Chương 1 :Định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Một cô gái ngây thơ với một tình yêu đầu đời trong sáng và mơ mộng. Mọi thứ với cô trong thời gian đó đẹp như một giấc mơ. Nhưng có lẽ bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, hạnh phúc nào cũng có lúc tàn lụi. Khi một ngày gia đình cô biết được tình cảm của cô. Đã cắt đứt tình cảm đó. Một thời gian sau hai người mỗi người một ngã vì người cô yêu cho rằng cô đùa giỡn anh. Bi hài cho cô kết thúc một tình cảm đầu lòng. Thời gian cứ như thế trôi trong lòng cô vẫn nhớ mãi mối tình đó, những kỉ niệm tươi đẹp ngày đó. Dù cô có trưởng thành có quen bao nhiêu người cũng không thể tìm về cảm giác hạnh phúc khi đó. Nhưng đến một ngày cô gặp một chàng trai khiến cô quen thuộc và có lại cảm giác như lúc đó. Anh chính là người mà đầu tiên cô yêu. Anh với cô sẽ ra sao sau 10 năm gặp lại.... sẽ tiếp mối tình xưa hay xem nhau như xa lạ, hoặc có lẽ sẽ là một cái gì khác khiến cả hai......
Chương 1

_Lạc Hân à ! Dậy đi con.
Tiếng gọi vang từ dưới lầu vọng lên nhằm đánh thức người duy nhất còn ngủ trong ngôi nhà này.
Cô gái nhỏ nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông mềm mại, chỉ lộ ra cái đầu xù với khuôn non nớt, từng tia sáng chiếu lên khuôn mặt cô như đang dịu dàng vuốt ve làm cho cô như một thiên sứ ở giấc ngủ vĩnh hằng. Nhưng khi giọng nói vang vọng ở dưới lầu một lần nữa dồn dập đã đánh thức cô ngay lập tức.
_ Lạc Hân con không dậy trễ học ráng chịu nha, đã 6h50 rồi đó.
Lạc Hân đang từ trong mộng nghe thấy tiếng gọi liền bật dậy.
_ What??? 6h50 ôi trễ rồi , sao mẹ không gọi con.
Cô vừa nói vừa nhanh như gió chạy vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, thay đồ không tới 5 phút. Sau đó cô liền tức tốc xuống nhà nhưng không cẩn thận trượt chân và rồi...
-"Rầm" mặt cô tiếp đất, chân chóng vó lên trời đầy thê thảm.
_Ôi! Đau quá!
Cô vừa nói vừa mếu máo .
_ Con gái à phải cẩn thận chứ hư nền gỗ của mẹ mất rồi .
Mẹ cô vừa cười vừa nói.
Ba cô người nãy giờ không lên tiếng đang ngồi trên bàn ăn đọc báo khi thấy cô té cũng không khỏi lắc đầu lên tiếng.
_ Cái con bé này tính hậu đậu không sửa. Thôi con ăn sáng đi rồi đi học không trễ.
_ Dạ thôi ba con trễ rồi tí con lên trường ăn.
Trên đường tới trường quan cảnh thật mát mẻ khiến lòng người thoải mái.
Cô tên Vũ Lạc Hân là con gái đầu của nhà họ Vũ . Nhà họ Vũ có một công ty địa ốc tuy không có tiếng tăm gì nhưng trong khu vực không ai không biết. Nhà cô có ba chị em, vì là chị cả nên cô cũng được kì vọng rất cao. Trên vai gánh một trách nhiệm nặng nề mà không ai biết được. Cô chỉ mới 13tuổi , mới chỉ là một học sinh lớp bảy nhưng trách nhiệm và sự kì vọng gia đình đặt trên vai cô rất lớn.
Cô là một cô gái không xinh đẹp cũng không có gì hơn người cũng chẳng có gia thế hiển hách nên ít được mọi người quan tâm. Cô có một nước da vàng nâu nhạt của người Châu Á, mái tóc dài ngang lưng màu hạt dẻ khiến cô càng thu hút mặt dù gương mặt không xinh đẹp. Mọi thứ xung quanh cô đều như vậy. Nhưng những điều bình thường đó lại làm nên sự đặt biệt.
Từ khi rời nhà cô cố gắng đạp nhanh nhất để tới trường bởi đây là buổi cuối cùng của năm học.
Cô vào tới trường liền chạy một mạch vô lớp vì quá vội đã đụng trúng một người nhưng vì gấp gáp sợ trễ học nên chỉ cuối đầu xin lỗi rồi bỏ đi.
Chàng trai nhìn bóng cô đang khuất dần mỉm cười.
Cô chạy thẳng vào lớp vừa đúng lúc reng chuông. Cô đang tìm kiếm bóng dáng nhỏ bạn thân thì nghe tiếng nói.

_Lạc Hân đây nè, ngày cuối mà bồ cũng tới trễ nữa là sao.
Cô nàng vừa nói vừa vẫy tay
_Nè, trễ đâu đúng giờ mà nha.
Cô mỉm cười đáp lại. Nụ cười đầy tươi sáng và ngây thơ.
_ Vâng đúng giờ!!!! Haizzzz....
Cô nàng bất đắc dĩ mỉm cười thở dài như hết cách với cô bạn thân này.
_ Hihi năm sau mình học chung tiếp nha Vy.
Cô vui vẻ khoát tay nhỏ bạn thân không để ý sự bất đắc dĩ của nhỏ bạn mà nói.
_No no no . Mình sẽ không học chung với bồ đâu. Học với bồ sao mình cua trai .
Cô bạn ngay lập tức nhảy ra khỏi cái khoát tay đầy thân thiết mà nói.
_ Trần Thảo Vy, bồ nói lại coi.
Ánh mắt như hột lựu của Hân đang nhìn vào đứa bạn thân của mình.
_Ahihi ôi bạn thân yêu, mình chỉ nói đùa thui đâu cần giận dữ thế. Hihi
Hai người cứ nô đùa như thế ngay cả cô bước vào lớp cũng chả hay.
_uhm hử. Hai em kia.
Cô giáo nghiêm nghị khó chịu khi thấy học sinh còn đùa giỡn khi đã vào chỗ, tính phạt thì nghỉ giờ là bữa cuối nên bỏ qua.
Nhưng hai người cứ như hóa đá khi nghe tiếng cô, liền lập tức ba chân bốn cảnh chạy về chỗ bàn cuối ngôig xuống không giám ngẩn mặt lên.
_ Bữa nay là ngày cuối cùng của năm học chúng ta cùng quẩy nào.
Cứ tưởng cô sẽ trách phạt không ngờ cô lại nói vậy thế là cả lớp cười rộ lên.
Cuối cùng bữa tiệc liên hoan cuối năm được tổ chức một cách vui vẻ.
Đang vui vẻ thì bị Vy kéo đến một đám con trai.
_ Cuối năm rồi chúng ta đi chơi nhé.
_Vy vy cậu nói gì vậy.
Cô ngại ngùng ấp ửng không biết làm sao, dù sao cô bình thường trừ học hành và chơi cùng Vy ra thì không còn chơi với ai khác nhất là con trai.
_ Hân hân ngại gì bạn bè trong lớp mà.
Thật tế Vy biết Hân không bao giờ quan tâm những bạn khác trong lớp nên tuy đã học chung một năm nhưng chưa chắc đã biết về các bạn trong lớp nhân đây muốn kiếm cho Hân thêm vài người bạn.
_ Được đó, Hân nè mình học chung cả năm rồi mà chưa nói chuyện lần nào giờ tiện mình nói chuyện làm quen luôn.
Đó là giọng của một bạn nam nhưng khá bánh bèo tên Nguyễn Hoàng Duy Anh. Đang dùng tay làm cử chỉ ẻo ẻo như mấy người thái giám trong phim cung đình hay xem.
Hân nghe và hành động của Duy Anh mà bật cười lại không biết rằng hoa đào của cô đã đến.
Trong đám con trai có một người nãy giờ vẫn đang ngầm đánh giá cô.
Một cô gái nhỏ nhắn, nước da ngâm ngâm nhưng không đen, tóc dài màu hạt dẻ, ánh mắt đen láy, một khuôn mặt bình thường nhưng lại có gì đó cuốn hút mang lại cảm giác hòa hợp muốn gần gũi cô.

Như cảm nhận được có cái nhìn về mình Lạc Hân quay đầu tìm kiếm thì chạm phải ánh mắt của Tuấn Hy .
Ánh mắt đen láy như hớp hồn cô, dáng người cao ráo, da rám nắng, khuôn mặt cute, chiếc răng khểnh lộ ra khi cười kia cứ như chọc vào tim cô, tất cả thật tuyệt vời.
Ngay từ ánh nhìn đó mỗi người một cảm giác. Một suy nghĩ.
===============================
«YÊU sao?» Lê Tuấn Hy và Vũ Lạc Hân
Hai người sẽ ra sao ? Xem phần tiếp nhé.
Author: Thanh Hư
nho-11 Nho-Oceanenho-reynnhoingnhok-cuteNhok-Kunoernhok-leonhokliNhokLynhokmanucian21NhokmiuTranNhokMon7NhokMon95nhokmoon3320nhoncanhonca

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net