáng váng... Tiểu Cố, mau, chúng ta trở về phòng."

"A...... Được..." Cố Ninh Thư chần chờ một phen, vẫn lại là đỡ Trình Thi Đồng trở về phòng.

Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua cái hộp nhỏ trong tay mình, khóe môi mỏng nhịn không được vẽ ra một cái đường cong mờ.

Xem ra, Tiểu Thỏ nhà anh cũng hiểu được suy nghĩ vì người khác sao...

Bên này Cố Ninh Thư đỡ Trình Thi Đồng trở về phòng xong, liền vội vàng thật cẩn thận để cho cô nằm ngửa ở trên giường, sau đó lại đi đun một bình nước sôi, lúc này mới ngồi đến trên giường, nhìn trên gương mặt trắng nõn Trình Thi Đồng hiện ra nhàn nhạt đỏ ửng, thấp giọng hỏi: "Như thế nào, đầu em còn choáng váng sao??"

"Uh'm... Choáng váng..." Trình Thi Đồng vẻ mặt đáng thương tội nghiệp nhìn Cố Ninh Thư, hướng tới anh làm nũng nói: "Nếu không anh xoa xoa giúp em??"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net