phần kế của con đường đi tìm Đáp Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thảo nè, chị hỏi em xíu được hong"-có người chịu mở lời rồi kìa, chắc phải lấy can đảm dữ lắm á, hi vọng tay vẫn không rung mà tông vô lề đường báo con gái nhà người ta nha chị Phanh

"Dạ sao dợ chị?"

"À thì hôm nay chị có mở Q&A, thấy mấy bạn hỏi chị quá trời vụ gì mà nhắc em nữa á, chị hong biết vụ gì hết trơn, em biết hong kể chị nghe với"- câu hỏi với mùi xạo sự nồng nặc của đồng chí Phanh Phờ

Ể??? Nè?? Hoá ra chị chưa xem à? Ủa? Thôi biết rồi, tui đâu quan trọng để chị xem story của tui đâu đúng hong? Được rồi thôi đi, có ai chỉ cách nhảy xuống xe bây giờ liền mà không đau không thương tích không ạ???

"Alo bạn Thảo nghe tui nói gì hông đó"

"Nghe đó, nhưng bạn Thảo hong muốn trả lời"

"Ủa sao dị"

"Bạn Thảo hong muốn giải thích cho mấy người hổng biết xảy ra chuyện gì mà cũng đi hỏi"

Gòi xong. Giờ muốn biết sự thật thì phải nói là mình biết bạn Thảo đăng gì, nhưng mà lỡ nói hông biết bạn Thảo đăng gì rồi. Nói biết thì thành nói dối, nói hong biết thì khỏi nghe giải thích gì luôn. Chít gòi làm saooo.

"Nhưng mà bạn Thảo cũng hong dui thiệt á, tự nhiên có một đoạn thời gian bạn Phanh hong thèm nói chuyện với bạn Thảo gì hết, hong thèm rep tin nhắn luôn. Tui biết là người ta bận nên cũng đâu có nhắn nhìu, dị mò được ăn seen 2 ngày liền. Hơiiiii, thì thoi, tui chắc đâu đủ quan trọng để được rep tin nhắn đâu à, tui hiểu mà"-Ngọc Thảo nói với một chiếc giọng "không hề" giận dỗi

"Ủaa có luôn hả, sao ai sống mà vô tâm vậy trời, này là con gì chứ không phải con người rồi Thảo ơi, chứ làm người ai làm dậy kì hén"-người còn lại rén liền chứ sao, phải tranh thủ chửi mình trước khi em bé lên tiếng.

"Ừ bởi dậy, chị nói coi làm vậy rồi em ghét người ta được chưa, chứ em là em cực hong thích mấy người bơ người khác ớ"

"Àmm nhỏ đó đáng ghét thiệt ha, nhưng mà lỡ nhỏ bận gùi sao, mấy hôm đó bận quá chời luôn, điện thoại nhỏ quản lí giữ, nhiều khi bà quản lý lỡ tay bấm dô khung chat chứ chưa phải là nhỏ đó seen hong rep đâu! Hay em giả bộ tha cho nhỏ i, cho người ta cơ hội sửa sai đồ á"

"Hong"

Kéttt. Người phía trước phanh xe, người phía sau ngả nhào ra theo quán tính. Và thế là, hai cấu trúc cơ thể bao gồm bộ khung xương và bộ cơ chứa các hệ cơ quan va chạm nhau, làm cho lớp biểu bì người ngồi sau va vào lớp biểu bì người ngồi trước. À miêu tả ngắn gọn lại là cái phanh xe đó đã giúp cho hai cô gái gần nhau hơn, tạo nên một cái chạm thật nhẹ nhàng và đằm thắm.

*Cụp*-tiếng đụng chạm của 2 cái nón bảo hiểm tông vào nhau.

"Í em có sao hong, chị tính thắng xe lại nói chuyện này với em tí, có sao hong, đau hong Thảo, chị xin lỗi xin lỗi nhìuuu"-chị bé Phanh rối rít lo lắng cho em bé của mình

"Hong có sao, trả nón cho chị nè, cũng tới nhà em gòi, em vô nhà đây, bai chị, cảm ơn chị đã chở em về tới nhà"-Ngọc Thảo xoa xoa đầu rồi quay lưng đi, bỏ lại một bóng dáng đầy xót xa nhìn theo.

'Ủa tính ra mình đâu định dừng ở trước nhà Thảo đâu ta'-Phương Anh tiếc nuối nói thầm trong bụng

Đứng nhìn một khoảng lâu, khi mà bóng dáng em đã khuất sau cánh cửa, điện thoại Phương Anh bỗng sáng lên một thông báo tin nhắn

Nguyễn Lê Ngọc Thảo
Đang hoạt động

Chị về i, trời khuya lắm rồi

Đừng đứng đó nữa

Tuân lệnh Thảo

Về nhà rồi nhắn báo em nha

Ukie nè

Dù chưa kịp giải thích hay nói gì, nhưng mà cũng không thể đứng trước nhà người ta lúc 11h đêm hoài được. Thế là Phương Anh ụn xe, vừa đi vừa suy nghĩ xem, trong giai đoạn bận rộn vừa rồi mình đã làm gì, ngoài chuyện bơ tin nhắn em ra thì...

'Hình như mình cũng chỉ off mess 3 ngày, off IG 3 ngày, off Face 3 ngày, rồi cũng không hay lên công ty nên đâu gặp ai. Có mấy bữa Tiến gọi đi ăn, Thuỳ gọi đi uống cà-phê, à, Thảo gọi rủ mình đi rì-hơ-sồ vài show, mình cũng đều hong đi hết. Chít gòi, mấy hôm đi chụp hình với chị Bint, lâu lâu có nói mấy câu lụm được trên mạng cho vui, đại loại là thả chút thính, mà chớt nữa, lúc đó ekip có giơ máy lên quay. Tiêu ròi có khi nào gián điệp gửi cho Thảo hong ta. Ủa đâu, mình cũng có quay clip TikTok mà, mấy nội dung toàn gửi cho người-mà-ai-cũng-biết-là-ai thoi, ba cái "giở tóc lên em là yangho, bỏ tóc xuống em là bồ của Anh" là nói cho bà Thảo chứ ai, nhưng mà sầu ghê người ta vẫn giận mình'

Dòng suy nghĩ đã đẩy đưa Phương Anh về tới nhà, cầm điện thoại lên, lại nhận được thông báo tin nhắn, lại là từ em Thỏ iu dấu, nhanh chóng chạy lên nhà rep em thoi

"Đi đâu mà dữ vậy Phương Anh? Hoa hậu á hậu gì mà đi chơi tới 11h đêm mới về, mà không thèm xin phép thông báo một tiếng cho ai luôn!"-mẹ Yến xuất hiện và bắt đầu bài ca thân thuộc của những bà mẹ

"Ủa dạ mẹ con mới về. Hjhj con đi với Thảo á, hai đứa đi ăn với nhau, rồi ở chơi một tí ti hà, xong cái con chở Thảo về, rồi ở nhà Thảo thêm tí nữa hà, chứ đâu có đi quẩy bar, ủa à không ý là đi quậy đi chơi gì đâu mẹ. Hì hì thoi con khoá cửa nhà cho, mẹ vô ngủ i nho"- và cũng là một hình ảnh giải thích rối rít của những đứa con. Á hậu bị mẹ la vẫn rén như thường thôi nha cả nhà.

"Ừ đi chơi với Thảo hả, mấy bữa trước mẹ đi siêu thị gặp em nó. Lâu rồi hong gặp, dạo này đẹp ra ghê hé. Có dì Loan nữa á Phương Anh, hai mẹ đứng nói chuyện một hồi mới để ý, lâu rồi hai đứa hong đi chơi với nhau, dì Loan còn quay lại hỏi Thảo coi con có giận gì em nó hong á. Xong ùi mẹ mới kể mấy nay con bận thấy ghê lắm, giờ người như bộ xương khô biết đi vậy, đứng kế Thảo chắc Thảo từ rất đẹp lên đẹp chói loá luôn. Nên con mới hong gặp em nó được"-mẹ Yến hồi tưởng và tuôn một tràng dài câu chuyện
"Mà Thảo nó dễ thương ghê, nói năng ngoan ngoãn, đẹp, giỏi nữa. Phải mà anh con chưa có bồ là mẹ hốt con dâu về nhà rồi. Uổng dễ sợ"

"Hong có cách này thì còn cách khác mà mẹ. Mẹ mê con dâu thì chỉ cần gật đầu là được liền"

"Hã. Là sao con? Thôi thôi mẹ không ép anh bây được, nó muốn yêu ai thì cứ tự do con ơi, như con với chị, mẹ không ép ai đâu"

"Haha ý con không phải vậy, thôi con lên tắm rửa rồi ngủ nha mẹ, con buồn ngủ quá chời òi. Chúc mẹ iu ngủ ngon nhoa. Mhua!"-nói rồi Phương Anh liền chạy lót tót lên lầu, bỏ lại ngoài sau tiếng đóng cửa phòng với một vài thắc mắc

Thì thôi để con giải thích cho mẹ Yến nè. Ý chị Phương Anh đơn giản lắm. Mẹ Yến muốn Thảo về làm dâu thì chỉ có một cách, là cưới về đúng hong, mà làm sao để cưới về? Này còn dễ hơn nữa. Thì mình dạm hỏi nè, xong mình kí giấy nè, xong mình cưới nè. Mà cưới thì ai làm rể đứng kế cô dâu? Thì Phương Anh con gái út mẹ chứ đâu. Mẹ mà cưới Thảo về cho anh bả là bả nóng bả cọc bả cướp dâu bỏ nhà đi liền đó.

****

Lúc này, ở bên trên tầng lầu, có một Phương Anh đang nín thở bật điện thoại lên, dùng hết các nơ-ron thần kinh cố gắng phân tích câu nói của cô gái được mẹ mình rủ về làm dâu. Ay-da! Dâu này chắc hơi khó rước về rồi, tại giờ ẻm giận Phương Anh mất tiêu òi huhuu.

#giaicu@phuonganhph
—————————————————————

Ngủm quá lâu nhưng vẫn mong mọi người còn nhớ mình nhoa muah muah 💋💋👉💖👈


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net