Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Anh hai có chuyện mà không nói gì với em hết. Thằng chó đó đã làm gì vậy anh? Anh nói cho em nghe, em lặt đầu nó xuống cho anh coi"- Us nằm trên cánh tay Tay thủ thỉ.

-"Cứ kệ anh ta, chuyện cũng qua rồi."- Tay không muốn nhắc lại chuyện cũ. Chuyện đó dù gì cũng đã trôi qua rồi.

-"Vâng. Mà Tea trông cũng được đó. Vừa giàu vừa tâm lý"

Us ưng bụng lắm nha. Người gì mà vừa đẹp trai, vừa tâm lý, nhìn diện mạo bên ngoài là ăn điểm rồi đó.

Tay: Anh không nghĩ mình lại tìm được một người tốt đến vậy.

Tay: À mà còn JJ? Anh ấy đâu?

Bình thường JJ luôn đi kè kè theo Us như keo dính chuột mà. Sao hôm nay lại tốt vậy?

Us: Em không biết. Em đuổi đi rồi.

Tay: Sao lại đuổi?

Us: Giận cá chém thớt.

Tay: Hử?

-"Ai bảo anh ta giống y tên kia chứ. Chỉ nhìn thấy bản mặt đó thôi là em đã khó chịu rồi"- Us biết JJ không có lỗi, cậu sẽ tìm cách để xin lỗi JJ sau.

Tea chỉ biết lắc đầu cười. Là anh em sinh đôi nhưng sao lại khác nhau thế nhỉ?

-"JJ là người tốt. Đừng có được cưng rồi làm tới"- Tay chạm nhẹ vào đầu mũi em trai. Em không muốn Us bỏ lỡ một người tốt như JJ.

-"Em biết rồi mà"- Us nũng nịu. Thì chừng nào rảnh người ta sẽ đi xin lỗi mà.

Tea mang đĩa trái cây mình vừa gọt để lên bàn, chờ đợi hai 'nữ vương' thưởng thức.

Tea: Hai người ăn đi ạ. Nói chuyện nhiều chắc đã mệt rồi.

Us: Ui sao mà dễ thương quá vậy cà? Phải mà anh chưa có bồ he.

Tay: Để làm gì?

Us: Thì sẽ có một màn đấu đá đẫm máu giữa em với anh chứ sao.

Tay: Em không có cửa đâu cưng á.

Us: Không có thì thôi. Ai mà thèm.

Us giận rồi. Hông chơi với anh hai nữa đâu.

Us: Em đi ngủ chút đây. Em mệt quá rồi. Cả ngày em chưa được ngủ rồi.

Tay: Mệt thì ngủ đi. Đừng có nằm chơi điện thoại đó.

Us: Dạ

Us đi vào phòng. Tea bây giờ mới có thể ôm người con trai bé nhỏ của mình vào lòng.

Tay: Lại làm sao vậy hả?

Tea: Nhớ.

Tay: Trẻ con.

Nói vậy thôi chứ Tay vẫn để yên cho Tea ôm.

Nằm trong lòng Tea thích lắm, Tay cứ thích nằm như vầy thôi. Cảm giác như đang được bao bọc, chở che vậy đó.

P'Tay của N'Tea thơm quá, làm Tea ngủ lúc nào chẳng hay.

Cảm nhận được hơi thở đều đều của Tea và vòng tay không còn siết chặt như lúc đầu, Tay mỉm cười hạnh phúc. Cậu bé này cứ thế bước vào cuộc đời Tay. Xoá tan bầu trời đen tâm tối và thay thế nó bằng bầu trời đầy màu sắc.

-"Ngoan nhé, và ở bên anh mãi nhé"

/////

"Cách duy nhất để những chướng ngại cản trở đường đi của bạn biến mất là dọn dẹp nó"– Greg Kincaid (nhà văn người Mỹ).


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net