CHAP 8: NGHE LỜI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

================= MỘT TUẦN SAU ==========================

Cô đã hồi phục rất nhiều, cả ngày chỉ đi theo bà Lý để giúp bà làm việc, cũng 1 tuần rồi cô ko nhìn thấy thiếu gia. Trong 1 tuần bà Lý dạy cho cô rất nhiều thứ, dặn dò cô những điều cấm kị trong biệt thự, đưa cô đi thăm hết 1 vòng biệt thự. Thật sự biệt thự này cũng quá rộng đi, vậy mà chỉ có mỗi thiếu gia ở. Ở đây cô mới biết thiếu gia của bọn họ rất ít về đây. Và cô cũng rất nhớ nhà, nhớ gia đình, nhớ tiểu Tĩnh nhưng cô đã đồng ý với thỏa thuận đó nghĩa là ko có cơ hội quay lại. 

Hôm nay trời thật đẹp, cô đang đi dạo trong sân thì nghe tiếng bà Lý gọi. Cô vội chạy vào nhà.

" Bà gọi cháu ạ? " Cô lễ phép hỏi bà.

" Hôm nay thiếu gia về, cháu nhớ những gì bà dặn chưa? " Bà Lý cẩn thận nhắc lại những quy tắc kia cho cô.

" Cháu nhớ rồi ạ, mà bà ơi, cháu có thể nấu ăn được ko ạ? "Cô e dè đề nghị, bình thường ở nhà chỉ có cô với bà Lý cô vẫn nấu ăn theo thực đơn bà đưa cho cô nhưng trước đây bà có nói những ngày thiếu gia về sẽ gọi đầu bếp.

" Hôm nay ta đã gọi đầu bếp rồi nhưng nếu cháu muốn thì cứ nấu đi, đồ ăn của đầu bếp là cho thiếu gia, chúng ta sẽ ăn đồ cháu nấu " Bà ko ngờ cô bé này lại yêu thích nấu ăn đến vậy, nhưng lâu rồi cũng quen. Bà cũng rất yêu quý đứa bé này nên thường để cô nấu ăn.

" Cảm ơn bà, bà là tốt nhất, cháu đi chợ nhé " Cô liền chạy vào phòng thay quần áo.

" Bà ơi, cháu xong rồi, cháu đi đây " Cô nhanh nhẹn chuẩn bị đi thì bà Lý gọi lại.

" Hôm nay thiếu gia về, cháu ở nhà tiếp đón, để bà đi cho " Bà Lý nói rồi cũng nhanh nhẹn bước ra cổng gọi tài xế đưa bà đi.

Còn cô vẫn đứng đó, cô đang nghĩ xem phải đón tiếp thiếu gia thế nào, sao bà lại để cô ở nhà 1 mình. Đang tập trung suy nghĩ thì cô nghe thấy tiếng xe tiến vào sân, lại chẳng kịp suy nghĩ chạy ra đón tiếp.

Chiếc Roll - Royce Ghost đen bóng đỗ giữa sân, bên cạnh là 1 chiếc Lamborghini Huracan Performante cam rực rỡ. Đầu óc cô căng thẳng hết mức, chẳng phải chỉ có mình thiếu gia thôi sao? sao lại có 2 chiếc xe? Cô vẫn đứng chôn chân ở cửa, nhìn chằm chằm vào 2 chiếc xe. 

( Xe đây mọi người )

Từ trong chiếc xe đen bước ra là 1 người đàn ông mang đôi mắt màu hổ phách nhìn thẳng về phía cô, ngũ quan hoàn mĩ nổi bật dưới ánh nắng mặt trời nhẹ nhàng buổi sớm, dáng người cao lớn, cân đối, đôi chân thon dài đang trực tiếp hướng về phía cô mà mạnh mẽ bước tới. *Đó là người đàn ông tên Thiên Phong đó.* cô nghĩ thầm, ánh mắt vẫn ngơ ngẩn. *Người này thật quá đẹp, thân ảnh to lớn dưới ánh nắng thật đẹp.* Bên cạnh anh là 1 người đàn ông khác, nhưng ko phải là 2 người thuộc hạ lần trước. Người đàn ông đó khác anh, anh ta mang 1 dáng vẻ kiều mị điển hình, đôi mắt nâu sâu hút, toát ra vẻ quyến rũ đặc biệt, chỉ là cô vẫn luôn có 1 ấn tượng mạnh mẽ hơn với anh.

" Mạc Diệp, đi pha cho tôi 2 ly cà phê " Đang mê mải ngắm anh thì nghe thấy giọng nói lạnh lẽo đập tan suy nghĩ của cô. Anh chẳng còn thấy lạ khi có ai nhìn chằm chằm mình nữa, bất kì khi nà anh bước ra đường vẫn luôn như vậy.

" Xin chào Phong lão đại, tôi... tôi lập tức đi pha " Hít 1 hơi thật sâu để ổn định lại tâm tình hoảng loạn, cô nhanh chân bước về phía nhà bếp để pha cà phê.

Đến khi vào tới nhà bếp, cô vẫn ko thể thoát khỏi những áp lực mà người ngồi ngoài phòng khách đem tới, từ khi anh bước vào ko khí của ngôi nhà chợt chuyển lạnh đi. Cô pha cà phê xong rồi thì đem ra ngoài,

" Cà phê của ngài " Sau khi đặt 2 ly cà phê xuống bàn, cô định đi cất khay thì giật mình quay người lại vì tiếng gọi dội từ phía sau của 2 người đàn ông.

" MẠC DIỆP " Anh gọi xong thì dừng lại 1 chút nhìn người phía đối diện rồi nói tiếp " Từ nay cô sẽ ở đây giúp đỡ bà Lý, từ giờ gọi tôi là thiếu gia. Đây là Lục Lệ Thành, trước giờ vẫn thường xuyên đến đây, cô cũng nên biết " Anh muốn cô trở thành sát thủ trong tổ chức nhưng thật tiếc rằng mắt cô có vấn đề, cơ thể cũng ko phù hợp để trở thành 1 sát thủ nên đành để cô trong biệt thự cùng bà Lý.

" Tôi nhớ rồi, thiếu gia " Cô ngay lập tức trả lời, rồi định quay lưng đi.

" Cô bé, lại đây ngồi cùng tôi " Lục Lệ Thành lên tiếng kéo cô trở lại, giọng nói cũng chẳng có mấy phần đứng đắn như ra lệnh, tay cũng đang đưa lên kéo cô xuống.

Nhưng thật tiếc, anh ta ko hề biết Mạc Diệp ko phải 1 người ngu ngốc. Cô nhanh chân lùi về phía sau ghế của anh.

" Thật xin lỗi, Lục thiếu gia, tôi ko có lí do gì phải nghe lời anh. Tôi là người của Phong thiếu gia thì sẽ chỉ nghe lời ngài ấy, nếu ngài ấy có yêu cầu tôi làm việc đó, tôi nhất định sẽ làm " Cô làm việc luôn biết suy nghĩ, cô đã kí lên thỏa thuận kia, cô sẽ làm theo những gì trong thỏa thuận có viết, những điều khác cô nhất định bảo vệ quyền lợi của mình.

Anh ngồi đó cũng có chút dao động, cô gái này cũng có bản lĩnh. Nếu là người khác, có lẽ sẽ nhảy luôn vào lòng Lục Lệ Thành rồi, nếu có thể lấy được cảm tình của anh ta có lẽ sẽ được rất nhiều thứ. Nhưng cô gái này, lại làm theo những gì cô cho là đúng nhất.

Lục Lệ Thành cũng có chút bất ngờ, trước giờ chưa từng có cô gái nào từ chối anh ta. Vậy mà cô gái này ko hề e dè nói lên lập trường của mình mà cự tuyệt anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net