2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ Phong đặt Tiểu Xán lên giường, gọi người hầu chuẩn bị nước nóng, đuổi hết người hầu ra ngoài, đích thân tắm sơ lại cho Tiểu Xán, sau khi tắm xong, Kỳ Phong không mặc đồ lại cho Tiểu Xán mà cứ thế đặt lên giường

Kỳ Phong lặng lẽ ngắm nhìn cơ thể ngọc ngà, trần trụi trước mặt mình, trong người dâng lên niềm rạo rực khó tả, bàn tay to lớn, ấm áp mơn trớn lướt trên đôi chân nõn nà của Tiểu Xán

quản gia từ khe hở bên ngoài nhìn thấy, nở nụ cười nhẹ rồi rời đi, có lẽ từ lần đầu gặp Tiểu Xán, ông ấy đã dự tính được sẽ có ngày này, chỉ có điều nó đến sớm hơn dự định

Tiểu Xán cảm thấy có gì đó ấm nóng đang xoa nắn hạ bộ của mình nên mơ màng tỉnh dậy, cảm giác càng lúc càng khó chịu hơn

Tiểu Xán ngỏng đầu dậy nhìn thấy Kỳ Phong đang dùng tay đùa giỡn với hạ bộ của mình, chốc chốc lại vuốt từng mảng da thịt trên chân, trên người Tiểu Xán thì không mảnh vải, Tiểu Xán hoảng sợ bật ngồi dậy, kéo cái chăn bên cạnh che người lại, cúi đầu không dám nhìn lên

Kỳ Phong nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Tiểu Xán thì cười lớn: ha ha ha

Kỳ Phong: ngươi cũng lỳ thật, sợ đến như vậy mà không thốt ra một âm thanh nào

Kỳ Phong: ngươi là Tiểu Xán đúng không

Tiểu Xán vẫn không phản ứng, vờ như không nghe thấy

Tiểu Xánnói thầm ():

(Tiểu Xán: biến thái, không thể tin được, sao ngài ấy lại làm vậy với mình, ta và ngài ấy đều là nam nhân mà)

Kỳ Phong càng xích người tới, Tiểu Xán liền thu người lại, Kỳ Phong cảm thấy hưng phấn lạ thường

Kỳ Phong lấy trong người ra một lọ sứ, cầm cái chăn Tiểu Xán đang che người, giựt mạnh lại rồi ném xuống giường

Tiểu Xán giựt mình, sững sốt nhìn Kỳ Phong

(Tiểu Xán: ngài ấy làm gì vậy, ngài ấy sao có thể)

Tiểu Xán nhổm dậy định nhảy xuống giường thì bị Kỳ Phong chụp lại, ném ngược trở lại chỗ cũ, Tiểu Xán thấy đau, nằm lăn qua lăn lại, Kỳ Phong mở nắp bình sứ đổ ra tay mình một chất nhầy trắng đục, thô bạo chụp lấy chân Tiểu Xán giữ lại, nhanh tay tiến một ngón tay vào hạ huyệt của Tiểu Xán chọt ngoáy

Tiểu Xán cảm thấy một bị cảm giác đau đớn xâm chiếm đến khó chịu

(Tiểu Xán: đau.... đau quá.......)

Kỳ Phong: của ngươi chặt thật đó Tiểu Xán

Tiểu Xán uốn éo tỏ vẻ khó chịu, cố gắng kìm nén không để phát ra âm thanh, hi vọng người đang làm hành động dị thường kia có thể chán mà ngừng lại, nhưng Tiểu Xán càng kìm chế, Kỳ Phong càng rạo rực, hưng phấn hơn

nữa thân dưới của Tiểu Xán đã bị bàn tay mạnh mẽ của Kỳ Phong gì chặt, có vùng vẫy cũng vô dụng, trong người Kỳ Phong hừng hực, nhanh tay cởi phăng quần áo đang mặc trên người Tiểu Xán, thô bạo dùng lực, tách đôi chân nuột nà của Tiểu Xán, đẩy mạnh thân dưới cừa căng vừa nóng rực vào hạ huyệt của Tiểu Xán

Tiểu Xáncong người, bất giác từ miệng phát ra một âm thanh: ah...

Tiểu Xán nhanh chóng chụp miệng mình lại

Kỳ Phong cười lớn, âm thanh vừa thanh, vừa trầm, lọt vào tai Kỳ Phong làm Kỳ Phong thích thú lạ thường, Kỳ Phong tỏ ra vô cùng đắt ý, động tác nhanh hơn

Tiểu Xán đau đớn uốn người khó chịu, cắn chặt vào tay để không có thêm âm thanh nào phát ra từ miệng, Kỳ Phong cau mày khó chịu, có cảm giác bản thân đang tận lực mà không được gì, dùng hai tay giựt lấy hai tay của Tiểu Xán, gì chặt vào giường, thúc mỗi lúc một mạnh hơn

Tiểu Xán vừa đau vừa khó chịu, không nói nên lời, nước mắt giàn dụa, cắn chặt răn gồng mình chịu đựng

Kỳ Phong cảm giác bị xiết chặt, cuối xuống mút lấy đôi môi của Tiểu Xán, đưa lưỡi vào khám phá bên trong khoan miệng của Tiểu Xán, mút chặt đến tận bên trong đáy lưỡi, càng lúc mút càng mạnh hơn

Tiểu Xán: ưm...

Âm thanh rất nhỏ nhưng lại có thể xoáy thẳng vào tim, làm tim Kỳ Phong đập mạnh hết mức có thể, trước đây Kỳ Phong đã làm việc này với tất cả phu nhân trong phủ nhưng đây là lần đầu tiên Kỳ Phong có cảm giác vừa hưng phấn, vừa thích thú, trong người rạo rực không thôi

Kỳ Phong thẳng người, nhìn cơ thể ửng đỏ của người nằm bên dưới, dùng lực đẩy mạnh thân giữa của mình vào hạ huyệt, Tiểu Xán cong người hai tay nắm chặt, kìm nén, dù khó chịu đến mấy, bản thân nước mắt đầm đìa, mồ hôi nhễ nhãi vẫn không thốt ra thêm bất kỳ một âm thanh nào, chỉ lộ trên gương mặt vẻ sợ hãi tột cùng

Kỳ Phong càng lúc càng tức, cảm giác vừa hưng phấn, vừa tức cứ đang xen, dâng lên dồn dập, lực đẩy kịch liệt làm Tiểu Xán bắn ra chất dịch đầy người, tuy nhiên vẫn không có một âm thanh nào phát ra, Kỳ Phong hừng hực thúc mạnh đến khi đạt cực khoái, chất dịch lấp đầy hạ huyệt tràn ra ngoài

Tiểu Xán toàn thân rủ rượi, co thể mệt nhoài, nhưng dù Kỳ Phong làm thế nào Tiểu Xán vẫn không phát ra thêm bất kỳ âm thanh nào, Kỳ Phong bực tức, đổi tư thế liên tục, quấn lấy Tiểu Xán triền miên đến mức Tiểu Xán kiệt sức, ngất xĩu trên giường

Khi Tiểu Xán ngất đi, một cảm giác xót xa đến tận cùng, xoáy thẳng vào tim làm Kỳ Phong ngừng lại, Kỳ Phong bước xuống giường lấy áo ngoài mặc vào, kéo chăn đắp người Tiểu Xán lại, gọi người hầu chuẩn bị nước nóng, đích thân lau sơ người cho Tiểu Xán rồi mặc quần áo lại, đặt Tiểu Xán nằm ngay ngắn trên giường, đắp chăn lại

người hầu nhìn thấy ai ai cũng ngạc nhiên nhưng chỉ cuối đầu không dám thở mạnh, Kỳ Phong cũng kêu người gọi tổng quản đến

Kỳ Phong ngồi ngắm Tiểu Xán một lúc rồi đứng dậy bước ra cửa, xoay đầu lại nói với tổng quản: gọi đại phu xem bệnh, điều dưỡng thân thể cho Tiểu Xán

quản gia: dạ

Kỳ Phong: từ mai để Tiểu Xán ở đây, tìm cho em ấy một nam hầu biết chuyện một chút, đừng để hắn ăn híp em ấy

quản gia: dạ

Kỳ Phong rời đi một lúc, cả đám người hầu mới thở phào nhẹ nhỏm

người hầu 1: quản gia, vương gia thật lạ

người hầu 2: đúng rồi, lần đầu thấy một người sau khi bị ngài ấy thị tẩm không bị khiêng ra ngoài, còn được gọi đại phu

quản gia: các ngươi muốn giữ cái mạng thì bớt nói đi, từ mai chiếu cố cậu ấy một chút, thấy gì chướng mắt hay ai ức hiếp cậu ấy phải báo ngay cho ta

mấy người hầu đồng loạt trả lời: dạ

quản gia: lui hết đi, ta sắp xếp một số thứ trong phòng rồi đi

tất cả đều lui ra ngoài, chỉ trừ quản gia

quản gia đứng ngay giường, lặng người nhìn Tiểu Xán, giọt nước mắt rơi dài trên má nói thầm: con trai, ta sắp có thể trừ khử bọn phu nhân độc ác đó, trả thù cho con rồi

(Cách đây 3 năm, tình cờ một phu nhân trong vương phủ đi dạo, thấy con trai của quản gia, nàng ta liền cho người bắt con trai quản gia vào vương phủ làm người hầu, quản gia thân phận thấp kém, không dám chống đối

Con trai quản gia gương mặt xinh xắn, điển trai, nên mấy phu nhân cứ chuyền tay nhau làm nô tài thân cận, đến một ngày đột nhiên cậu ấy đột nhiên qua đời, trước khi chết, cậu ấy có để lại bức thư, nói các phu nhân chuyền tay nhau vừa hành hạ, vừa cuồng bạo, làm cậu ấy khủng hoảng đến mức tự tử)

quản gia luôn cánh cánh trong lòng về việc mất con, quản gia đã làm người hầu trong phủ rất lâu, tỷ mỷ quan sát, Kỳ Phong dường như không có hứng thú với nữ nhân, các phu nhân trong phủ, không ai là chiếm được trái tim của Kỳ Phong

quản gia đã đi tìm khắp nơi, một gương mặt có vẻ đẹp khi dậy thì, vừa gặp đã yêu, quản gia tìm kiếm khắp nơi cuối cùng gặp được cậu nhóc xinh xắn, nhắm chừng sau này lớn sẽ rất đẹp nên mua với giá rất cao

việc Tiểu Xán bí mật lẻn vào hồ nước đằng sau bức tường cỏ quản gia cũng biết, quản gia thường tạo cơ hội để Tiểu Xán đến đó, hi vọng một ngày sẽ chiếm lấy trái tim Kỳ Phong

nhưng quản gia lại không ngờ, có thể dễ dàng như vậy, sau khi quản gia sắp xếp ngay ngắn một số thứ thì rời đi

.

.

Hôm sau, Tiểu Xán mơ màng tỉnh dậy, đầu thì choáng váng, toàn thân đau nhức dữ dội, nữa thân dưới dường như không còn thuộc về mình, cố gắng ngồi dậy bước xuống giường thì đau đến mức ngã dài ra đất

Kỳ Phong vừa bước vào thấy Tiểu Xán ngã trên đất liền chạy tới, bế Tiểu Xán để lên giường, Tiểu Xán kéo chăn che người lại, gương mặt sợ hãi, cuối xuống không dám nhìn lên

Kỳ Phong đưa tay nắm lấy bàn tay Tiểu Xán thì Tiểu Xán sợ rụt tay lại

Kỳ Phong: đừng sợ, Tiểu Xán còn đau, bổn vương không làm nữa đâu

Kỳ Phong: hôm qua bổn vương có hơi hăng, làm em sợ phải không

Tiểu Xán rụt người lại, đầu vẫn cuối không dám nhìn lên

Kỳ Phong: đừng sợ ta, ta sẽ cho người hầu chăm sóc em thật tốt

Kỳ Phong: người em còn đau không

Kỳ Phong: cảm thấy thế nào rồi

Kỳ Phong: đừng sợ, nhìn bổn vương đi Tiểu Xán

Kỳ Phong: Tiểu Xán, em nghe bổn vương nói mà đúng không

Tiểu Xán vẫn không phản ứng, mặc kệ Kỳ Phong cứ nói huyên thuyên những lời mà Tiểu Xán chả hiểu để làm gì, đối với Tiểu Xán bây giờ, người trước mặt là một vương gia cuồng bạo không hơn không kém

Kỳ Phong: Tiểu Xán, nhìn ta đây

Kỳ Phong bực bội vì nãy giờ mình đã nói rất nhìu nhưng người trước mặt không hề phản ứng, Kỳ Phong đưa tay chụp lấy cằm Tiểu Xán ngước lên nhìn mình, Tiểu Xán ngước lên, đôi mắt sâu thẳm tỏ vẻ vô cùng sợ hãi, làn da nóng hực, đôi mắt rưng rưng, dòng lệ chảy dài trên má

Kỳ Phong cảm thấy tay hơi nhiệt truyền đến tay mình ấm ấm, liền đưa tay sờ lên trán Tiểu Xán, hơi nóng hừng hực truyền đến tay Kỳ Phong, Tiểu Xán cảm thấy choáng váng rồi ngã ra giường nhất lịm

Kỳ Phong xoay mặt ra cửa quát: người đâu

người hầu: dạ, vương gia

Kỳ Phong: không phải nói đại phu xem bệnh cho Tiểu Xán sao, người em ấy nóng hực vậy mà đại phu chết hết ở đâu rồi

người hầu: dạ lúc sáng đại phu vừa vào cửa, nhị phu nhân và tam phu nhân không khỏe nên đã được mời đi xem bệnh cho hai vị phu nhân rồi ạ

Kỳ Phong: ta bảo mời đại phu đến xem bệnh cho Tiểu Xán, ai cho bọn họ mời qua bên kia

người hầu: dạ....

Kỳ Phong: Hiên Tà

Hiên Tà: dạ có thuộc hạ

Kỳ Phong: truyền lệnh ta, lôi hai nàng ta giam vào nhà cũi, hạ nhân đi mời đại phu qua đó phạt 30 đại bảng, đóng cửa tiệm tên đại phu đó cho bổn vương, cho người vào cung mời thái y đến xem bệnh cho Tiểu Xán

Hiên Tà: tuân lệnh

Kỳ Phong: kêu quản gia qua đây

Hiên Tà: dạ

Hiên Tà rời đi một lúc thì quản gia chạy vào

quản gia: dạ vương gia cho gọi lão nô

Kỳ Phong: Tiểu Xán có bao giờ bị sốt chưa

quản gia: dạ đã vài lần rồi ạ

Kỳ Phong: mấy lần đó ngươi làm sao cho em ấy hết sốt

quản gia trố mắt, há hốc miệng nhìn Kỳ Phong: dạ... dạ...

Kỳ Phong: dạ gì mà dạ, ta hỏi lão không trả lời, dạ một hồi ta cắt lưỡi lão bây giờ

quản gia quỳ xuống dập đầu xuống đất: trước đây Tiểu Xán sốt không ai chăm sóc, tiểu nhân chỉ chườm khăn lạnh lên trán, để cậu ấy nằm trong phòng mấy ngày sau tự khỏi ạ

Kỳ Phong: không có cách nào nhanh hơn à

quản gia: nếu liên tục vừa lau người, vừa uống thuốc sẽ khỏi nhanh hơn ạ

Kỳ Phong: lão lui đi, gọi người chuẩn bị khăn và nước ấm, ta lau người cho Tiểu Xán, khi nào thái y đến sẽ kê đơn bốc thuốc sau

quản gia: dạ

Kỳ Phong cởi quần áo Tiểu Xán đang mặc trên người ném sang một bên, lấy chăn đắp người Tiểu Xán lại, sau khi người hầu đem nước ấm với khăn vào thì Kỳ Phong kêu người hầu lui hết ra ngoài, đích thân lau người cho Tiểu Xán đến khi thái y đến bắt mạch kê toa, đút thuốc cho Tiểu Xán rồi mới rời đi

Hai vị phu nhân bị bắt giam vào phòng cũi, quản gia theo kế hoạch, thả rắn độc vào nhà cũi, đến tối, khi người hầu đem cơm đến thì thấy hai vị phu nhân đã bị rắn độc cắn chết

Bị giam vào nhà cũi, rủi ro bị rắn độc, bò cạp độc, nhện độc cắn chết là điều không ai truy cứu, hai vị phu nhân được khiên ra từ phòng cũi, an tán đàng hoàng.

quản gia cắm vào bát nhang hai cây nhang rồi khấn thầm: con trai, cha sẽ giúp con trừ khử hết bọn họ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC