Chương 1:xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến từ trong hôn mê tỉnh lại ,cảm thấy xương khớp của bản thân như muốn vỡ nát ,cậu từ từ bò dậy từ nền đất,mở to đôi mắt nhìn thẳng vào cái gương đối diện,cậu thoáng sững sờ như ko tin vào mắt mình từ từ đưa tay lên chạm vào khuôn mặt,đây là......cậu?ko......đây ko phải cậu,người trong gương tuy rất giống nhưng chắc chắn ko phải cậu,cậu nằm vật ra giường thở dài bất chợt đầu đau như búa bổ,từng đoạn hình ảnh xuất hiện trong đầu cậu,một lát sau cơn đau chấm dứt cậu dần hé mở đôi mắt của mình ra nhìn lên trần nhà,cậu biết những hình ảnh lúc nãy là gì cậu cười nhẹ,đôi mắt hiện lên mấy phần sát ý khiến người ta ko khỏi lạnh tóc gáy,giọng cậu âm trầm nói"ngươi yên tâm những kẻ khiến ngươi đau khổ sẽ phải trả giá,ta sẽ đem chúng xuống đó cho ngươi tùy ý ngoạn"
Cậu khó khăn ngồi dậy,bước ra ngoài kêu tiểu thanh chuẩn bị nước còn bản thân mình đi qua phòng nhị di thái cũng là mẫu thân của chủ thân thể này lấy ít thuốc trị thương,theo kí ức của chủ thân thể này để lại thì mẫu thân hắn là một tướng quân tài ba,bà ko chỉ giỏi mưu tính và võ công mà bà còn rất giỏi về y thuật nhưng ko may bà bị kẻ gian hạ độc lúc mang thai nên sinh non ,độc tố lại ngấm vào thân thể Tiêu Chiến khiến khi sinh ra thân thể cậu suy yếu nên sau này ko luyện đc võ đã thế nó còn ảnh hưởng đến đầu óc của cậu biến cậu trở thành một tên ngốc ,thần trí không bằng một đứa nhóc 5 tuổi,sau khi sinh xong Tiêu Chiến thì nhị di thái qua đời trước khi đi bà để lại tiểu thanh-thuộc hạ trung thành của bà và tất cả di sản của bà cho tiêu chiến.Sau tang lễ,Tiêu Chiến bị cha nhốt vào hồng y viện(đây là viện của nhị di thái nha).Dừng lại hồi tưởng của mình Tiêu Chiến bước vào phòng của nhị di thái ,mở ngăn tủ lấy một lọ thuốc trị thương rồi rời đi.Bước tới phòng mình ,tiêu chiến thấy tiểu thanh đang đem chăn gối gấp lại gọn gàng,tiểu Thanh thấy Tiêu Chiến thì cung kính hành lẽ"thiếu gia,nước đã chuẩn bị xong,ngài có thể vô tắm rồi"
"Ân"Tiêu Chiến gật đầu đáp,cậu bước ra sau bức vách từ từ cởi bỏ y phục rồi bước vào mộc dục(bồn tắm đóa),từ từ kì cọ thân thể đến khi nó hoàn toàn sạch sẽ mới dừng lại ,lúc này tiểu Thanh mang một bộ y phục màu xanh lam bước vào"thiếu gia,đồ của người"Tiêu Chiến bước ra khỏi mộc dục lấy khăn lau khô người rồi khoác lên mình bộ nội y màu trắng ,cậu đưa cho tiểu Thanh lọ thuốc trị thương rồi đem bộ y màu xanh mặc vào"ngươi bị thương rồi cần chữa trị"Tiêu Chiến nói,tiểu Thanh nhìn vào Tiêu Chiến cười nhẹ"đa tạ thiếu gia",Tiêu Chiến cười rạng rỡ với tiểu Thanh rồi cùng nàng đi ra ngọa phòng(phòng ngủ),Tiêu Chiến ngồi xuống ghế để tiểu Thanh vấn tóc lên ,bỗng bên ngoài truyền một loạt âm thanh ồn ào ,Tiêu Chiến ko hài lòng đứng dậy đi ra ngoài, nhìn đến nơi phát ra tiếng ồn thì ra là một đám nam nhân đang cưỡng hiếp người hầu trong phủ,loáng thoáng còn thấy bóng dáng đại thiếu gia phủ thừa tướng Tiêu Ninh ,nghe thấy tiếng mở cửa đám người đồng loạt nhìn lên,một trong tên số bọn họ cười khinh bỉ nói "ồ,là tứ thiếu gia đấy à,ko giả bệnh nữa à"một tên khác đáp lời"ngươi đừng trêu đùa tứ thiếu gia nữa,hắn ta là bệnh thật đó"Tiêu Chiến nghe bọn sâu bọ dưới kia châm chọc liền cười khinh trả lời"cảm ơn các vị đã quan tâm,nhưng hình như.......chuyện của ta cũng ko đến tay mấy người các ngươi quản"
"Ngươi...."mấy tên nam nhân kia cứng họng chỉ biết đưa mắt nhìn Tiêu Ninh ,hắn bây h mới lên tiếng"tứ đệ,đệ hơi qúa đáng rồi đấy rõ ràng bọn ta là có tâm tới thăm ngươi ăh"Tiêu Chiến cười đáp"vậy đệ đệ phải đa tạ đại ca rồi chỉ là việc của đệ ko phiền đại ca phải hao tâm"nói xong Tiêu Chiến lại một lần nữa nhìn xuống đám người phía dưới nói"thăm đều đã thăm rồi,nếu ko còn gì nữa thì mời các người đi cho"nói xong Tiêu Chiến bình thản gọi tiểu Thanh đi tới trù phòng(phòng bếp đóa).Đang đi trên đường bỗng Tiêu Chiến nghe bọn người hầu đang bàn tán nhau về cái gì đó,cậu dừng lại để nghe ngóng cuộc bàn luận thú vị
"Này,ngươi biết gì chưa nhiếp chính vương điện hạ quay về rồi,ngày mai bệ hạ sẽ mở tiệc mừng đấy còn mời thừa tướng phủ chúng ta nữa,ko chỉ vậy bệ hạ vậy mà lại chỉ đích danh tứ công tử phải vào cung"thị nữ a nói
"Tứ công tử gì chứ rõ ràng là một tên điên,hoàng thượng chẳng qua là nể mặt thừa tướng và nhị di thái mà thôi"thị nữ b đáp ,cứ thế kẻ tung người hứng nào có để ý ở một góc xa xa nào đó có một con cáo ranh mãnh đang đứng nghe cuộc nói chuyện,Tiêu Chiến nở nụ cười nhẹ rồi lầm bầm"nhiếp chính vương......ha~thú vị lắm chúng ta sẽ gặp nhau sớm thôi"nói rồi cậu cùng Tiểu Thanh tiếp tục đi đến trù phòng







Hôm nay tới đây thôi chúc mn một buổi tối vv

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#đammỹ
Ẩn QC