Chương 5: Không ngừng tặng thưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit+beta: Bảo Ngọc

-----------------------

Lý Na Na là học sinh cao trung năm 3 trường Đế đô, còn nửa năm nữa là tiến hành thi đại học, các ngày bình thường đều rất khẩn trương, ôn tập rất nhiều, thú vui thích nhất chính là xem phát sóng trực tiếp, đặc biệt là phát sóng mỹ thực.

Từ xưa đến nay, mỹ thực đều có thể an ủi được dạ dày của con người, cũng có thể an ủi được tâm hồn của con người nữa.

Lúc phiền não, khẩn trương hay nôn nóng, chỉ cần được ăn chút mỹ thực thì có thể khiến tâm tình dịu xuống, nếu không được, vậy thì chỉ có thể ăn hai phần.

Cho nên, mỗi khi không ôn tập, Lý Na Na đều lên tinh võng để xem phát sóng mỹ thực.

Hôm nay, chủ bá cô theo dõi không có phát sóng, vỗn dĩ tính rời khỏi kênh mỹ thực, đi xem phát sóng khác, nhưng trong lúc vô tình lại thấy được một phòng mỹ thực mới mở.

Ôm tâm lý tò mò, cô liền đi vào xem.

Lý Na Na vô cùng thất vọng, lúc cô vào, phòng phát sóng thế mà không có một người xem, đang định rời khỏi phòng lại nhìn thấy chủ bá, tuy rằng cậu ta không mở miệng nói, nhưng động tác xử lý nguyên liệu rất giứt khoát, nhanh nhẹn, mang theo một tia thoải mãi mà bản thân cô không hiểu, vì thế cô liền ở lại, ở lại xem chủ bá đang muốn làm cái gì.

Giờ phút này cô không biết rằng, Lý Na Na cô quyết định ở lại xem thì sẽ không bao giờ bỏ qua được phòng phát sóng này được nữa.

Lúc chủ bá mở công năng khứu giác ra, một cỗ mùi hương nồng đậm hỗn loạn xộc vào mũi, chỉ cần ngửi cũng biết, nó ngon chừng nào, nước miếng tiết ra liên tục, hận không thể xuyên qua màn hình để nuốt hết toàn bộ.

Tại sao phòng phát sóng của chủ bá mới có một bậc? tại sao lại không thể mở được công năng thực tế ảo chứ(ಥ _ ಥ) chỉ có thể nhìn, ngửi chứ không thể ăn, đúng là tàn nhẫn quá đi.

[Mộc Tử Lý: Quá thơm, quá thơm, tôi hận không thể nuốt cái màn hình vào bụng luôn]

[Người qua đường Bính: Mẹ tôi hỏi, sao trên màn hình tôi đều là nước? đó đều là nước miếng của tôi đấy, Chủ bá, khi nào có thể mở công năng thực tế ảo vậy?? Hương vị này chỉ nhìn với ngửi được thì tra tấn con người quáaa, nếm thử chắc chắn tôi nuốt luôn cả lưỡi]

[Cung Trường Trương: Tôi không nói gì đâu, sợ mở miệng thì nước miếng tôi sẽ chảy ra mất, hiện tại tôi còn ở chỗ làm, không thể để mất hình tượng vậy chứ, Khóc lớn ToT]

[Cảm ơn Ta Là Một Con Cá đã tặng cho chủ bá một viên hằng tinh, hi vọng chủ bá không ngừng cố gắng!]

[Ta là một con cá: Tôi chịu không nổiii, tôi muốn đem cấp bậc phòng phát sóng của chủ bá lên cấp 3]

ID "Ta Là Một Con Cá" như là nốt mở khóa, âm thanh tặng thưởng của phòng phát sóng không ngừng vang lên.

[Cảm ơn Người qua đường Bính đã tặng cho chủ bá 10 viên ngôi sao, hi vọng chủ bá không ngừng cố gắng!]

[Cảm ơn Cung Trương Trường đã tặng cho chủ bá một viên vệ tinh, Hi vọng chủ bá không ngừng cố gắng!]

[Cảm ơn...]

PhÒng phát sóng cần thăng cấp theo cấp bậc, yêu cầu giá trị kinh nghiệm mà giá trị kinh nghiệm căn cứ theo thời gian chủ bá phát sóng để tính, còn về những phương diện khác thì chính là fans tặng quà, fans rặng quà cũng có thể đổi thành giá trị kinh nghiệm tương ứng.

Cho nên "Ta Là Một Con Cá" muốn biến phòng phát sóng thăng cấp 3 thì cũng có thể làm được.

Tuy giờ phút này fans trong phòng phát sóng không nhiều, đại bộ phận fans tặng đều chỉ là mấy ngôi sao, nhưng chân lý tích tiểu thành đại* vẫn tồn tại.

tích tiểu thành đại: Tích ít gộp lại thành nhiều

Hơn nữa quà tặng fans gửi ngày một nhiều, người tiến vào xem trực tiếp cũng nhiều lên, lúc ban đầu chỉ dừng lại ở con số hàng chục, bây giờ nó đã tăng lên hàng trăm và có xu thế tăng thêm.

Đường Hòa nhìn số người xem đang tăng vù vù cùng âm thanh tặng thưởng vang liên tục, có chút sửng sốt.

------------------

edit có lời muốn nói: Hôm nay chương này ít chữ ghê







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net